Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 430 - Chương 430. Đổi Họ

Chương 430. Đổi họ Chương 430. Đổi họ

Những năm gần đây, cũng không phải ông hoàn toàn không thèm để ý chuyện này.

Lúc mẹ ông mất, còn kéo tay ông, dặn dò ông dù thế nào cũng phải lưu lại một đời sau cho nhà họ Tiết, nhưng tình thế bức ép khiến ông không dám nghĩ đến chuyện này, càng không dám tự tiện hành động.

Hiện tại tình thế từng ngày tốt lên, nhưng mọi người đều đã tiếp nhận chuyện bọn họ là đời sau nhà họ Kiều, nếu ngay lúc này ông lại nhắc tới, có vẻ giống như ông có bất mãn gì với vợ.

Kiều Tú Chi nhìn thấy dáng vẻ dao động của chồng, trong lòng không khỏi có chút tự trách.

Qua nhiều năm như vậy, hơn nữa bên người từng chuyện từng chuyện đi qua, bà đã quên mất chuyện này, chuyện này vốn nên là do bà nhắc tới mới tốt nhất.

Tiết Xuyên cảm nhận được ánh mắt của vợ, duỗi tay nắm tay bà, tỏ vẻ mình chưa từng trách bà, nhiều năm như vậy, vợ chồng bọn họ sớm đã là một, chỉ cần ông muốn, sao bà có thể không cho?

Đại Kiều đi qua, dựa vào ông nội nói: “Ông nội, nếu không cháu cũng đổi thành họ Tiết.”

Cô chưa bao giờ biết thì ra một cái họ sẽ làm ông nội động tâm như vậy.

Tiết Xuyên còn chưa trả lời, An Bình liền gãi đầu nói: “Em gái Đại Kiều, nếu em sửa thành họ Tiết, có phải sau này phải gọi em là Đại Tiết không, em gái Đại Tiết, chị gái Đại Tiết, ha ha ha, thật khó nghe!”

Đại Tiết??

Giày ủng lớn??

Mọi người nghe thấy xưng hô này, khóe miệng đều không nhịn được giật giật.

*Tiết (薛) và Giày ủng (靴) đều phát âm là xuē, nên Đại Tiết đồng âm với Đại Ủng, có nghĩa là giày ủng lớn.

Tuy rằng An Bình cười đến có chút thiếu đánh, nhưng thành thật mà nói, thật sự là Đại Kiều tương đối dễ nghe, hơn nữa mọi người cũng đã quen với tên này.

An Bình cười đến càn rỡ, đột nhiên một quả cầu thịt màu đen xông tới, nhảy dựng lên đấm một cái trên đùi cậu: “Không cho phép anh bắt nạt chị của em!”

An Bình:???

Ngay sau đó, lại có hai thằng nhóc trắng trẻo như bánh trôi xông tới, mỗi người cũng cho An Bình một đấm: “Không cho phép anh bắt nạt chị của em!”

An Bình QAQ: Rốt cuộc là ai bắt nạt ai, cậu chỉ nói một câu, đã bị đấm ba cái, tuy rằng thân thể không đau, nhưng cậu đau lòng!

An Bình cúi đầu nhìn Tiểu Đông Vân đánh cậu đầu tiên, nói: “Tiểu Đông Vân, em cũng xuống tay được, em có phải em gái ruột của anh không?”

Tiểu Đông Vân hừ một tiếng từ lỗ mũi, giọng nói ngọt ngào nói: “Em cảm thấy em và Kiệt Kiệt, Húc Húc là sinh ba, em hẳn là em gái ruột của chị Đại Kiều, anh xem bốn anh chị em chúng em lớn lên giống nhau như đúc, nhưng mọi người đều nói em là con của phòng lớn, em cũng rất khó xử đó.”

Mọi người: “……”

An Bình cảm thấy em gái mình không chỉ lớn lên xấu, hiện giờ ngay cả đôi mắt cũng không dùng được.

Chỉ với dáng vẻ đen như than đá của con bé, lấy đâu ra tự tin nói mình lớn lên giống như đúc ba chị em Đại Kiều?

Tiết Xuyên bị mấy đứa bé làm cho buồn cười, duỗi tay sờ đầu Đại Kiều nói: “Không cần, mấy đứa đều đã đi học, hiện tại sửa họ rất phiền toái, cho nên có một đứa là được.”

Nếu đứa bé đã đi học muốn sửa họ, còn phải qua trường học bên kia làm thủ tục, đặc biệt là tham gia thi đại học như Kiều Đông Hà, nếu sửa lại họ, vậy lần thi đại học này của cô ấy coi như vô ích rồi.

Bởi vậy, chuyện sửa họ đã định ra, Kiều An Húc nhỏ tuổi nhất của cặp song sinh sửa lại thành Tiết An Húc.

Nhóc con không chút ý kiến với chuyện mình bị sửa họ, bởi vì cậu căn bản không hiểu hai cái họ có gì khác nhau, cậu chỉ biết mình vẫn gọi là Húc Húc.

Tất cả mọi người rất vui vẻ, ngoại trừ Vạn Xuân Cúc, chỉ là bà ta không dám biểu hiện ra ngoài trước mặt mọi người.

Tới khi ngủ, bà ta lôi kéo người đàn ông nhà mình không cho ông ta ngủ: “Chấn Quốc, anh nói xem sao nhà chú hai lại đột nhiên chủ động đưa ra ý kiến sửa họ cho con vậy?”

Lấy tính cách mười con ngựa kéo cũng không đả động được của Kiều lão nhị, nếu việc sửa này những người khác nói ra còn được, nhưng đổi thành ông thì có chút kỳ lạ.

Kiều Chấn Quốc ngáp một cái nói: “Có cái gì kỳ lạ, cha anh cũng phải có đời sau cùng họ ông ấy chứ!”

Vạn Xuân Cúc cảm thấy việc này tuyệt đối không đơn giản như vậy: “Chấn Quốc, anh nói xem có phải cha và mẹ nói gì đó với chú hai không, ví dụ như sau khi sửa họ, sau này tài sản của nhà cha đều để lại cho đứa bé kia.”

Kiều Chấn Quốc thở dài một hơi nói: “Cho dù là vậy, cũng là thứ mà thằng hai nên có được. Nói đến đều là em sai, nếu em cũng có thể sinh một cặp song sinh, anh cũng có thể mở miệng để con trai chúng ta sửa họ.”

Vạn Xuân Cúc suýt chút nữa tức chết: “…………”

Sinh con xúng không phải chuyện của một mình bà ta, sao lại thành bà ta sai?

Bình Luận (0)
Comment