Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 341 - Chương 341. Nửa Thông Gia

Chương 341. Nửa thông gia Chương 341. Nửa thông gia

Mẹ kêu bà ta ngoan ngoãn uống xong thuốc phá thai đi, nói chờ bà ta dưỡng thân thể xong, sau này còn có thể tái giá.

Bà ta vừa sợ vừa giận, chất vấn mẹ vì sao lại làm như vậy, mẹ nói cho bà ta, nhà họ Điền từ đầu đến cuối đều không định để bà ta vào cửa, càng không muốn đứa bé trong bụng.

Bà ta không tin, lao ra muốn đi tìm Điền Kiến Minh hỏi rõ ràng, lại bị anh cả anh hai đẩy về phòng, sau đó lại lần nữa giam giữ lại.

Anh cả còn chỉ vào mũi nói bà ta: “Em gái à, em làm ơn soi gương đi, lấy dáng vẻ này của em, cho rằng người ta thật sự coi trọng em à? Người ra chẳng qua chỉ cùng em chơi đùa, em lại dại dột thật sự!”

Anh hai nói theo: “Đúng vậy, em gái, anh khuyên em vẫn nên phá bỏ đứa bé đi, sau đó ngoan ngoãn ở nhà thêm một hai năm, chờ việc này bình ổn lại, em còn có thể tìm một người đàn ông gả cho, nếu em không nghe lời nói, cả nhà chúng ta đều bị em liên lụy chết!”

Bà ta tức giận thét chói tai, điên cuồng muốn lao ra ngoài, lại bị bọn họ hung hăng tát mấy cái, sau đó trói chặt tay chân, dùng vải nhét vào miệng, mãi đến ngày hôm qua, bọn họ thấy bà ta chịu thua, lúc này mới mở trói.

Cửa “Kẽo kẹt” một tiếng bị mở ra, bà Trần một lần nữa bưng chén thuốc phá thai đi vào.

Bà ta nhìn con gái nói: “Mẹ biết con không cam lòng, nhưng chuyện này có thể trách ai? Còn không phải chính con không biết xấu hổ? Cuộc sống an ổn con không muốn, lại muốn làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, nếu truyền đi, mặt mũi nhà họ Trần chúng ta đều sẽ bị hủy trong tay con!”

Nghe lời mẹ bà ta nói, tâm Trần Xảo Xảo đau như kim đâm: “Mẹ, con cầu xin mẹ, mẹ để con đi ra ngoài đi, con muốn đi tìm Kiến Minh, anh ấy đã nói yêu con, anh ấy nhất định không muốn phá bỏ đứa bé trong bụng con!”

Bà Trần nói: “Sao đến lúc này con còn không tỉnh táo lại? Con uống chén thuốc phá thai này đi, cha và hai anh trai con nói, nếu con tiếp tục không nghe lời, bọn họ sẽ gả con đến vùng núi xa xôi, đến lúc đó con muốn trở về cũng không có biện pháp!”

Bà ta cũng không muốn bức bách con gái, nhưng bà ta có biện pháp nào?

Nhà họ Điền nói, nếu nhà họ không quản được miệng Xảo Xảo, bọn họ sẽ khiến cho nhà họ Trần không cách nào sống ở trấn trên nữa, đến lúc đó không chỉ có công việc của hai đứa con trai bị mất, nói không chừng còn tan cửa nát nhà!

Nhưng nếu nhà họ làm theo lời bọn họ, chờ mọi chuyện trôi qua, bọn họ liền sẽ cho nhà họ Trần một trăm đồng!

Một trăm đồng, còn có công việc của hai đứa con trai và cả nhà bình an, bà ta chỉ có thể lựa chọn hy sinh con gái.

Trần Xảo Xảo thấy mẹ cầm bát thuốc tránh thai muốn cạy miệng mình ra, hung hăng cắn răng một cái, dùng sức đẩy mẹ mình ra.

“Choang!”

Chén sứ rơi trên mặt đất vở thành mấy mảnh.

Bà ta đứng lao ra phía bên ngoài.

Bà ta không tin Điền Kiến Minh sẽ đối xử với mình như vậy, những lời ông ta từng nói, bà ta đều nhớ kỹ, cho nên bà ta muốn đi tìm ông ta hỏi rõ!

Chỉ là bà ta mới vừa chạy đến cửa, đã bị anh cả và anh hai bắt được!

Hai người bọn họ một lần nữa kéo bà ta về phòng, nhanh chóng trói bà ta lại.

Bà ta muốn cầu xin bọn họ buông tha cho mình, nhưng miệng bị nhét giẻ, nửa chữ bà ta cũng không nói được.

Nửa giờ sau, một chén thuốc phá thai đã nấu xong lại lần nữa được bưng vào.

Cắm bà ta bị bẻ ra, thuốc phá thai bị rót vào trong miệng, nước mắt lăn xuống dưới.

Hơn mười phút sau, trong phòng truyền đến thanh âm ô ô đau đớn.

Trần Xảo Xảo lăn qua lăn lại trên giường, đau đến muốn hôn mê.

Ngày hôm sau, Kiều Chấn Dân chuẩn bị quay về huyện thành, đúng lúc này, nhà họ Sở và nhà họ Thẩm trước sau đi tới nhà họ Kiều.

Nhà họ Thẩm qua đây từ buổi sáng trước.

Xe hơi nhỏ tiến vào đội sản xuất, lập tức khiến cho thôn dân chú ý.

“Chậc chậc chậc, là nhà kết nghĩa của nhà họ Kiều qua đây, thật là làm người hâm mộ a!”

“Đây là mệnh, hâm mộ không nổi! Theo tôi nghĩ, Đại Kiều không cùng Phương Tiểu Quyên đi Thượng Hải thật ra cũng khá tốt, Phương Tiểu Quyên trước kia đối với đứa bé kia không tốt như vậy, nếu bị mang đi, ai biết cô sẽ đối với đứa bé như thế nào?”

“Nói cũng phải, trời cao hoàng đế xa, dù bị đánh chết, nhà họ Kiều cũng không có biện pháp biết!”

Kiều Tú Chi thấy người nhà họ Thẩm tới, liền cùng Tiết Xuyên tới chỗ đội trưởng đội sản xuất xin nghỉ.

Bây giờ nhà họ Vương và nhà họ Kiều cũng coi như là nửa thông gia, Vương Thủy Sinh đương nhiên rất sảng khoái phê duyệt.

Bình Luận (0)
Comment