Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 342 - Chương 342. Ba Chú Sâu Nhỏ

Chương 342. Ba chú sâu nhỏ Chương 342. Ba chú sâu nhỏ

Đi vào sân nhà họ Kiều, Tần Tiểu Mi vừa xuống xe lập tức nhìn hai bên trái phải tìm kiếm bóng dáng Đại Kiều: “Đứa bé Đại Kiều kia đâu? Con bé không ở bên này sao?”

Kiều Tú Chi vừa định lắc đầu, liền thấy Đại Kiều cầm một cái thùng nhỏ, phía sau có ba cái đuôi nhỏ cùng đi đến.

“Ai da, tâm can bảo bối Đại Kiều của mẹ, mau tới ôm mẹ nuôi một cái, mẹ nuôi nhớ con muốn chết!” Tần Tiểu Mi lập tức mặt mày hớn hở.

“Mẹ nuôi, sao mẹ lại tới đây? Con cũng nhớ mẹ!”

Đại Kiều chạy như bay qua, sau đó bị Tần Tiểu Mi ôm lại, hung hăng hôn khuôn mặt nhỏ, hai má rất nhanh đã bị hôn đỏ.

Thẩm Thế Khai thấy dáng vẻ này của vợ, có chút không nỡ nhìn thẳng mà lắc đầu: “Em xem em làm đỏ cả mặt con rồi, đã lớn như vậy còn không biết nặng nhẹ!”

Đại Kiều cười đến mi mắt cong cong, nhẹ giọng nói: “Cha nuôi, cha đừng nói mẹ nuôi, con không đau chút nào!”

Thật ra cũng thật sự không đau, Tần Tiểu Mi yêu thương cô như vậy, xuống tay đương nhiên biết nặng nhẹ, chỉ là da cô quá non, hơi dùng sức sẽ đỏ.

Tần Tiểu Mi ngẩng đầu liếc mắt lườm chồng một cái, hừ hừ: “Nghe thấy không? Con cũng nói không có việc gì, thật ra anh ghen tị với em chứ gì?”

Thẩm Thế Khai trên danh nghĩa tuy là cha nuôi Đại Kiều, nhưng nói trắng ra, thật ra hai người cũng không có huyết thống, cho nên ông chưa bao giờ sẽ ôm hoặc hôn Đại Kiều, nhiều lắm chỉ là xoa tóc.

Thẩm Thế Khai thấy dáng vẻ nghịch ngợm khoe khoang này của vợ, nhịn không được lại lần nữa lắc đầu bật cười, đáy mắt tràn đầy sủng ái.

“Chị Đại Kiều, chị cầm thùng nhỏ muốn đi làm cái gì?” Thẩm Thiên Hữu hiếu kỳ nói.

Một hai tháng không thấy, cậu dường như lại béo lên không ít.

Đại Kiều liếc mắt đánh giá cậu một cái nói: “Chúng ta muốn đi bắt cá chạch, em trai Thiên Hữu có muốn đi không?”

“Muốn muốn muốn! Em còn chưa từng bắt cá chạch đâu!” Đôi mắt Thẩm Thiên Hữu sáng như sao trên bầu trời, “Đúng rồi, chị Ưng nhà em đâu? Sao lại không thấy người?”

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, cậu vừa dứt lời, liền nhìn thấy Kiều Đông Anh đi ra từ trong nhà, trong tay cầm hai cái giỏ.

Giỏ là dùng sọt tre bện thành, cao tầm 40 cm, dưới đáy làm hình cái phễu, loại giỏ này ngày xưa cũng có thể dùng để bắt lươn.

“Chị Ưng, em nhớ chị muốn chết!” Thẩm Thiên Hữu nhìn thấy lão đại nhà mình, lập tức chân chó chạy tới, còn lấy toàn bộ kẹo sữa thỏ trắng mang đi từ trong nhà ra.

Kiều Đông Anh chỉ lấy một cái, sau đó kêu cậu chia kẹo sữa cho những người khác, còn liếc mắt nhìn cậu một lượt, nói: “Sao tôi cảm thấy cậu béo lên không ít? Tôi thấy cậu đừng nên ăn kẹo nữa!”

Thẩm Thiên Hữu nghe vậy, không chỉ không vui, ngược lại gật đầu như gà mổ thóc: “Chị Ưng nói đều đúng, sau này em sẽ không ăn kẹo!”

Tần Tiểu Mi thấy dáng vẻ không có tiền đồ này của con trai, chỉ cảm thấy đau mắt, nhưng nếu sau khi trở về có thể khiến cậu ăn ít kẹo đi, vậy bà cũng phải cảm ơn cô ấy thật tốt.

Được người lớn đồng ý, mấy đứa trẻ xuất phát đi bắt cá chạch.

Đại Kiều đi đến nửa đường, nói với mọi người: “Em muốn đi tìm bạn nữa, mọi người qua bờ sông trước đi, bọn em sẽ nhanh qua.”

Kiều Đông Hà biết cô muốn đi tìm Hoắc Trì, cũng không nói gì, chủ động dắt ba con sâu theo đuôi.

Ba con sâu theo đuôi nước mắt lưng tròng, Tiểu Nhất Minh nháy mắt nói nhỏ: “Chị Đại Kiều, chị nhất định phải tới!”

Hai con sâu theo đuôi khác gật đầu như giã tỏi: “Chị phải tới đấy!”

Kiều Đông Anh thấy thế, nhịn không được trợn mắt lên trời, nếu người không hiểu rõ nhìn thấy, còn tưởng rằng đây là hiện hiện trường sinh ly tử biệt đấy!

Đại Kiều nhéo mặt ba đứa nhóc, trịnh trọng hứa hẹn: “Yên tâm đi, rất nhanh chị sẽ quay lại, các em phải nghe lời các anh chị khác đấy, có biết chưa?”

“Đã biết, bọn em sẽ rất ngoan.” Ba đứa nhóc cùng nói.

Sau đó, Đại Kiều liền qua chuồng heo tìm anh trai Hoắc Trì,

Trước kia nhà họ Hoắc không chỉ phụ trách xúc phân heo, còn phải rửa sạch các ao phân khác, lúc ngày mùa, còn phải xuống ruộng hỗ trợ, một ngày từ sớm đến tối không có thời gian nào nhàn rỗi.

Nhưng trải qua chuyện lần trước Hoắc Trì dẫn đường cho mọi người, còn hỗ trợ phân loại thảo dược, hiện giờ nhà họ Hoắc chỉ cần phụ trách việc ở chuồng heo, cùng với chỉ đạo gieo trồng thảo dược, chuyện khác không cần bọn họ, so với trước kia, thoải mái hơn rất nhiều.

Lúc Đại Kiều đi qua, Hoắc Trì đang giúp ông nội xúc phân heo, cô nhìn thấy liền chuẩn bị lặng lẽ trốn đi, lại bị Hoắc Hoa Thanh gọi lại.

“Bé gái nhà họ Kiều, sao mà tới cũng không nói một tiếng đã chạy đi?”

Bình Luận (0)
Comment