Bởi vì bà ta bị cái miệng quạ đen của chồng nói trúng rồi, bà ta lại không ăn được thịt!
Bà ta không chỉ không ăn được thịt, hơn nữa bà ta còn trật cằm một lần nữa!
Người từng trật cằm một lần, nếu không chú ý, sẽ dễ bị trật khớp hơn người bình thường, lúc trước bác sĩ từng dặn dò bà ta điểm này, nhưng Vạn Xuân Cúc không để trong lòng.
Bà ta liên tục ăn hai cái giò heo, khi bà ta ăn cái thứ ba, thì nghe bên tai truyền đến tiếng "Rắc", sau đó bà ta phát ra tiếng giết heo.
Kiều Chấn Quốc nhìn lại, lập tức cười như chó: "Ha ha ha, vợ, cằm của em lại rớt rồi!"
Vạn Xuân Cúc đau rớt nước mắt: "… Ô ô… Cái miệng của anh…"
Bà ta không mở miệng còn đỡ, vừa mở miệng nước miếng liền chảy xuống.
Kiều Chấn Quốc cười càng càn rỡ: "Vợ, em lại giống đứa con gái ngốc ở đội sản xuất bên cạnh rồi, ha ha, nước miếng của em chảy tới trên quần áo!"
Vạn Xuân Cúc thiếu chút nữa tức chết: "…"
Tiệc đầy tháng này kết thúc với tiếng cười và tiếng giết heo của Vạn Xuân Cúc, vô cùng náo nhiệt.
--
Thẩm Thế Khai và Tần Tiểu Mi trở lại nhà họ Thẩm, hai vợ chồng nhà họ Thẩm biết con dâu mang thai, lập tức vừa khiếp sợ vừa vui mừng.
Bà cụ Thẩm lại vui đến hốc mắt đều đỏ: "Thật sự là Bồ Tát phù hộ, dù cho trong bụng là trai hay gái, chúng ta đều thích!"
Nhà họ Thẩm đã có một Thẩm Thiên Hữu, cho nên thai này là trai hay gái, hai ông bà cụ nhà họ Thẩm cũng không bắt buộc.
Tần Tiểu Mi vuốt bụng cười nói: "Không phải Bồ Tát phù hộ, là phúc khí mà đứa nhỏ Đại Kiều đó mang đến cho chúng ta!"
Nói xong, bà liền nói chuyện xảy ra hôm nay ở nhà họ Kiều cho mọi người.
Sau khi nói xong nói: "Con biết mọi người sẽ nói con mê tín, nhưng con thì cảm thấy tất cả điều này đều là đứa nhỏ Đại Kiều đó mang đến cho con!"
Bà cụ Thẩm nói: "Con vừa nói như vậy thật sự đúng thật, từ sau khi quen biết đứa nhỏ đó rồi nhận nuôi, eo mẹ không đau chân cũng không đau, hơn nữa mỗi lần con bé lại đây, mẹ có thể ăn nhiều thêm nửa bát cơm!"
Lúc trước bà ấy không nghĩ tới phúc khí trên người, chỉ cho là nhìn thấy đứa nhỏ Đại Kiều rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, trong lòng nhìn thấy thích, tâm tình tốt nên ăn uống cũng tốt lên.
Bà cụ Thẩm lúc còn trẻ chính là người hay bái thần thắp hương, nhưng sau này không cho phép bà ấy mới cắt đứt, cho nên bà nói những lời này, mọi người tuyệt đối không cảm thấy kỳ lạ.
Người kỳ lạ chính là ông cụ Thẩm.
Ông cụ Thẩm không tin quỷ thần, tính cách bảo thủ cố chấp, cũng không nghĩ rằng sau khi nghe lời nói của con dâu, ông ấy gật đầu nói: "Đứa nhỏ Đại Kiều đó rất không tệ, vừa thấy đã biết là một đứa nhỏ có phúc khí!"
Mọi người giống như gặp quỷ nhìn ông ấy.
Ông cụ Thẩm bị nhìn có chút thẹn quá hóa giận, ho khan một tiếng nói: "Tôi lại không nói sai, đứa nhỏ Đại Kiều đó quả thật rất tốt, là các người quá ngu dốt, tôi sớm đã phát hiện, con bé đưa trà lài cho nhà họ Thẩm, dù có tiền cũng không mua được!"
Giống với Sở Thiên Bách, ngày đầu tiên nhận được trà lài, ông cụ Thẩm đã ngủ một giấc đến hừng đông.
Phải biết rằng, loại chuyện này đã mấy chục năm cũng chưa từng xảy ra, hơn nữa sau khi lớn tuổi, mỗi ngày ông ấy có thể ngủ bốn năm tiếng cũng đã rất tốt.
Sau đó mỗi lần Đại Kiều vừa lại đây, thân thể ông ấy sẽ tràn ngập sức mạnh, các loại ốm đau trên người cũng từ từ tốt lên.
Theo như lúc trước, hàng năm ông ấy đều phải vào bệnh viện bốn năm lần, nhưng từ sau khi con dâu quen con gái nuôi Đại Kiều, ông ấy đã lâu cũng không đi bệnh viện .
Ông ấy thấy hết tất cả, nhưng cho tới bây giờ không muốn nói ra.
Cây đẹp ở trong rừng gió nhất định bị bẻ gãy, đứa nhỏ đó còn nhỏ, điệu thấp mới là sự bảo vệ tốt nhất đối với cô.
Bà cụ Thẩm nén giận nói ông ấy: "Ông biết trước sao ông không nói, ôi, không được, tôi phải đi tìm đồ tốt hơn ở trong phòng, lát nữa đưa cho đứa nhỏ đó!"
Trong tay bà cụ Thẩm không hề ít thứ tốt, xem ra trong lòng bà ấy thật sự thừa nhận phúc khí của Đại Kiều.
Thật ra đâu chỉ là thừa nhận, nếu không phải đã nhận nuôi, bà ấy còn muốn để cháu trai cưới cô nữa, thật sự là đáng tiếc!
Một màn giống vậy còn xảy ra ở nhà họ Sở.
Không thể không nói đứa nhỏ này của Đổng Tuyết tới rất đúng lúc, mẹ chồng cô ta vốn nghĩ sau đám cưới của con gái, thì để con trai và con dâu ly hôn, không nghĩ tới lại mang thai.
Nếu mang thai, vậy chắc chắn sẽ không cần ly hôn.