Kiều Chấn Dân chạy như bay qua ôm cô bé vào trong ngực: “Đừng sợ đừng sợ, cha ở chỗ này, sẽ không có việc gì.”
Một hồi lâu sau, Tiểu Uyển Nhi mới chậm rãi bình phục.
Kiều Chấn Dân khống chế lửa giận trong nội tâm, nhẹ giọng hỏi: “Người đàn ông kia là ai, Tiểu Uyển Nhi từng gặp sao? Hơn nữa vì sao con biết mẹ gặp người đàn ông kia?”
Tiểu Uyển Nhi nhỏ giọng nói: “Con sợ mẹ bị mẹ mìn lừa đi, cho nên mỗi lần mẹ đi mua đồ ăn, con sẽ lén đi theo, con chưa từng gặp người đàn ông kia, nhưng hình như mẹ và ông ta quen nhau.”
Trong lòng Tiểu Uyển Nhi, mẹ mìn là người đáng sợ nhất trên đời này.
Cô bé thích người mẹ mới này, sợ mẹ mới bị mẹ mìn bắt, cho nên mỗi lần mẹ đi mua đồ ăn, cô bé sẽ lén đi theo phía sau.
Bàn tay Kiều Chấn Dân dưới bàn nắm chặt thành nắm đấm, vất vả áp lửa giận xuống, xoa đầu cô nói: “Không phải sợ, mẹ không sao, hiện giờ đang ở bệnh viện.”
Tiểu Uyển Nhi ngẩng đầu hỏi: “Không sao?”
Kiều Chấn Dân gật đầu: “Phải, không có chuyện gì, cho nên Tiểu Uyển Nhi không cần lo lắng, hơn nữa mẹ chảy máu không phải do con sai, trước đó mẹ bị ngã một lần đã bị thương, cho nên Tiểu Uyển Nhi đồng ý với cha, không được tự trách bản thân được không?”
Tiểu Uyển Nhi nhà ông ngoan ngoãn thiện lương như vậy, bởi vì lo Thạch Cầm Tâm bị mẹ mìn bắt, cho nên mỗi lần đều lén đi theo bảo vệ bà ta, nhưng con bé không biết là, người mà con bé một lòng muốn bảo vệ, lại tâm tâm niệm niệm muốn tiễn con bé đi!
Mà khiến lòng người căm phẫn chính là, bà ta sinh non căn bản không phải do Tiểu Uyển Nhi sai, bà ta lại đẩy trách nhiệm lớn như vậy cho một đứa bé mới có 4 tuổi!
Bà ta biết rõ Tiểu Uyển Nhi không giống những đứa bé khác, nếu khiến Tiểu Uyển Nhi mang lỗi lầm như vậy, nói không chừng con bé sẽ vì áy náy mà lại lần nữa biến thành tự bế!
Thạch Cầm Tâm quả thực không thể tha thứ!
Ông vốn nghĩ để mọi người bình tĩnh lại một chút, sau đó thương lượng đối sách, nhưng hiện tại xem ra, mối hôn sự này đã không duy trì được tiếp nữa!
Tiểu Uyển Nhi chớp đôi mắt đen nhánh nói: “Vậy em trai thì sao? Em trai cũng không có chuyện gì sao?”
Yết hầu Kiều Chấn Dân có chút nghẹn ngào: “Em trai bị bà ngoại ôm đi rồi, rất lâu mới có thể về nhà, Tiểu Uyển Nhi nhớ ông bà nội và chị Đại Kiều không? Ngày mai cha mang con về thăm bọn họ được không?”
Hai mắt Tiểu Uyển Nhi bừng sáng lên: “Thật sự có thể sao?”
Cô bé rất rất nhớ chị, nhưng cha bận quá, đã rất lâu cô bé chưa gặp chị.
Thấy con gái như vậy, trong lòng Kiều Chấn Dân càng thêm khó chịu: “Đương nhiên có thể, trước tiên con nghĩ xem chị Đại Kiều thích thứ gì, ngày mai chúng ta đi mua, sau đó con tự mình cầm về tặng cho chị Đại Kiều, được không?”
“Được.” Cái miệng nhỏ của Tiểu Uyển Nhi mấp máy, trên khuôn mặt nhỏ tái nhợt cũng đã có vẻ tươi cười.
——
Ngày hôm sau, Kiều Chấn Dân mang theo Tiểu Uyển Nhi lên huyện, vào bách hóa mua thật nhiều đồ vật, sau đó xin nghỉ với công ty để trở về đội sản xuất.
Nhìn thấy Đại Kiều, Tiểu Uyển Nhi lập tức bỏ tay cha ra chạy qua: “Chị Đại Kiều!”
Đại Kiều lập tức đón được em gái chạy về phía này, ngọt ngào cười nói: “Tiểu Uyển Nhi, chị rất nhớ em!”
Trong lòng Tiểu Uyển Nhi cũng rất nhớ chị, chỉ là cô bé ngại nói ra, nhưng tay cô bé nắm chặt tay chị, cái miệng nhỏ cười thẹn thùng.
Tiếp đó cô bé lấy quà ra tặng cho chị gái, Đại Kiều rất vui vẻ, cũng lấy bảo bối của mình ra chia sẻ với em gái.
Hai chị em ngồi ghé vào nhau nói nói cười cười không ngừng, nhìn vừa đáng yêu vừa ấm áp.
Kiều Chấn Dân nhìn bọn trẻ, đột nhiên hoài nghi lúc trước mình quyết định mang con gái đi có phải làm đúng rồi không.
Kiều Tú Chi thấy con trai một mình mang cháu gái về, trong lòng lập tức nhận ra không thích hợp.
Sau khi chia đồ mang về cho bọn trẻ, bà mở miệng hỏi: “Vợ con đâu? Sao không quay về cùng con? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Kiều Chấn Dân đối mặt với hoả nhãn kim tinh của mẹ mình, có cảm giác bị lột trần: “Mẹ, hôm qua Cầm Tâm sinh non.”
Kiều Tú Chi cau mày: “Ngày hôm qua con bé sinh non, con không ở bên cạnh chăm sóc lại chạy về bên này, nếu con không có lý do hợp lý, xem mẹ xử lý con thế nào!”
Ở nhà họ Kiều, đàn ông ngoại trừ không thể đánh phụ nữ, còn không thể bỏ mặc không quan tâm, cho dù là người thần kinh thô như Kiều Chấn Quốc, lúc vợ sinh bệnh cũng sẽ mang đối phương đến gặp bác sĩ, sau đó lại đút cơm đổi thuốc, đều là ông ta một tay nhận thầu, lúc Vạn Xuân Cúc ở cữ cũng là ông ta chăm sóc.
Cho nên hiện giờ Thạch Cầm Tâm vừa mới sinh non, Kiều Chấn Dân liền mang con gái quay về, nếu không phải có lý do bất đắc dĩ, vậy bà tuyệt đối phải dạy dỗ ông ta một trận!