Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 472 - Chương 472. Cứu Người 1

Chương 472. Cứu người 1 Chương 472. Cứu người 1

Sau khi rời khỏi đại học Sư Phạm, Đại Kiều cảm thấy nếu không có gì bất ngờ xảy ra, La Tuấn Lương có khả năng rất lớn sẽ trở thành anh rể cô.

Nhưng mới chỉ là trước mắt thôi, cô cảm thấy La Tuấn Lương cũng không tệ lắm.

Làm người hào sảng, tự nhiên hào phóng, chủ yếu là nghe lời chị họ nói!

Nhưng mặc kệ là thích hợp hay không thích hợp, tóm lại không thể đối xử không tốt với chị họ, nếu không cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua!

Quay về nhà họ Hoắc, cô phát hiện nhà họ Mao bên cạnh không biết vì chuyện gì mà ầm ĩ rối loạn.

Có vài chiếc xe hơi ra ra vào vào, sắc mặt mọi người như cha mẹ chết, đều rất trầm trọng.

Tài xế xuống xe đi hỏi thăm một phen, sau khi trở về thở dài nói: “Cho nên người này dù phú quý cũng vô dụng, phải có mệnh hưởng thụ mới được!”

Thế nên Đại Kiều mới biết, thì ra bà Mao nhà bên đã xảy ra chuyện.

Sáng hôm nay bà Mao đột nhiên ngã xuống đất hôn mê, tuy đã lập tức đưa đi bệnh viện, nhưng vẫn luôn không tỉnh lại, bác sĩ nói đại nạn của bà Mao có lẽ trong hai ngày này thôi.

Cô chưa từng gặp bà Mao, chỉ biết chồng bà ấy là thiếu tướng, đã từng lập công lao vì quốc gia, đáng tiếc đối phương qua đời quá sớm, một người phụ nữ như bà Mao nuôi lớn 6 đứa con.

Sáu đứa con mỗi người thành tài hiếu thuận, không phải trụ cột quốc gia, thì cũng là chuyên gia ở lĩnh vực nào đó.

Đại Kiều rất kính nể trưởng bối như bà Mao, chỉ là cô và nhà họ Mao không thân, nếu cô tùy tiện ra tay, rất có khả năng bại lộ bản thân, sẽ mang đến phiền toái cho mình và người nhà.

Ngay lúc cô suy nghĩ nên giúp bà Mao thế nào, mấy đứa con gái của bà Mao đã chạy tới nhà họ Hoắc cầu xin Hoắc Hoa Thanh.

“Ngài Hoắc, lần trước mẹ tôi dùng hoa khô ngài đưa, không chỉ ăn ngon ngủ được, hơn nữa mấy ngày liền thân thể đều không đau, không biết hiện giờ ngài còn hoa khô không, cầu xin ngài cho chúng tôi một chút, giá cả đều không thành vấn đề!”

Người nói chuyện chính là con gái cả của bà Mao, bà ấy gả cho một vị quan lớn tỉnh bên, hôm qua mới về gấp, không nghĩ tới vừa quay về đoàn tụ không đến nửa ngày, mẹ liền hôn mê không tỉnh.

Con trai nhỏ của bà Mao cũng vội nói: “Đúng vậy, ngài Hoắc, cầu xin ngài giúp đỡ, ân tình này toàn bộ nhà họ Mao chúng tôi sẽ khắc trong tâm khảm!”

Hoắc Hoa Thanh nhíu mày: “Hoa khô tôi còn một ít, chỉ là nghe nói chị Mao hiện giờ hôn mê không tỉnh, cho dù tôi cho mọi người hoa khô, bà ấy cũng không dùng được!”

Mấy người con gái nhà họ Mao nghe được lời này, lập tức trầm mặc.

Con cả nhà họ Mao đột nhiên quỳ xuống nói: “Ngài Hoắc, cầu xin ngài cứu mẹ chúng tôi! Tôi biết ngài nhất định có biện pháp!”

Ông ta luôn có cảm giác, cảm thấy người cho ông Hoắc hoa khô thật ra cũng chưa qua đời, hơn nữa, nói không chừng đối phương còn có bản lĩnh có thể cứu mẹ bọn họ.

Mấy anh em khác tuy không biết vì sao anh cả đột nhiên quỳ xuống cầu xin ông Hoắc, nhưng chỉ cần có một tia hy vọng có thể làm mẹ bọn họ sống sót, đừng nói quỳ xuống, dù muốn mạng bọn họ cũng được!

Một mình mẹ nuôi lớn sáu anh em bọn họ, gian khổ trong đó không ai biết, vất vả mới nuôi bọn họ khôn lớn, còn chưa hưởng phúc mấy ngày liền ngã bệnh, chuyện này sao có thể khiến trong lòng bọn họ dễ chịu?

Hoắc Hoa Thanh thấy bọn họ như vậy, trong lòng cũng không chịu nổi, trầm mặc một chút, thở dài nói: “Tôi đi hỏi một chút, còn đối phương có đồng ý hỗ trợ hay không, tôi không cam đoan!”

Anh cả nhà họ Mao vốn mang tâm thái coi ngựa chết như ngựa sống mà chạy chữa, không nghĩ tới đối phương thật sự ẩn giấu chiêu sau!

Nhưng ông ta cũng không vì vậy mà tức giận, ngược lại rất cảm kích nói cảm ơn.

Hoắc Hoa Thanh vào thư phòng hỏi Đại Kiều, Đại Kiều không chút do dự liền đồng ý.

Chỉ là cô không muốn tới bệnh viện, hơn nữa khi cô cứu người, tất cả mọi người không thể ở trong phòng.

Hoắc Hoa Thanh nghe cô nói như đã định trước, trong lòng vô cùng chấn động.

Ông đoán được trong tay Đại Kiều hẳn là có bảo bối, nhưng ông không nghĩ tới bảo bối này có thể làm người chết sống lại!

Ông mang theo tâm tình khiếp sợ đi ra, thấy mấy anh em nhà họ Mao, ông thuật lại yêu cầu của Đại Kiều cho bọn họ nghe, cũng muốn bọn họ hứa hẹn, dù có thể cứu sống bà Mao hay không, sau này bọn họ đều không thể dây dưa với đối phương, càng không thể tiết lộ tin tức của đối phương!

Mấy anh em nhà họ Mao nghe vậy, lại lần nữa trầm mặc.

Mang người rời khỏi bệnh viện, hơn nữa trong quá trình cứu chữa không thể có những người khác ở bên người, còn không bàn sống chết, yêu cầu này thật sự có chút quá mức.

Ai biết trình độ đối phương như thế nào, ai lại biết đối phương có thể nhân cơ hội xuống tay với mẹ bọn họ hay không, mấu chốt là xong việc còn không thể truy cứu!

Bình Luận (0)
Comment