Đổng Tuyết vừa tiến vào, lập tức tìm kiếm bóng dáng Tiểu Uyển Nhi: “Tiểu Uyển Nhi đâu? Con bé không ở nhà sao?”
Thời gian Tiểu Uyển Nhi mới vừa được người nhà họ Kiều mang đi, cô ta thật sự là ăn không ngon, ngủ không yên, mỗi lần cầm ảnh chụp của Tiểu Uyển Nhi với bọn họ, trong lòng đều trống vắng.
Lần này qua đây thật ra rất vội, nhưng cô ta thật sự quá nhớ Tuyển Uyển Nhi, nếu không thấy được, lúc cô ta quay về chắc chắn sẽ lại mất ngủ.
Kiều Chấn Dân nghĩ đến con gái, khóe miệng tươi cười xán lạn hơn không ít: “Tiểu Uyển Nhi đi bắt cá chạch cùng anh chị, lát nữa tôi đi đưa con bé về.”
Đổng Tuyết nghe vậy, hai mắt sáng ngời: “Tiểu Uyển Nhi nguyện ý chơi cùng những đứa trẻ khác sao?”
Kiều Chấn Dân gật đầu, vẻ mặt kiêu ngạo: “Sau khi Tiểu Uyển Nhi trở về, dưới sự chăm sóc của các anh chị, tính tình cởi mở hơn không ít, bây giờ ngẫu nhiên còn có thể mở miệng trả lời người khác!”
Hai vợ chồng Sở Thiên Bách và Đổng Tuyết đều ngạc nhiên.
Tình huống của Tiểu Uyển Nhi, bọn họ cũng đã nghe bạn bè nói qua, biết là được một loại bệnh tâm lý tên là tự kỷ, rất khó có thể trị liệu, có thể sẽ sống trong thế giới của chính mình cả đời, không cách nào giao lưu bình thường cùng những người khác.
Không nghĩ tới lúc này mới trở về hơn nửa năm mà có biến hóa lớn như vậy, quả thật là một tin tức khiến người nghe vui vẻ phấn chấn, một chuyến này đi qua là đúng rồi!
Nhưng thấy Kiều Chấn Dân vài lần mở miệng đều không nhắc tới vợ mình, chỉ sợ đã có chuyện gì.
Hai vợ chồng Sở Thiên Bách liếc nhau, rất có lễ phép mà lựa chọn không đâm chọc.
Đi vào nhà chính, nhà họ Thẩm nhìn thấy người nhà họ Sở, cũng đứng lên.
Hai người đàn ông làm chủ hai nhà Thẩm Sở và mấy người phụ nữ tuy chưa từng gặp gỡ, nhưng Sở Thắng Mỹ là bạn của Thẩm Lâm Lâm, trước kia từng tới nhà chơi, hơn nữa vì chuyện chuyện của Tiểu Uyển Nhi, người hai nhà đều biết sự tồn tại của đối phương, cho nên lúc này gặp gỡ, cũng không cảm thấy xa lạ.
Sau khi hàn huyên, nhà họ Kiều và nhà họ Thẩm biết Sở Thắng Mỹ sắp kết hôn, sôi nổi chúc mừng cô ấy, hỏi khi nào làm tiệc rượu.
Hai má Sở Thắng Mỹ đỏ ửng, thẹn thùng nói: “Thời gian tổ chức tiệc rượu là đầu tháng chín, đến lúc đó mọi người nhất định phải tới nhà họ Thẩm!”
Đỗ Trác Thành làm việc ở huyện Nam Sơn, nhưng người nhà anh ấy đều ở huyện Bảo Thành bên này, cho nên đến lúc đó cũng sẽ tổ chức tiệc rượu ở nhà trai.
Nhà họ Kiều và nhà họ Thẩm đều vội vàng nói nhất định sẽ đi.
Kiều Chấn Dân đứng lên nói: “Mọi người cứ ngồi một lát, tôi đi gọi Tiểu Uyển Nhi về.”
Nói xong ông ta xoay người muốn đi, lại bị Đỗ Trác Thành gọi lại: “Anh năm nhà họ Kiều, tôi đi cùng anh.”
Kiều Chấn Dân ngẩn ra một chút, nhưng hồi thần rất nhanh, gật đầu nói: “Được, cậu hẳn là rất ít khi tới nông thôn, nhân cơ hội này đi một vòng cũng không tồi.”
Sở Thắng Mỹ nghe vậy cũng đứng lên theo, nói muốn mở mang hiểu biết một chút.
Kiều Chấn Dân đương nhiên sẽ không từ chối, vì thế ba người cùng nhau ra ngoài.
Ba người bọn họ vừa đi, Thẩm Thế Khai bên này có chút xấu hổ.
Ông vừa rồi mới nói đến một nửa, hiện giờ nhà họ Sở qua đây, tuy rằng Kiều Chấn Dân và nhà họ Sở đã kết nghĩa, nhưng việc này dù sao cũng đề cập đến thể diện của một người đàn ông, ông đương nhiên không thể tự tiện làm chủ tiết lộ ra ngoài.
Kiều Tú Chi lại kêu ông tiếp tục nói, việc này thằng năm không sai, không cần phải che giấu, huống hồ so với thể diện, nhất định là nghĩ đối sách đối phó nhà họ Điền và nhà họ Khâu quan trọng hơn.
Vì thế rất nhanh, nhà họ Sở liền biết chuyện nhà họ Kiều gặp phải gần đây, sau khi nghe xong vừa khiếp sợ vừa phẫn nộ.
Đổng Tuyết cắn răng giọng căm hận nói: “Quả thực là khinh người quá đáng! Chỉ là một phó chủ nhiệm Ủy Ban Cách Mạng, chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng có thể chỉ tay che trời cả đời sao?”
Sở Thiên Bách nhíu mày: “Anh Thẩm Thế, việc này anh đã nghĩ ra biện pháp gì?”
Thẩm Thế Khai gật đầu: “Khâu Tân Dũng không ai bì nổi, có chút chuyện liền chỉnh chết người ta, theo tính tình này, mấy năm nay nhất định đắc tội không ít người, người muốn kéo hắn chết nhất định cũng không ít, tôi gần đây đã nhờ người lặng lẽ thu thập chứng cứ phạm tội của hắn, đến lúc đó nghĩ cách tố cáo lên phía trên!”
Sở Thiên Bách nghe vậy, gật đầu: “Đây là biện pháp tốt, chỉ sợ ở trên có người bao che hắn!”
Nếu không một phó chủ nhiệm Ủy Ban Cách Mạng trấn trên, sao có thể làm chuyện ác nhiều năm như vậy vẫn không xảy ra chuyện gì?
Thẩm Thế Khai nhíu mày: “Anh nói đúng, bọn họ sắp kết thành thông gia với huyện trưởng huyện Bảo Thành, còn nghe nói phó tỉnh trưởng cũng có quan hệ với hắn, nhưng cụ thể không cách nào nghe ngóng được.”
Sở Thiên Bách nghĩ ngợi, nói: “Tôi cũng có một ít quan hệ nhân mạch, sau khi trở về, tôi tìm người quan hệ một chút, hai bên chúng ta hợp lực, cũng không tin không thể kéo tên khốn này xuống!”
Hai người Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên thấy người hai nhà bọn họ tận sức lực tính toán cho nhà họ Kiều, trong lòng đều cực kỳ cảm động.
Tiết Xuyên đứng lên, đi ra cửa kêu con trai cả đổi một ít thịt về, chuẩn bị giữa trưa xuống bếp chiêu đãi người hai nhà bọn họ.