Kiều Chấn Quân không xoay người, vẫn như cũ đỡ Lâm Tuệ đi về phía trước.
Phương Tiểu Quyên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, lớn tiếng nói: "Anh điếc sao? Tôi nói anh đứng lại anh không nghe thấy sao? Tôi muốn để Tiểu Kiều đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Kiều."
Kiều Chấn Quân lần này rốt cục dừng bước.
Đại Kiều cũng bị mẹ cô làm cho chấn kinh.
Lúc trước cô không hiểu đoạn tuyệt quan hệ là cái gì, sau đó anh Hoắc Trì giải thích cặn kẽ một lần, nói cho cô biết rất nhiều ví dụ, giờ cô mới hiểu được.
Sau khi rõ ràng, trong lòng cô cũng không khổ sở, có điều người nhà đối với cô tốt như vậy, chút khổ sở ấy liền bị cô quăng ra sau đầu.
Nhưng cô không nghĩ tới em gái lại muốn cùng người nhà đoạn tuyệt quan hệ.
Người trong thôn ở xung quanh nghe được bên ngoài có tiếng nói, lập tức chạy tới vây xem.
Kiều Chấn Quân không nhìn Phương Tiểu Quyên, ánh mắt nhìn vào Tiểu Kiều, trầm giọng nói: "Tiểu Kiều, từ nhỏ con đã thông minh, cha nghĩ con nên rõ ràng đoạn tuyệt quan hệ là có ý gì, con thật sự muốn cùng nhà họ Kiều đoạn tuyệt quan hệ sao?"
Lần trước cha mẹ ông lén lút cảnh cáo Tiểu Kiều, sau này ông mới biết, sau khi biết trong lòng rất bất đắc dĩ, nhưng chỉ cần một ngày không chân chính đoạn tuyệt quan hệ, ở trong lòng ông, Tiểu Kiều vẫn là con gái mình.
Mọi người nghe Kiều Chấn Quân nói, vừa khiếp sợ lại phấn khởi.
"Làm sao? Lại muốn đoạn tuyệt quan hệ? Lần trước là Đại Kiều, lần này là Tiểu Kiều, chậc chậc chậc, nhà họ Kiều mọi người cũng thật là thú vị."
"Đúng vậy, trong mười dặm tám hương, tìm không ra gia đình nào mà đoạn tuyệt quan hệ nhiều lần như thế."
"Cũng không tìm ra gia đình có nhiều người ly hôn như vậy."
Ở trong mắt mọi người, cho dù nhà họ Kiều leo lên cành cao, gia cảnh lại giàu có, nhưng cũng có chỗ kỳ lạ.
Một nhà năm đứa con, có đến ba đứa ly hôn, Kiều Lão Nhị này thì càng kỳ lạ, sinh đôi một đôi con gái, từng người đoạn tuyệt quan hệ cùng cha mẹ, chậc chậc chậc, chuyện bát quái này cũng để cho bàn họ bàn tán đủ lâu.
Tiểu Kiều cúi đầu nói: "Chú Mạnh ở Thượng Hải nói muốn con làm con gái của chú ấy, nhất định phải đoạn tuyệt quan hệ cùng nhà họ Kiều."
Đến một bước này, Tiểu Kiều vẫn muốn hết sức để lại cho mình đường lui, cô ta muốn cho mọi người biết, cô ta đoạn tuyệt quan hệ là bị ép.
Quả nhiên, mọi người nghe thấy cô ta nói, lại nghị luận sôi nổi, có điều phần lớn đều biểu thị có thể hiểu được Mạnh Hồng Quang vì sao đưa ra yêu cầu như thế.
"Thanh niên trí thức Mạnh làm như thế thật ra cũng có thể hiểu được, ai cũng không muốn thay người khác nuôi dưỡng trẻ con."
"Chính vậy, khổ cực nuôi lớn, nếu như sau khi lớn lên bị nhà họ Kiều mang về, vậy không phải uổng công khổ cực rồi sao?"
Cũng có người bỉu môi nói: "Vậy cô có thể không đi theo đến Thượng Hải mà, ở lại nhà họ Kiều không phải là tốt rồi sao?"
Tiểu Kiều ngẩng đầu nước mắt lưng tròng nhìn cha mình một chút, sau đó lại cúi đầu xuống, dáng dấp kia nhìn qua vừa oan ức vừa đáng thương.
Phương Tiểu Quyên hừ nói: "Bà cho rằng nó không muốn sao, nhưng nhà họ Kiều không hoan nghênh Tiểu Kiều, lần trước ở trước mặt Tiểu Kiều, nói rõ sau này cũng không được bước vào nhà họ Kiều một bước, nói xem có người nào làm bà nội như vậy không?"
"A, Tú Chi thật sự nói như vậy sao?" Mọi người dồn dập chấn kinh rồi.
Phương Tiểu Quyên lần thứ hai hừ hừ: "Lẽ nào tôi còn có thể lừa các người hay sao? Bọn họ trước đây rõ ràng đáp ứng. . ."
Phương Tiểu Quyên muốn nói ra chuyện nhà họ Kiều hứa hẹn một tháng cho ba lần thịt và trứng gà, sau đó lại lật lọng, lại bị Tiểu Kiều ngăn cản.
"Mẹ, mẹ không nên nói nữa." Tiểu Kiều trong mắt ngậm nước, "Là con không giống như chị, bà nội không thích con là do con không tốt, mẹ không nên trách bà nội."
"Ôi, đứa nhỏ này hiểu chuyện nghe lời như thế, nhìn bộ dáng này, trong lòng tôi đều chua xót."
"Kiều Tú Chi trước đây trách Phương Tiểu Quyên bất công, nhưng bản thân bà ta không phải bất công sao, cái gì tốt đều cho Đại Kiều, đối với đứa bé Tiểu Kiều này nghiêm nghị như vậy, tương lai sẽ có lúc bà ta hối hận.
Kiều Chấn Quân không muốn nghe những người khác thảo luận cha mẹ của mình, lần thứ hai hỏi Tiểu Kiều nói: "Cha hỏi lại con một lần, con thật sự muốn cùng nhà họ Kiều đoạn tuyệt quan hệ sao?"
"Cha, bên cạnh cha có dì Tuệ, có chị còn có những người khác, nhưng mẹ cũng chỉ có con, cho nên con muốn đi cùng mẹ, xin lỗi cha. . ."
Nói, vừa nãy ở viền mắt có nước mắt muốn rơi mà không rơi được, khi nói ra chữ cuối cùng thì đồng thời lăn xuống.
Kỹ thuật diễn xuất này nếu như vào lúc hiện tại, nhất định sẽ đoạt giải Kim Mã.