Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 415 - Chương 415. Kiều Chấn Dân Ly Hôn 3

Chương 415. Kiều Chấn Dân ly hôn 3 Chương 415. Kiều Chấn Dân ly hôn 3

Nhưng sau khi kết hôn, thấy được sự sủng ái của Kiều Chấn Dân đối với đứa bé kia, đặc biệt là nghe ông nói sau này muốn mua một căn nhà trong huyện cho con trước, giống như nhà họ Kiều mua nhà cho Đại Kiều vậy, tâm thái của bà ta dần dần thay đổi.

Nhà ở trên huyện, hai căn cũng gần một ngàn bảy tám trăm, nếu tốt một chút, không có hai ngàn rưỡi tuyệt đối không mua được.

Hiện tại tiền lương của ông là ba ngàn năm, tuy món hời rất không tồi, nhưng muốn mua nhà ở, vậy cũng phải tích góp nhiều năm, mấu chốt là thái độ này của ông, hiện tại Tiểu Uyển Nhi còn chưa lớn đã phải mua nhà cho con bé, vậy sau này lấy chồng, chẳng phải sẽ đào rỗng trong nhà sao?

Vậy bà ta và đứa trẻ của bọn họ phải làm sao bây giờ?

Cho nên mẹ bà ta mới nói thừa dịp lần này nhân cơ hội đưa Tiểu Uyển Nhi đến ở nông thôn đi, cách khá xa, cảm tình sẽ dần dần phai nhạt, bà ta nhân cơ hội dùng con lung lạc ông.

Mẹ còn nói bà ta ít nhất sinh hai đứa, hai thai thế nào cũng phải 3-4 năm, nếu chậm một chút có lẽ sẽ đến 5-6 năm, cứ như vậy, chờ đến khi đón Tiểu Uyển Nhi về, tình cảm cha con bọn họ đã sớm phai nhạt, cũng không cần lo lắng.

Bà ta thừa nhận bị mẹ nói đến động tâm, bà ta không phải muốn bài xích đứa bé Tiểu Uyển Nhi kia, nhưng Kiều Chấn Dân quá để ý con bé, nếu để con bé ở lại, sau này bà ta và con thật sự sẽ không có vị trí nào.

Bị mẹ khuyên bảo như vậy, Thạch Cầm Tâm lại lần nữa kiên định, quyết định lạnh nhạt Kiều Chấn Dân, nhất định phải để ông tiễn Tiểu Uyển Nhi đi!

——

Kiều Chấn Dân ở bên ngoài ngồi đã lâu, mãi đến khi sắc trời tối xuống, lúc này mới nhớ tới Tiểu Uyển Nhi còn ở nhà hàng xóm, vội vàng đứng lên đi về nhà.

Đi vào nhà hàng xóm, lại bị báo là Tiểu Uyển Nhi đã về sớm rồi, nói con bé vẫn luôn ầm ĩ phải đi về nên chỉ có thể mang con bé quay về.

Trong lòng Kiều Chấn Dân lo lắng, xoay người đi về nhà, còn chưa đi về đến nhà, xa xa đã nhìn thấy con gái một ngồi ở cửa, thân hình nho nhỏ cuộn tròn thành một khối.

Trái tim ông đột nhiên đau đớn.

“Tiểu Uyển Nhi.”

Ông đi đến trước mặt con gái nhẹ giọng kêu cô một tiếng.

Tiểu Uyển Nhi ngẩng đầu lên, một đôi mắt đen nhánh nhìn ông, thật lâu sau vẫn không mở miệng, sau đó lại cúi đầu nhìn chằm chằm mặt đất.

Trong lòng Kiều Chấn Dân “lộp bộp” một tiếng, không khỏi luống cuống lên.

Đã rất lâu ông không thấy con gái như này!

Ông vội vàng bế con gái lên, lúc này mới phát hiện khuôn mặt nhỏ của con bé đều bị muỗi đốt vài cái nốt: “Sao không ở nhà dì Lệ? Có đau hay không? Quay về cha dùng dầu cao Vạn Kim xoa cho con.”

Tiểu Uyển Nhi vẫn không nói lời nào.

Kiều Chấn Dân ôm con bé chặt hơn nữa, nếu con gái lại biến trở về như trước kia, ông tuyệt đối sẽ không tha thứ cho mình!

Ông kết hôn hai lần, nguyên nhân rất lớn chính là vì con gái, ông không muốn con gái luôn không ở cùng mình, nhưng công việc lại khiến ông không cách nào chăm sóc con gái, tìm một đối tượng là biện pháp giải quyết tốt nhất.

Bởi vậy khi lãnh đạo giới thiệu Thạch Cầm Tâm cho ông, ông không cự tuyệt, trước khi gặp mặt Thạch Cầm Tâm, ông đã nhờ người tìm hiểu nhân phẩm và tính cách của đối phương, mọi người đều nói tính tình bà ta ôn nhu hào phóng, là cô gái tốt, cho nên ông mới quyết định đi gặp mặt.

Sau khi xác định quan hệ, tính cách bà ta quả thực như người khác nói, ôn nhu hào phóng, cũng rất có kiên nhẫn với trẻ con, cho nên ông mới hạ quyết tâm tái hôn.

Kết hôn nửa năm, tất cả đều rất tốt, ông thật sự không rõ sao lại đột nhiên thay đổi!

Kiều Chấn Dân ôm con gái về nhà, đun nước ấm trước cho con bé rửa mặt rửa tay, sau đó lại lấy dầu cao Vạn Kim xoa vết muỗi trên mặt trên tay cho con bé, cuối cùng lại đi nấu hai chén mì.

Toàn bộ quá trình, Tiểu Uyển Nhi vẫn luôn không lên tiếng.

Mãi đến khi ăn cơm, Kiều Chấn Dân gắp trứng gà trong chén mình cho cô bé, cũng nói: “Có phải Tiểu Uyển Nhi hôm nay sợ hãi rồi không? Ăn nhiều trứng gà một chút, đè sợ hãi xuống đi.”

Tiểu Uyển Nhi nhìn hai quả trứng gà trong chén, trầm mặc một hồi mới nhỏ giọng nói: “Lúc mẹ đi mua đồ ăn về có gặp một người đàn ông, không biết người đàn ông kia nói gì, mẹ cãi nhau với ông ta, người đàn ông kia đẩy mẹ một chút, mẹ té ngã, ông ta chạy mất.”

“Về đến nhà, khi mẹ làm đồ ăn nói không thoải mái, con muốn đi tìm cha, mẹ kêu con không cần đi, khi mẹ chạy qua giữ con thì trượt té ngã, sau đó mẹ chảy máu, chảy thật nhiều thật nhiều máu……”

Nói đến đây, hai mắt Tiểu Uyển Nhi đăm đăm, mắt thường có thể thấy được thân mình bé nhỏ đang run rẩy.

Bình Luận (0)
Comment