Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 576 - Chương 576. Diễn Thuyết 1

Chương 576. Diễn thuyết 1 Chương 576. Diễn thuyết 1

Hoắc Chính Sâm khi biết cha và con trai đều đã chết, vợ thì bị điên, quỵ xuống tại chỗ mà khóc.

Sau này là vì cảm ơn Hoắc Tài Tuấn đã chăm sóc Đái Thục Phương, ông mới nhận đối phương làm con nuôi, cũng đưa anh ta vào thành phố.

Lời đồn từ đông sang tây, trong quá trình đồn đại đã sinh ra vô số phiên bản, bởi vậy đời trước khi lời đồn đại rơi vào tai Phương Tiểu Quyên ở chỗ này, thì bản gốc đã bị thay đổi rất nhiều.

Về phía Tiểu Kiều, cô ta tuy rằng đã xem qua sách, nhưng lúc đó cô ta xem lại chỉ xem một cách qua loa có lệ, đối với những tình tiết bên trong cũng không nắm rõ cho lắm.

Bởi vậy mới khiến cho cô ta và Phương Tiểu Quyên không biết được chuyện Hoắc Tài Tuấn từ đầu đến cuối không phải là con trai của nhà giàu có kia.

Hay nói cách khác, mấy năm nay cô ta mất công chu cấp và quan tâm, hóa ra lại là đầu tư sai chỗ.

Trong tuần đầu tiên của năm học mới, tân sinh viên căn bản không cần phải đi học.

Ngày nhập học đầu tiên, đó là làm quen với trường học và học các loại quy định quy tắc khác nhau, còn phải đi nhận sách giáo khoa mới.

Khi các nam sinh khoa tài chính và kinh tế nhìn thấy Đại Kiều, đám người lập tức ồn ào!

“Ôi trời ơi, nữ sinh kia không phải là đi nhầm lớp đó chứ?”

“Tôi thấy cũng có khả năng là như vậy, nữ sinh xinh đẹp như vậy mà không phải khoa nghệ thuật thì chính là của khoa ngoại ngữ, không thể nào có thể là của khoa tài chính và kinh tế chúng ta được.”

“Cho dù là không phải, tôi cũng muốn ngắm cho thật kỹ mới được, trong bốn năm tới, tôi chỉ có thể nhìn ngắm đám người xấu xí các người thôi.”

“anh không phải cũng xấu xí sao, anh nghĩ rằng tôi và đám người này thích nhìn anh chắc! Nhưng mà nữ sinh kia quá đẹp, không biết bây giờ chuyển sang chuyên ngành của cô ấy học còn kịp không nhỉ?”

Mấy nam sinh anh đẩy tôi tôi đẩy anh, ánh mắt hận không thể nào dính lên người Đại Kiều, nhưng chỉ có thể nhìn chứ không ai dám tiến đến để làm quen với cô.

Sau khi Đại Kiều đi vào, liền chọn đại một chỗ ngồi xuống, sau đó mở sách mà mình cầm đến ra xem.

Ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ chiếu lên người cô, giống như có một tầng ánh sáng bao quanh cô vậy, mọi người nhìn cô, đều ngừng thở trong nháy mắt, sợ làm phiền đến tiên nữ.

Đợi đến khi chủ nhiệm lớp bước vào, mọi người mới để ý, hóa ra nữ sinh khoa tài chính và kinh tế kia, vậy mà lại là thủ khoa kỳ thi đại học cấp tỉnh.

Ông trời ơi, vừa xinh đẹp lại còn học giỏi như vậy, bọn họ lấy đâu ra dũng khí để theo đuổi cô nữa đây?

Chủ nhiệm ở đại học không giống như chủ nhiệm ở tiểu học hay trung học, chỉ là một cái tên gọi, cũng không có quản lý nhiều, nếu trong học tập có vấn đề gì, hầu hết là đi tìm giáo viên hướng dẫn.

Chủ nhiệm lớp chỉ nói vài anh đơn giản, cổ vũ mọi người phải biết quý trọng cơ hội này, không thể phụ lòng mong mỏi của gia đình, nhất định phải học hành thành đạt.

Dễ nhận thấy chủ nhiệm lớp thường là người hay nói những lời quen thuộc như thế này, nói vài anh đơn giản, khiến cho một đám thanh niên nhất thời sôi sục ý chí, xin thề nhất định sẽ không phụ lòng mong mỏi của đất nước, của nhà trường.

Đối với nhiệt huyết của mọi người, chủ nhiệm lớp rất hài lòng, sau đó quay đầu hỏi Đại Kiều: “Bạn học Kiều Niệm Niệm, em là tân sinh viên có thành tích tốt nhất khối, nhà trường muốn mời em đại diện học sinh lên diễn thuyết, em có đồng ý không?”

Đại Kiều suy nghĩ, gật đầu: “Được ạ.”

Chủ nhiệm lớp hài lòng rời đi, Đại Kiều đi đằng sau chủ nhiệm lớp bước ra khỏi phòng học.

Tất cả nam sinh nhìn theo bóng dáng cô, nhớ tới giọng nói dịu dàng kia, cảm giác cả người như đang bay bổng.

Tiên nữ chính là tiên nữ, giọng nói cũng dễ nghe đến như vậy.

Tân sinh viên có hai lớp, tổng cộng có ba nữ sinh, Đại Kiều bị phân vào lớp thứ nhất, hai nữ sinh kia bị phân vào lớp thứ hai.

Nói cách khác, Đại Kiều là nữ sinh duy nhất trong lớp.

Các nam sinh trong lớp đều thề, nhất định phải che chở thật tốt cho bông hoa duy nhất giữa rừng lá xanh này.

Ba ngày sau, toàn bộ tân sinh viên tập hợp ở sân thể dục.

Hiệu trưởng đứng ở trên bục cao nói một cách hùng hồn.

Đại khái ý nghĩa vẫn là khiến cho mọi người phải biết quý trọng thời gian, tuy rằng bọn họ bị người ngoài gọi là con cưng của trời, nhưng nếu kiêu ngạo tự mãn, xao lãng bốn năm trời, chờ đến khi tốt nghiệp, con cưng của trời sẽ biến thành con sâu.

Tân sinh viên nghe đến hai từ con sâu, không khỏi cười ha ha thành tiếng, nhưng mà lời nói của hiệu trưởng bọn họ nghe cũng đều hiểu, trong lòng lại tự thề, nhất định phải học tập thật tốt, trở thành một nhân tài có ích cho đất nước.

Chờ đến khi hiệu trưởng nói xong, sân thể dục vang lên từng tiếng vỗ tay ầm ầm.

Bình Luận (0)
Comment