Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 454 - Chương 454. Chuyển Lên Trên Trấn

Chương 454. Chuyển lên trên trấn Chương 454. Chuyển lên trên trấn

Những năm gần đây, hai người Kiều Chấn Quân và Kiều Chấn Dân làm việc ở trấn trên, chuyện trong nhà ít nhiều nhờ anh cả Kiều Chấn Quốc chăm sóc cha mẹ.

Đặc biệt là Kiều Chấn Dân, hàng năm ông ta ở bên ngoài, con gái ở quê quán, tuy trong nhà còn chưa chia nhà, nhưng nếu gặp người anh cả chi li tính toán, ông ta cũng không yên tâm để con gái ở quê.

Cho nên hiện giờ bọn họ muốn lên trấn trên phát triển, đương nhiên không thể bỏ lại anh cả, muốn phát đạt thì mọi người cùng nhau phát đạt!

Mấy năm nay hai anh em ở trấn trên cũng không phải chỉ lấy tiền lương, trước đó bọn họ thường xuyên lấy đồ lén đi chợ đen bán, bởi vậy cũng tích cóp được không ít tiền, hiện giờ chuyển nhà dọn lên trấn trên, cho dù nửa năm không có thu nhập, cũng sẽ không có gánh nặng kinh tế quá lớn.

Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên vẫn luôn xác nhận lại với bọn họ: “Các con thật sự đồng ý chia một phần tiền lời của cửa hàng cho anh cả sao?”

Hai người Kiều Chấn Dân và Kiều Chấn Quân đồng thời gật đầu.

Cứ vậy, tiền lời của cửa hàng sẽ chia làm bốn phần, chia đều cho cha mẹ và ba anh em bọn họ mỗi người một phần, tuy thu vào ít, nhưng trong lòng bọn họ thoải mái.

Anh em ruột, sổ sách rõ ràng, rất nhiều anh chị em trong nhà vì tiền mà náo loạn trở mặt, thậm chí bởi vậy cả đời không qua lại với nhau, Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên nghe thấy hai đứa con nguyện ý dìu dắt con trai lớn, trong lòng rất an tâm.

Kiều Chấn Quốc biết hai đứa em đồng ý giúp đỡ mình, để cả nhà bọn họ dọn lên trấn trên, vui tươi hớn hở nói với vợ: “Lúc trước em luôn muốn chia nhà, nếu thật sự chia nhà, hiện giờ em phải một mình ở lại nông thôn cô độc sống quãng đời còn lại!”

Vạn Xuân Cúc: “…… Cho dù thật sự chia nhà, chẳng lẽ anh sẽ không định ở lại sao?”

Kiều Chấn Quốc cười nói: “Đương nhiên không, cha mẹ đi đâu anh sẽ đi đó, cho dù đã chia nhà anh cũng sẽ cùng đi qua, đương nhiên cũng mang cả bọn trẻ đi, cho nên tính tới tính lui, cũng chỉ dư lại một mình em..”

Vạn Xuân Cúc suýt chút nữa phun ra một ngụm máu: “…………”

Nhưng nhìn ở việc sắp có thể lên trấn trên, bà ta không so đo với tên khờ này!

Vạn Xuân Cúc vừa quay đầu liền đi khoe với mọi người trong thôn: “Ai da, chờ sau này chúng tôi dọn lên trấn trên, sẽ rất khó có thể gặp mọi người, thật sự rất luyến tiếc mà!”

Nghe được lời bà ta nói, mọi người lập tức đều ngây ngẩn cả người.

Có người nhanh chóng hỏi: “Sao lại như thế? Vợ Kiều lão đại, nhà mấy người đều dọn lên trấn trên sao?”

Vạn Xuân Cúc cười giống như một con gà mái già: “Không chỉ nhà chúng tôi, nhà Kiều lão nhị cũng dọn đi, toàn bộ nhà họ Kiều chúng tôi đều sẽ dọn lên trấn trên ở!”

Có người tỏ vẻ không tin: “Vợ Kiều lão đại, không phải cô khoác lác chứ? Cả nhà họ Kiều các người đều dọn lên trấn trên, vậy các người ở chỗ nào? Dựa vào nghề gì, chẳng lẽ cả nhà các người đều dựa vào chút tiền lương của Kiều lão nhị và Kiều lão ngũ sao?”

Tính tổng tiền lương của hai người Kiều lão nhị và Kiều lão ngũ, tiết kiệm chút có lẽ đủ dùng, nhưng cứ như vậy, ngày tháng nhất định sẽ khó khăn, còn đừng nói nhà họ Kiều có nhiều đứa trẻ phải đi học như vậy.

Vạn Xuân Cúc cười thành một đóa hoa cúc: “Trước đó mẹ chồng không cho tôi nói, hiện tại tôi nói cho mọi người, nhà họ Kiều chúng tôi đã mua hai căn nhà lớn ở trấn trên, tổng cộng có tới bảy gian phòng, đều có sân!”

Trong đó có một căn viết tên Đại Kiều, nhưng bà ta không định nói ra, nếu không điểm chú ý của mọi người nhất định sẽ rơi xuống trên người Đại Kiều.

Tuy rằng bà ta làm như vậy là có tư tâm, nhưng cũng coi như chó ngáp phải ruồi bảo vệ Đại Kiều.

Mọi người lại lần nữa kinh ngạc, sau đó là hâm mộ đỏ mắt.

“Má ơi, nhà ở trấn trên ít nhiều cũng phải một ngàn đồng trở lên, nhà họ Kiều mấy người còn mua hai căn, nhà họ Kiều các người quả nhiên không tầm thường!”

“Vợ Kiều lão đại, tiền mua nhà này là do các người tự bỏ ra, hay là nhà kết nghĩa mấy người giúp đỡ?”

Vạn Xuân Cúc ngẩng cằm nói: “Cô nói cái gì thế? Tiền mua nhà đương nhiên do chúng tôi bỏ ra, đừng nói là kết nghĩa, cho dù là nhà mẹ đẻ cô mua nhà, cô sẽ cho bọn họ tiền sao?”

Mọi người cảm thấy lời này cũng có lý, kết nghĩa dù quan hệ tốt, thường ngày hay qua lại, nhưng cũng chỉ là người quen không có quan hệ huyết thống.

Cho nên hai nhà kết nghĩa với nhà họ Kiều hẳn là sẽ không giúp bọn họ, vậy vấn đề tới rồi, nhà họ Kiều lấy tiền từ đâu tới?

Mọi người không khỏi nhớ tới trước kia có người suy đoán nhà họ Kiều có giấu thỏi vàng, mọi người lấy lời này hỏi Vạn Xuân Cúc.

Không đề cập tới thỏi vàng còn tốt, nhắc tới liền khiến Vạn Xuân Cúc nhớ tới chuyện bà ta bị chồng của mình gài tới chuồng heo làm việc, tâm trạng lập tức không tốt, đứng dậy: “Không có, không có, thỏi vàng ở đâu ra, cho dù có thỏi vàng, năm đó cũng bị thu đi rồi!”

Bình Luận (0)
Comment