Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 574 - Chương 574. Hẹn Hò 1

Chương 574. Hẹn hò 1 Chương 574. Hẹn hò 1

Cảm xúc ấm áp chạm lên cánh môi, Đại Kiều giật nảy người.

Có một luồng khí nóng từ lục phủ ngũ tạng truyền thẳng lên đến đỉnh đầu, cô cảm thấy mặt mình bây giờ khẳng định là rất đỏ.

May mắn bây giờ đang ở bên trong rừng cây nhỏ, chỗ này ánh sáng yếu như vậy, anh Hoắc Trì sẽ không thể nhìn được khuôn mặt đang đỏ lên của cô.

Thực ra ánh sáng chỗ này cũng rất tốt, Đại Kiều cũng nhìn thấy được, mặt Hoắc Trì cũng đỏ giống y như tôm luộc, cảm giác như chảy ra máu đến nơi.

Môi hai người dính sát vào nhau, xung quanh vang lên tiếng côn trùng kêu vang.

Một phút đồng hồ trôi qua.

Gió đêm nhẹ lướt qua, môi hai người vẫn dính vào nhau.

Hai phút sau.

Có hai con muỗi bay qua bay lại bên người bọn họ.

Cành cây lay động, môi hai người vẫn dính sát vào nhau.

Không cạy răng, không có tiến quân thần tốc, càng không có trằn trọc dây dưa, cánh môi hai người bọn họ chỉ có dính sát vào nhau như vậy.

Cứ như vậy hôn suốt năm phút năm đồng hồ, cuối cùng Đại Kiều không nhịn được nữa: “Anh Hoắc Trì, chuyện này... còn kéo dài bao lâu nữa?”

Mặc dù cô không có ghét anh Hoắc Trì hôn cô như vậy, chỉ là hai người duy trì tư thế này cũng rất là mệt.

Nhưng mà nói đến mới thấy kỳ lạ, vừa rồi anh Hoắc Trì hôn cô một cái, cả người cô giống như bị điện giật vậy.

Sau đó đầu óc thiếu minh mẫn, tim đập nhanh, sức lực toàn thân giống như bị ai đó rút cạn đi, nếu bây giờ mà có heo rừng xuất hiện, cô khẳng định không thể nào có thể hạ gục được nó.

Heo rừng?

Hoắc Trì lúc này mới buông cánh môi của cô ra, giọng nói khàn khàn nói: “Niệm Niệm, em có thích không... Khi anh hôn em như vậy?”

Hơi thở anh ấm áp phả lên cần cổ cô, thành công khiến cả người cô run lên vì sợ.

Đại Kiều chớp chớp hàng lông mi dài, đôi mắt long lanh mơ màng nói: “Anh Hoắc Trì, em thích lắm, chỉ là đứng im một chỗ lâu như vậy, cảm giác... có chút kỳ lạ.”

Cả người Hoắc Trì run lên, trong lòng dâng lên một suy nghĩ, chẳng lẽ anh đã hôn sai cách rồi sao?

Nhưng anh đã nhìn lén người khác hôn môi, chỉ là miệng dán lên miệng, chẳng lẽ phương diện này lại còn có bí quyết gì nữa sao?

Xem ra, sau khi trở về phải hối lộ anh họ anh mới được!

Chỉ là bây giờ, anh cương quyết không thể thừa nhận mình làm sai cách được: “Niệm Niệm, hôn chính là như vậy, chính là cả người đều run lên, cả người không còn sức lực, xương cốt giống như mềm nhũn ra vậy.”

Vẻ mặt Đại Kiều ngưỡng mộ nhìn anh: “Đúng là cảm giác này! Anh Hoắc Trì, anh hiểu biết nhiều thật đấy.”

Trong lòng Hoắc Trì hồi hộp, vội vàng giải thích: “Niệm Niệm, tuy rằng anh hiểu biết nhiều thật, nhưng mà đây cũng là nụ hôn đầu của anh... Cho nên em ngàn vạn lần cũng đừng có suy nghĩ lung tung.”

Vừa rồi Đại Kiều quả thực cũng có chút hiểu lầm, chỉ là lúc này thấy anh giải thích với mình, cô lập tức tin tưởng anh.

Hai người bọn họ quen biết nhau nhiều năm, cho dù có xa nhau vài năm, bọn họ cũng không có cắt đứt liên lạc, đều tin tưởng vào nhân phẩm lẫn nhau.

Đại Kiều mở to đôi mắt nói: “Anh Hoắc Trì, anh yên tâm, em sẽ không nghi ngờ anh đâu, chỉ là có cảm giác anh có hơi… thành thạo.”

Giờ phút này trong lòng Hoắc Trì, phải nói như thế đây, giống như mở cờ trong bụng vậy!

Vừa rồi anh còn nghi ngờ cách hôn của bản thân không đúng, trăm ngàn lần không ngờ rằng trong mắt Đại Kiều anh lại là người con trai như vậy, là một cao thủ!

Chỉ thấy anh ho khan hai cái, khiêm tốn nói: “Thật ra anh cũng không hay thường xuyên luyện tập, chỉ là quen tay quen việc... Sau này chúng ta sẽ cùng nhau tiến bộ.”

Cái đầu nhỏ của Đại Kiều gật gật, còn vô cùng nghiêm túc nói: “Được, chúng ta cùng nhau tiến bộ!”

Hoắc Trì nghĩ đến chuyện sau này còn có thể tiếp tục luyện tập, cái mũi nóng lên, suýt chút nữa là bị chảy máu mũi.

Đột nhiên, cách đó không xa có anh sáng đèn pin chiếu tới, hơn nữa còn có một giọng nói đàn ông thô kệch vang lên: “Ai ở bên kia đấy?”

Hoắc Trì cầm lấy tay Đại Kiều xoay người bỏ chạy.

Chờ đến lúc chú bảo vệ đuổi theo, hai người bọn họ đã chạy ra ngoài rừng cây nhỏ.

Chạy đến trước ký túc xá, lúc này hai người mới dừng lại.

Bọn họ liếc nhìn lẫn nhau, nhìn thấy bộ dáng lo lắng của đối phương, sau đó không nhịn được cười ha ha thành tiếng.

“Cũng may chúng ta chạy trốn kịp, nếu không bị nhìn thấy sẽ xấu hổ chết mất.”

Mặt Đại Kiều đỏ hồng thở phì phò, tưởng tượng đến cảnh nếu như bị người khác nhìn thấy hai người bọn họ đang hôn nhau, cô cảm thấy mặt mình sẽ bị thiêu cháy mất!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, đôi mắt ngập nước, giọng nói mềm mại giống như lông chim phe phẩy ở trong tim anh, anh thật sự hận không thể đè cô ra, lại tiếp tục luyện tập hôn môi một lần nữa!

Chỉ là chỗ này nhiều người như vậy, anh chắc chắn không thể làm như vậy được.

Bình Luận (0)
Comment