Hoắc Trì nghe ông nội nói, ngẩng đầu lên nhìn thấy Đại Kiều, lập tức buông xẻng trong tay xuống, trước khi đi qua còn cố ý rửa sạch tay: “Sao em lại qua đây? Có phải có việc tìm anh hay không?”
Đại Kiều thấy mình bị phát hiện, đành phải xoay người lại, cười tủm tỉm nói: “Ông nội Hoắc, cháu vốn muốn tới hỏi anh Hoắc Trì có muốn cùng chúng cháu đi bắt cá chạch hay không, nhưng cháu thấy anh Hoắc Trì đang bận, nên không muốn quấy rầy.”
“Trì nhi, cháu đi chơi đi, nơi này không nhiều việc lắm, một mình ông nội có thể làm xong.”
Hoắc Hoa Thanh rất thích đứa bé trước mắt này, lớn lên trắng nõn sạch sẽ, tâm địa lại vô cùng thiện lương, nếu không phải nhờ cô, lão già như ông có lẽ trước đó đã bệnh chết, cũng ít nhiều nhờ cô, Trì nhi mới có thể học tập tri thức trên sách giáo khoa.
Hoắc Trì do dự một chút, nói: “Em chờ anh một chút, anh xúc xong chỗ phân heo còn dư lại rồi cùng em qua.”
Đại Kiều cười gật đầu, qua một bên vừa nói chuyện với ông nội Hoắc, vừa chờ anh Hoắc Trì.
——
Sân nhà họ Kiều.
Thẩm Thế Khai ngồi xuống, sau đó đi thẳng vào vấn đề: “Chuyện anh hai Kiều bị sa thải, tôi đã nghe từ cha tôi, tôi vốn dĩ định xử lý chu toàn từ giữa, nhưng tên họ Khâu kia không muốn nhả ra.”
Khâu Tân Dũng lo chuyện cháu ngoại trai làm loạn quan hệ nam nữ sẽ truyền tới nhà gái, cho nên tiên hạ thủ vi cường, để xưởng thực phẩm sa thải Kiều Chấn Quân, trói người nhà họ Kiều đều ở nông thôn, cứ như vậy, bọn họ sẽ không có cơ hội đến chỗ này nói bậy.
Nếu không phải bọn họ kết nghĩa với nhà họ Thẩm, Kiều Hồng Hà lại đính hôn với Vương Viêm Sinh, ông ta chắc chắn sẽ không xuống tay ôn nhu như vậy, nói không chừng nhà họ Kiều sẽ bởi vậy bị làm cho nhà tan cửa nát!
Kiều Tú Chi không nghĩ tới nhà họ Thẩm vì việc này cố ý chạy tới đây một chuyến, trong lòng rất cảm kích: “Khiến mọi người lo lắng, nhưng chuyện này mọi người không cần lo, chỉ sợ đến lúc đó sẽ liên lụy mọi người!”
Tần Tiểu Mi nói: “Thím Tú Chi nói vậy là có ý gì? Chúng ta là người một nhà, chuyện của mọi người chính là chuyện của chúng tôi, nhưng quyền lợi của tên họ Khâu ở trấn trên rất lớn, trong chốc lát chúng ta cũng không thể kéo hắn xuống, chỉ có thể ủy khuất mọi người!”
Việc này người uất ức nhất phải nói đến Kiều Chấn Dân, bị đeo mũ xanh lớn như vậy trên đỉnh đầu, không chỉ không thể tức giận, hiện giờ còn liên lụy người nhà, chỉ sợ ông ta cũng sắp tức điên rồi!
Thẩm Thế Khai cũng gật đầu nói: “Em năm Kiều, tôi biết cậu chịu uất ức, nhưng cánh tay không bẻ được đùi, đắc tội nhà họ Điền, đến lúc đó vẫn là nhà họ Kiều có hại, cho nên việc này tuyệt đối không thể hành động theo cảm tính, phải bàn bạc kỹ hơn!”
Sắc mặt Kiều Chấn Dân rất khó coi, gật đầu: “Anh yên tâm, tôi sẽ không làm xằng bậy!”
Chuyện vừa mới phát sinh, ông ta đúng là hận không thể đồng quy vu tận cùng đôi gian phu kia, nhưng ông ta đã bị mẹ đập vào đầu cho tỉnh.
Ông ta không phải chỉ có một mình, ông ta còn có người nhà, có con gái, nếu ông ta hành động xúc động, cuối cùng chỉ mang đến nguy hiểm cho người nhà!
Cho nên cục tức này ông ta nhịn, ông ta cũng không tin họ Khâu còn có thể hoành hành ngang ngược cả đời, nếu ông ta thật sự có thể một tay che trời cả đời, vậy chỉ có thể nói là ông ta quá xui xẻo!
Ngay lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm của một người đàn ông: “Xin hỏi nơi này là nhà Kiều Chấn Dân sao?”
Kiều Chấn Dân nghe thấy thanh âm này, ngẩn ra một chút, ngay sau đó đột nhiên đứng lên: “Sao tôi thấy giống giọng của anh cả nhà họ Sở thế?”
Kiều Tú Chi nói: “Mẹ nghe thấy giống, con chạy ra ngoài nhìn xem.”
Kiều Chấn Dân đáp ứng, xoay người chạy đi.
Tần Tiểu Mi nói: Nhà họ Sở mọi người nói, sẽ không phải là nhà họ Sở nhận nuôi Tiểu Uyển Nhi chứ?”
Kiều Tú Chi gật đầu: “Chính là nhà họ Sở đó, cũng không biết có phải bọn họ hay không.”
Từ huyện Nam Sơn đến bên này cần ngồi xe mấy ngày, rất không tiện, hiện giờ lại không lễ không tết, bọn họ không nghĩ ra sao nhà họ Sở lại qua đây.
Kiều Chấn Dân chạy ra, nhìn thấy Sở Thiên Bách đứng ở cửa, lập tức hai mắt sáng ngời, vui vẻ cười nói: “Ảnh cả Sở, sao mọi người lại tới đây?”
Sở Thiên Bách nhìn thấy Kiều Chấn Dân, cũng cong môi nở nụ cười: “Xem ra tìm đúng nơi rồi! Lần này chúng tôi qua bên này, là vì chuyện hôn sự của Thắng Mỹ, vốn cho rằng không có thời gian qua đây, nên không có nói với mọi người trước, nhưng hai ngày này Đổng Tuyết vẫn luôn nhắc đến Tiểu Uyển Nhi, không thấy được ngủ cũng không ngon, đành phải qua đây một chuyến.”
Kiều Chấn Dân nhanh chóng mời người nhà họ Sở vào.
Lần này qua đây, ngoại trừ hai vợ chồng Sở Thiên Bách, còn có Sở Thắng Mỹ, cùng với vị hôn phu Đỗ Trác Thành của cô ấy.
Đỗ Trác Thành nhìn qua 24-25 tuổi, hào hoa phong nhã, người có chút đơn bạc, trên mặt nhìn qua cũng có chút tái nhợt, tóm lại thân thể có vẻ không tốt cho lắm.
Nhưng hai người trai tài gái sắc, nhìn rất xứng đôi.