Đại Kiều và Kiều Đông Uyển là người ăn mặc trang điểm xinh đẹp nhất trong tiệm, hơn nữa lại vừa lúc ngồi đối diện bà ta, ánh mắt bà ta đương nhiên cứ vậy mà dừng trên người bọn họ.
Vừa nhìn kỹ lập tức phát hiện vấn đề, bà ta cảm thấy không chỉ có thiếu nữ da trắng rất quen mắt, mà cô gái ngồi đối diện bà ta cũng rất quen mắt!
Đột nhiên, cả người bà ta run rẩy một chút, thất thanh kêu lên: “Tiểu Uyển Nhi?”
Kiều Đông Uyển nghe bà ta gọi mình, giống như ăn phải ruồi bọ, lập tức hết muốn ăn.
Đại Kiều thấy cô bé như vậy, đẩy chén ra phía trước nói: “Ông chủ, tính tiền!”
Trần Xảo Xảo vốn còn có một vài phần không xác định, thấy sắc mặt hai người bọn họ thay đổi, muốn chạy lấy người, lập tức xác định: “Tiểu Uyển Nhi, mẹ là mẹ con!”
Kiều Đông Uyển quay đầu, lạnh lùng nhìn bà ta: “Bác gái này, bà xác định muốn tôi nói những chuyện quang vinh mà bà đã làm năm đó ra trước mặt mọi người sao?”
Trần Xảo Xảo không nghĩ tới bé gái năm đó trầm mặc ít lời, nhát gan sợ phiền phức, sau khi lớn lên lại biến thành mãnh thú vuốt dài, cào một nhát lập tức khiến bà ta nát tan thành từng mảnh!
Mặt bà ta lúc đỏ lúc trắng, tức giận đến không chịu được!
Nhưng bà ta lại sợ Kiều Đông Uyển sẽ nói ra chuyện năm đó bà ta ngoại tình, một hơi nghẹn ở ngực, suýt chút nữa nghẹn chết!
Ông chủ xem diễn đến nghiền, vừa bị kêu mới hồi thần tính tiền: “Hai chén mỳ…… Tổng cộng là ba hào năm xu, năm xu thì thôi.”
Kiều Đông Uyển lấy tiền ra trước Đại Kiều đưa qua.
Sau đó liền nghe thấy Trần Xảo Xảo nói: “Ông chủ, thuận tiện tính cả tiền của chúng tôi đi, tôi là mẹ nó, người ăn mì là em trai nó!”
Lời này bà ta nói như lẽ đương nhiên!
Động tác đưa tiền của Kiều Đông Uyển khựng lại, sau khi giao tiền cho ông chủ, quay đầu nói với Đại Kiều: “Chị, chúng ta đi thôi.”
Từ đầu đến cuối, cô bé cũng chưa từng liếc mắt nhìn Trần Xảo Xảo một cái, hoàn toàn coi bà ta như không khí.
“Mày…… Con nhóc chết tiệt kia! Mày đứng lại đó cho tao!”
Trần Xảo Xảo tức giận đến dậm chân, dáng vẻ người đàn bà đanh đá hoàn toàn khác xa một trời một vực dáng vẻ quạnh quẽ cao ngạo.
Có lẽ ngày cả bản thân bà ta cũng chưa từng nghĩ tới, có một ngày bà ta sẽ biến thành dáng vẻ tục tằng hiện giờ.
Đại Kiều kéo tay em gái, nhẹ giọng trấn an nói: “Chuyện không vui không cần nghẹn ở trong lòng, có chuyện gì đều có thể nói với chị, chị sẽ vĩnh viễn đứng bên phía em.”
Kiều Đông Uyển dựa đầu vào tay cô nói: “Em biết, chị không cần lo lắng, em sẽ không vì người không liên quan mà không vui.”
“Vậy là tốt rồi.”
Đại Kiều thấy dáng vẻ em gái mềm mại ngọt ngào, biểu tình trên mặt cũng rất bình tĩnh, cho rằng cô bé thật sự không đặt ở trong lòng, lập tức yên tâm.
Bởi vì trước đó không ăn no, bọn họ lại tìm một tiệm ăn vặt.
Ăn được một nửa, Kiều Đông Uyển đột nhiên nói: “Chị, em rơi đồ ở cửa hàng mì phở, em quay lại lấy, sẽ trở lại nhanh thôi.”
Đại Kiều nhướng mày nói: “Em làm rơi cái gì?”
Kiều Đông Uyển đưa cổ tay trái cho cô xem: “Chính là lắc tay hạt châu vừa mua, chị không cần lo, em sẽ không làm bậy.”
Đại Kiều thấy tay cô bé quả nhiên thiếu một cái lắc tay: “Muốn chị đi cùng hay không?”
Kiều Đông Uyển mím môi cười nói: “Chị, em không phải đứa bé ba tuổi.”
Đã nói đến đây, Đại Kiều tiếp tục kiên trì cũng không tốt, đành phải nói cô bé đi nhanh về nhanh, Đông Uyển cười rời đi.
Vừa đi ra khỏi tiệm ăn vặt, nụ cười trên mặt Đông Uyển lập tức bốc hơi, cả người nháy mắt trở nên vô cùng lạnh băng.
Người qua đường thấy cô bé như vậy, đều vội vàng tránh ra.
Đi vào cửa hàng mì phở, Trần Xảo Xảo đúng lúc nắm tay con trai Lâm Diệu Tổ đi ra.
Nhìn thấy Đông Uyển quay lại, bà ta ngẩn ra một chút, ngay sau đó lại mắng: “Con nhóc chết tiệt kia, mày còn có mặt mũi trở về, tao…… Ư ư……”
Ngay sau đó, bà ta nói không ra lời, bởi vì cổ bà ta bị Kiều Đông Uyển bóp lấy!
Kiều Đông Uyển dùng sức đẩy bà ta.
Sau lưng Trần Xảo Xảo đập vào vách tường, cái ót truyền đến một cơn đau đớn kịch liệt.
“Mày…… Ư ư……” Bà ta tức giận đến khóe mắt muốn nứt ra.
Bà ta muốn phản kháng, nhưng bà ta không nghĩ tới bé gái gầy yếu năm đó lại có sức lực lớn như vậy!
Không sai, ở nhà họ Kiều, ngoại trừ Đại Kiều di truyền thần lực của bà nội, Kiều Đông Uyển cũng di truyền.
Chỉ là sức lực cô bé không có lớn như Đại Kiều, càng quan trọng là, cô bé không nói cho bất kỳ kẻ nào, bí mật này đến nay mới chỉ có một mình Trần Xảo Xảo “may mắn” phát hiện!
Người xung quanh nghe thấy động tĩnh bên này, sôi nổi vây quanh lại đây.
“Có chuyện gì đây? Cô bé nhìn gầy yếu kia, sao lại bạo lực như vậy?”
“Đừng nói nữa, người bị bóp cổ nghe nói là mẹ ruột cô bé kia đấy!”
“Mẹ mình cũng động thủ, còn có nhân tính sao?”
Kiều Đông Uyển hoàn toàn không thèm để ý những người khác thấy thế nào, nói cô bé như thế nào.