Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 515 - Chương 515. Người Đàn Ông Họ Vũ 3

Chương 515. Người đàn ông họ Vũ 3 Chương 515. Người đàn ông họ Vũ 3

"Ôi, Tiểu Vũ, lời này của con nói đúng đó, Đông Anh nhà bác không chỉ có bộ dạng xinh đẹp, hơn nữa tính tình dịu dàng, cháu vừa ý nó thật sự rất tinh mắt!" Trên mặt Vạn Xuân Cúc cười ra một đóa hoa, "Đông Anh, không thấy Tiểu Vũ uống hết canh rồi sao? Còn không mau đi múc thêm một chén lại đây?"

Thái độ này của Vạn Xuân Cúc thật sự rất nịnh nọt, cũng không nhất định phải như thế.

Trở về từ nước Mỹ lại làm sao? Chẳng lẽ anh ta tài trí hơn người trong nước sao?

Mặt Kiều Tú Chi xụ xuống nói: "Vợ thằng cả, gà và chó trong viện còn chưa cho ăn, con đã ăn no rồi, vậy con đi cho ăn đi."

Vạn Xuân Cúc ngớ ra một cái: "Mẹ, con còn chưa có ăn no đâu!"

Cả buổi tối bà ta vì lấy lòng con rể tương lai, đến bây giờ chỉ ăn một chén cơm, bụng chẳng có cảm giác gì cả, bà ta còn có thể ăn ba chén nữa!

Kiều Tú Chi lạnh lùng nhìn bà ta một cái: "Mẹ nói con ăn no vậy con ăn no rồi!"

Vạn Xuân Xúc: "…"

Kiều Chấn Quốc nói: "Vợ, em cứ nghe mẹ đi, lát nữa anh chừa một cái giò heo cho em gặm!"

"Một cái giò làm sao ăn no, em còn muốn hai cái chân gà!"

Trong lòng Vạn Xuân Cúc vừa tức giận vừa ủy khuất.

Bà ta cảm thấy mẹ chồng rảnh rỗi quản quá rộng, bình thường còn chưa tính, hiện giờ trước mặt con rể tương lai hạ mặt mũi bà ta như thế, nếu không phải bà ta sợ chết, bà ta thật muốn cho bà một quyền ngay tại chỗ!

Càng khiến giận chính là chồng bà ta còn không nói chuyện giúp bà ta, chỉ biết theo mẹ chồng!

Kiều chấn Quốc thở dài nói: "Đi đi, lát nữa anh giữ hai cái chân gà cho em nữa!"

Lúc này Vạn Xuân Cúc mới uất ức đứng lên đi ra ngoài.

Vạn Xuân Cúc vừa đi, trên bàn cơm cũng không có ai lấy lòng Vũ Dịch nữa.

Vũ Dịch cũng không có biểu hiện ra khác thường, chẳng qua ở trên bàn cơm, có mấy lần ánh mắt anh ta đảo qua trên người Đại Kiều.

——

Tới buổi tối khi đi ngủ, Đại Kiều ở lại bên này cùng ngủ với chị họ.

Bầu trời đen như được gột rửa, gió đêm thổi tới, lá cây rung xào xạc, ánh trăng màu bạc từ cửa sổ tiến vào.

Đại Kiều rúc vào bên cạnh chị họ, thanh âm mềm mại nói: "Chị Anh, vì sao chị lại ở bên anh Vũ vậy?"

Kiều Đông Anh nghe nói như thế dừng một chút: "Bởi vì trong mắt anh ấy, chị biến thành một người rất xuất sắc."

Đại Kiều nghe nói như thế mày nhíu lại một chút: "Chị Anh, sao em không nghe hiểu ý của chị thế, ở trong mắt em, chị vốn cũng rất xuất sắc!"

Kiều Đông Anh nghe vậy, khóe miệng kéo một chút.

Cô ấy xuất sắc sao?

Bàn về thông minh, cô ấy đừng nói so sánh với Đại Kiều, dù là so với chị cô ấy, cô ấy cũng không xếp hạng được!

Lúc nhỏ cô ấy không nghiêm túc học hành, cô ấy tưởng bản thân cô ấy không muốn học, ngày nào đó chỉ cần cô ấy nghiêm túc, thành tích của cô ấy chắc chắn sẽ làm tất cả mọi người nhìn với cặp mắt khác xưa!

Nhưng sự thật hung hăng tát cho cô ấy một cái!

Chờ khi cô ấy muốn nghiêm túc học tập, cô ấy đã mất rất nhiều tri thức, tuy rằng sau đó cô ấy liều mạng học bổ túc, nhưng thành tích thi vào đại học của cô ấy vừa ra, thành tích của cô ấy ít hơn chị cô ấy một trăm điểm!

Bàn về ngoại hình nói về tài hoa, toàn thân cô ấy từ trên xuống dưới không có lấy ra được bản lĩnh gì, đến ngay cả Tiểu Đông Vân cũng xuất sắc hơn cô ấy!

Lúc nhỏ cô ấy luôn cho rằng mình không giống người thường nhất, là người giống bà nội cô ấy nhất, nhưng theo tuổi tác lớn dần, cô ấy lại trở thành người bình thường nhất vô dụng nhất.

Cô ấy thật sự rất hâm mộ em gái Đại Kiều, không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, hơn nữa đầu óc thông minh tính tình hợp lòng người, vô luận đi đến đâu, cũng có thể dễ dàng trở thành tiêu điểm của mọi người, cũng khiến người ta yêu thích cô.

Không phải cô ấy ghen tị, bởi vì chính cô ấy cũng rất thích cô em họ Đại Kiều này.

Cô ấy chỉ có chút hâm mộ, cũng có chút tự ti.

Nếu bây giờ người nhà họ Kiều có thể nghe thấy suy nghĩ trong lòng Kiều Đông Anh, đoán là cằm cũng sẽ bị dọa đến rơi xuống mặt đất.

Bởi vì từ nhỏ tính cách của Kiều Đông Anh có chủ kiến nhất, ở trong trường học giống một chị đại, hô mưa gọi gió, ngay cả con trai cũng nghe lời của cô ấy, ai cũng không nghĩ tới cô ấy vậy mà sẽ tự ti!

Ở phía trước Kiều Đông Anh có chị cả, phía sau có em trai An Bình, sau này nhà họ Kiều lại không ngừng có trẻ con được sinh ra, làm một đứa nhỏ đứng hàng thứ ở bên trong, cô ấy là người dễ dàng bị bỏ qua nhất.

Đại Kiều thấy chị cả không mở miệng, thân mình giống như con sâu hoạt động vài cái, sáp lại gần nói: "Chị Anh, có phải chị có tâm sự gì không? Nếu chị có tâm sự chị có thể nói với em, cũng có thể nói với ông bà, chúng ta là người nhà của chị, nhất định sẽ ủng hộ chị!"

Bình Luận (0)
Comment