Lúc nghe thấy tin tức, cô lập tức hôn mê, sau khi tỉnh lại, cô không muốn tin tưởng.
Bởi vì trước khi anh ấy xảy ra chuyện, hai vợ chồng bọn không có bất kỳ thuẫn và tranh chấp gì, ở đơn vị, quan hệ của anh ấy với đồng nghiệp cũng tôt, nói cách khác, anh ấy không có bất kỳ lý do gì để tự sát!
Nhưng anh ấy đã chết, huyết nhục mơ hồ, thậm chí còn chết không toàn thây!
Nhà họ Đỗ như trời sập, cha mẹ chồng lập tức bị bệnh.
Bầu trời của cô ấy cũng sụp đổ, trong vòng nửa tháng, cô ấy gầy thành da bọc xương.
Cô ấy vẫn luôn ở rối rắm, vì sao Đỗ Trác Thành lại muốn tự sát, cô ấy đi vào một ngõ cụt, nếu không biết rõ ràng vấn đề này, đời này cô ấy cũng không thể đứng lên!
Sở Thiên Bách đau lòng em gái, đến nhà họ Đỗ nói muốn đón em gái về ở một thời gian.
Trong nửa năm, hai ông bà nhà họ Đỗ già đi rất nhiều, đối với con dâu, trong lòng bọn họ có khúc mắc.
Cho dù Sở Thắng Mỹ giải thích như thế nào, bọn họ cũng không tin, bọn họ cảm thấy cô ấy đang nói dối, nếu không phải hai vợ chồng mâu thuẫn, đang êm đẹp, sao Đỗ Trác Thành lại luẩn quẩn trong lòng?
Bởi vì cha mẹ chồng hoài nghi, Sở Thắng Mỹ càng khó chịu.
Nhưng nhà họ Đỗ chỉ cho phép nhà họ Sở đón Sở Thắng Mỹ đi, cháu gái cần để lại ở nhà họ Đỗ.
Trước kia, bọn họ không quá để ý cháu gái này, nhưng hiện tại con trai không còn, cháu gái trở thành huyết mạch duy nhất còn sót lại của con trai, dù thế nào bọn họ cũng phải giữ được!
Sở Thiên Bách không có cách nào, hiện giờ quan trọng nhất vẫn là nhanh chóng đưa Sở Thắng Mỹ đi, còn cháu gái, chỉ có thể để nói sau.
Vì thế, trước Tết Âm Lịch, Sở Thắng Mỹ bị đón về nhà mẹ đẻ.
Sau khi nhà họ Kiều biết nhà họ Sở xảy ra chuyện, Kiều Chấn Dân lập tức mua một đống đồ bổ, sau đó cùng con gái Kiều Đông Uyển ngồi xe tới huyện Nam Sơn.
Trước khi bọn họ xuất phát, Đại Kiều lén hai viên Ngọc Châu vào trong thuốc viên.
Một người khác xảy ra chuyện là Vương Anna.
Sau khi Hoắc Chính Sâm và Vương Anna rời khỏi thủ đô, cũng không quay về nước Mỹ, mà định cư ở Hương Giang, chỉ là tình cảm của hai người đã không cách nào quay về như trước.
Sau khi tới Hương Giang, bọn họ thường xuyên vì chuyện phân chia tài sản mà khắc khẩu, thậm chí có mấy lần cãi nhau đến muốn ly hôn.
Đối với cuộc sống như vậy, Hoắc Chính Sâm rất thất vọng buồn lòng.
Ông cảm thấy lúc trước không nên vì hai đứa nhỏ mà ở lựa chọn đứng ở bên Vương Anna.
Nhưng dù hối hận cũng vô dụng, cho dù ông chịu ly hôn, người kiêu ngạo như Đái Thục Phương nhất định cũng sẽ không tiếp nhận ông!
Hôm nay bọn họ lại cãi nhau, đột nhiên Vương Anna la lên một tiếng, sau đó bắt đầu hộc máu không ngừng.
Tuy trong lòng ông có tức giận, vẫn lập tức đưa người đi bệnh viện.
Sau khi kiểm tra, kết quả vô cùng dọa người, Vương An Na bị chuẩn đoán bị ung thư vú giai đoạn giữa!
Bác sĩ kiến nghị cần phải lập tức phẫu thuật, nếu không một khi tế bào ung thư khuếch tán, đến lúc đó Hoa Đà tái thế cũng không cứu nổi mạng bà ta!
Vì thế, Hoắc Chính Sâm sứt đầu mẻ trán.
Chuyện của Vương An Na cũng không ảnh hưởng đến nhà họ Hoắc.
Sau khi nhà họ Hoắc biết, không có vui sướng khi người gặp họa, đương nhiên cũng sẽ không đồng tình với bà ta.
Ở trong mắt bọn họ, Vương Anna không khác gì một người xa lạ trên đường.
Bà ta sống tốt hay không, đều không liên quan gì tới bọn họ!
Nhà họ Hoắc đã không có ảnh hưởng, việc này càng không liên quan đến cùng nhà họ Kiều.
Mấy năm nay, nhà họ Kiều kiếm được không tồi, năm nay Kiều Nguyệt Minh và Kiều Hồng Hà đều nói phải về ăn Tết, cho nên, nhà họ Kiều vì lần đoàn tụ này, đang tích cực chuẩn bị.
Hôm nay, An Bình đi đến cửa sổ, đột nhiên phát hiện có ong mật đậu trên cửa sổ, cậu vừa đi qua, ong mật liền bay đi.
Tuy ong mật đã bay đi, nhưng chỗ nó vừa đậu có một thứ có dạng như hạt gạo màu vàng.
An Bình đi qua, không chút nghĩ ngợi đã cầm hạt gạo kia bỏ vào trong miệng.
Ngay lúc này, Tiểu Đông Vân đi đến, hỏi: “Anh trai, anh ăn cái gì thế?”
An Bình đưa một nửa cho cô bé xem: “Anh ăn mật hoa, còn dư lại một chút, em có muốn ăn hay không?”
Kiều An Kiệt ôm một quyển sách đi theo sau Tiểu Đông Vân vào, nghe thấy lời này, đi qua vừa thấy: “Anh họ, kia không phải mật hoa, đó là phân của ong mật!”
An Bình: “…… Sao có thể là phân của ong mật? Em đừng nói bậy, đây rõ ràng là mật hoa, ong mật vừa mới bay đi đấy!”
Kiều An Kiệt mở sách trong tay ra, mở một trang trong đó đưa qua: “Tự anh xem đi.”
Kiều An Kiệt là người thích đọc sách nhất của nhà họ Kiều, còn bị mọi người gọi là tên ngốc, cho nên cậu bé thường xuyên có thể biết được một ít tri thức kỳ quái.