Sĩ quan lại cười: “Hóa ra ông chính là Điền Kiến Minh, vừa vặn, tránh việc chúng tôi đi một chuyến nữa, người tới, bắt ông ta lại cho tôi!”
Hai quân nhân tiến lên, dứt khoát bẻ quặt tay Điền Kiến Minh.
Điền Kiến Minh như con gà ốm, phản kháng cũng không dám, chỉ yếu ớt kêu: “Các anh có phải bắt nhầm người hay không, tôi không phải người nhà họ Khâu, tôi họ Điền!”
Sĩ quan nói: “Bắt chính là ông! Có người báo cáo ông làm loạn quan hệ nam nữ, dẫn đến đối phương nhảy sông tự sát, nếu không phải cậu của ông bảo đảm, ông sớm đã bị người chộp đi dạo phố!”
Điền Kiến Minh sắc mặt lập tức hoàn toàn trắng bệch: “Tôi... Tôi không có, cô ta tự nguyện đi cùng tôi, từ đầu tới đuôi tôi đều không ép cô ta!”
Sĩ quan nhìn ông ta như nhìn một kẻ ngu, cảm thấy nói chuyện với ông ta cũng lãng phí nước miếng của mình.
Điền Kiến Minh lại càng luống cuống, tâm trầm xuống, lại trầm không tới đáy.
Bộ đội vũ trang quân nhân xét toàn bộ nhà họ Khâu.
Cái này không làm không biết, quơ tới giật mình!
Nhà họ Khâu có một cái tầng hầm, bên trong cất giấu rất nhiều đồ cổ châu báu và vàng, đồ tốt khác càng là vô số kể, trong phòng mẹ Khâu Tân Dũng còn tìm ra hơn một vạn tiền mặt!
Bây giờ tiền lương công nhân mỗi tháng trên trấn là ba mươi đồng, cán bộ là bốn năm mươi đồng, dù không uống không ăn toàn bộ tích lũy, cũng phải tích lũy hai mươi mấy năm!
Nhưng nhà họ Khâu tùy tiện đã xét ra nhiều tiền như vậy, sao có thể không khiến người chấn kinh?
Phụ nữ nhà họ Khâu, còn có bà Điền đều bị dọa đến mặt không chút máu, rúc vào một chỗ run rẩy khóc, họ có thể tưởng tượng, những ngày tiếp theo mình sẽ có bao nhiêu thảm.
Cuối cùng, nhà họ Khâu và nhà họ Điền toàn bộ bị bắt đi.
Bộ đội vũ trang mang theo súng tới bắt người, một màn này thật nhiều người đều thấy được, bởi vậy việc nhà họ Khâu bị xét nhà rất nhanh truyền khắp trấn.
Những người trước đó từng bị nhà họ Khâu và nhà họ Điền hãm hại kích động đến lệ rơi đầy mặt, lập tức liên hợp lại, cùng nhau chạy tới chính phủ báo cáo và lên án việc ác hai nhà Khâu Điền.
Tường đổ mọi người đẩy.
Người ngày xưa giao hảo với nhà họ Khâu và nhà họ Điền đều biến mất, nhao nhao cụp đuôi làm người, sợ hãi bị liên luỵ đến, nhưng những người này đại đa số không sạch sẽ, thế là bị cách chức, bị xét nhà.
Cuộc phong ba này kéo dài nửa tháng mới tính bình tĩnh trở lại, cán bộ trên trấn bị tẩy một đợt, đổi đi không ít sâu mọt.
Khâu Tân Dũng bởi vì làm nhiều việc ác, trực tiếp bị phán tử hình, Điền Kiến Minh bị phạt mười lăm năm, mà gia quyến nhà họ Khâu và nhà họ Điền hoặc nhiều hoặc ít đều tham dự trong đó, nghiêm trọng căn cứ tình huống cụ thể mà bị phạt, không nghiêm trọng toàn bộ đều bắt đến nông trường đi cải tạo.
Chủ tịch huyện Lâm biết Khâu Tân Dũng bị người báo cáo, tại chỗ để cháu gái giải trừ hôn ước với nhà họ Điền, ai ngờ Lâm Miêu lại là người yêu đương não tàn, đến trình độ này, thế mà còn khóc cầu người nhà cứu Điền Kiến Minh!
Đây là muốn lôi cả nhà xuống nước chết chung, người nhà họ Lâm sao có thể nghe cô ta?
Lâm Miêu bị giam lại, cô ta khóc lớn đại náo, dùng tuyệt thực bức bách người nhà, đều vô dụng, trong tuyệt vọng cô ta bệnh nặng một trận, chờ khỏi bệnh, một buổi sáng nào đó đột nhiên mất tích.
Người nhà họ Lâm vừa tức vừa lo lắng, nhưng vẫn phải tìm người, sau mười mấy ngày Lâm Miêu bị tìm được, cô ta chạy đến nông trường, nói mình là con dâu nhà họ Điền, muốn cùng nhà họ Điền đồng cam cộng khổ!
Chủ nhiệm công xã nghe lại có cá lọt lưới tự động đưa tới cửa, không hề nghĩ ngợi nhốt cô ta vào trong nông trại.
Sau khi nhà họ Lâm biết, tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với Lâm Miêu, sống chết không quan hệ với nhà họ Lâm!
Nhà họ Kiều biết hai nhà Khâu Điền bị báo ứng, cao hứng chúc mừng một phen.
Tin tức tốt lần lượt truyền đến, xưởng trưởng nhà máy thực phẩm sai người đi báo cho Kiều Chấn Quân, để ông trở về xưởng tiếp tục đi làm, chờ ông làm đủ nửa năm sẽ cho ông chuyển chính thức.
Kiều Chấn Quân cũng là nhân họa đắc phúc, bây giờ danh ngạch làm việc chính thức ở nhà máy thực phẩm có hạn, một cái củ cải một cái hố, muốn được chuyển chính thức vô cùng khó khăn.
Lâm Tuệ vui mừng đỏ mắt, tranh thủ thời gian về nhà ngoại nói tin tức tốt này cho mẹ, Vương Thu Anh biết được bỗng cảm giác mở mày mở mặt, lập tức bưng bát ra ngoài tìm những người khác nói chuyện phiếm.
Thôn dân biết Kiều Chấn Quân lấy lại được công việc, hơn nữa còn có thể được chuyển chính thức, lập tức lại là các loại ghen tị.
Kiều Chấn Dân từ trên huyện chạy về trước khi Khâu Tân Dũng bị xử bắn, cũng vào ngục thăm Điền Kiến Minh.