Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 598 - Chương 598. Chia Tay

Chương 598. Chia tay Chương 598. Chia tay

Cô yêu thích chị họ, nhưng người sau khi lớn lên dường như sẽ có đủ loại buồn phiền.

Bà nội đã từng căn dặn cô, nói lần này bất luận làm sao cũng không thể giúp chị họ, phải ép bản thân cô ấy tự mình lớn lên.

Cô cảm thấy tính cách này của chị họ chỉ sợ sau này sẽ sống trong dằn vặt đau khổ.

Hoắc Trì bỏ tôm đã lột vỏ vào trong chén của cô, thấp giọng nói: "Ăn đi, ăn xong anh lại bóc vỏ cho em."

Đại Kiều mím môi nở nụ cười, khóe miệng lộ ra núm đồng tiền: "Cảm ơn anh Hoắc Trì, có điều anh không cần phải để ý đến em, anh ăn của mình đi."

Hoắc Trì cong môi nói: "Không có chuyện gì, anh chuẩn bị cho em."

Lúc trước anh tình cờ phát hiện Đại Kiều có thói quen nhỏ rất vui, cô rất thích ăn tôm, nhưng lại chẳng muốn dùng tay bóc vỏ, cho nên chấp nhận không ăn.

Từ khi anh phát hiện bí mật nhỏ này xong, mỗi lần trên bàn có tôm thì anh cũng sẽ bóc vỏ tôm cho cô.

Mọi người đối với đám thanh niên bọn họ lộ vẻ chán ngán, đều làm bộ không có nhìn thấy, ngoại trừ Tiết An Húc.

Tiết An Húc nhớ tới lúc trước nghe trộm cha mẹ nói anh Hoắc Trì là đối tượng của chị, lúc đó bởi vì phải đi công ty cho nên cậu không đi hỏi chị.

Sau đó bắt đầu huấn luyện, cậu liền quên hết đi chuyện này, bây giờ nhìn đến anh Hoắc Trì bóc vỏ tôm cho chị, cậu bỗng nhiên nhớ tới chuyện này.

Chỉ nghe âm thanh của cậu chát chúa nói: "Anh Hoắc Trì, sau này có phải là anh muốn kết hôn với chị của em không?"

Lời này vừa nói, mặt của Đại Kiều và Hoắc Trì đồng loạt đỏ.

Những người lớn nở nụ cười.

Tiết An Húc nhìn thấy Hoắc Trì không trả lời, liền tiếp tục bùm bùm nói: "Anh Hoắc Trì, em đã nói với anh rồi, nếu như anh muốn kết hôn với chị em cũng không phải là không thể, thế nhưng anh nhất định phải đồng thời cưới luôn cả em."

Mọi người nghe nói như thế, càng ngày càng cười đến độ không chịu được.

Đái Thục Phương cười đến nước mắt cũng chảy ra: "Húc Húc, sao con lại muốn gả cho anh Hoắc Trì chứ?"

Tiết An Húc ngẩng khuôn mặt nhỏ bé nói: "Con không phải là muốn gả cho anh Hoắc Trì, con chính là không muốn rời xa chị, cho nên không thể làm gì khác hơn là đồng thời gả đi."

"Ha ha ha. . . Cười chết tôi rồi."

Hoắc Trì: Lúc đó tôi cực kỳ sợ hãi, nội tâm tôi từ chối.

Đại Kiều cũng một mặt dở khóc dở cười.

Ai biết sau một giây liền nghe Kiều An Kiệt ở một bên nói: "Vậy thì em cũng gả theo luôn."

Nếu Húc Húc cũng gả đi, thêm cậu nữa cũng không đáng kể.

Sau đó Tiểu Đông Vân cũng tham gia trò vui: "Em cũng muốn gả theo. Anh Hoắc Trì, anh đừng lo lắng, sau này em là người có thể kiếm được bộn tiền, em có thể nuôi mọi người."

Hoắc Trì: Cưới vợ còn phải cưới thêm ba người, còn phải bị bao dưỡng?

Anh thực sự là quá khó khăn.

Mọi người nghe được lời mấy đứa nhỏ nói, thực sự là cười đến đau bụng.

Trong sân nhà họ Hoắc vang lên tiếng cười bồng bềnh đã lâu.

——

Nhà họ Hoắc bên này tiếng cười không ngừng, ở trường đại học trên tỉnh thành của Kiều Đông Anh lại biệt ly.

Năm ngoái cô ấy dẫn theo một người tên là Vũ Dịch đi về nhà, nhưng không nghĩ người đàn ông kia là đặc vụ, thiếu chút nữa đã liên lụy người nhà.

Lúc đó trong lòng cô ấy rất áy náy.

Hai tháng trước, cô ấy lại kết giao một đối tượng mới, chỉ là hai người mới xác nhận quan hệ không tới một tháng, cô ấy được thông báo rằng muốn chia tay.

Kiều Đông Anh nhìn nam sinh đẹp đẽ trước mắt, lạnh lùng nói: "Muốn chia tay cũng có thể, nhưng tốt xấu gì anh cũng phải cho em một lý do chứ?"

Nam sinh kia nói: "Nói như thế nào đây, trước đây không hiểu rõ em, anh còn tưởng rằng em là một nữ sinh đặc biệt độc lập, nhưng sau khi quen biết em, anh mới phát hiện độc lập tự tin đều là giả tạo, chỉ là cái xác không hồn, hoặc là chính em cũng không phát hiện, thật ra em rất tự ti."

Khóe miệng Kiều Đông Anh kéo kéo: "Chỉ bởi vì em tự ti, cho nên anh muốn chia tay?"

Nam sinh nói: "Đây không phải nguyên nhân chủ yếu, then chốt là tính cách như em vậy, đi cùng với em đặc biệt vô vị, em hiểu không? Hai chúng ta cũng không ở cùng nhau bao lâu, chia tay êm đẹp đi."

Nam sinh này và Vũ Dịch có điểm giống nhau, đó chính là bọn họ đều là Hoa kiều, từ nhỏ ở nước ngoài lớn lên, tính cách tư tưởng đều khá cởi mở.

Mà điểm này trên người bọn họ, chính là điểm hấp dẫn Kiều Đông Anh nhất.

Nhưng lần đầu tiên giẫm phải phân, thứ hai cũng lại giẫm phân.

Kiều Đông Anh cười cười: "Vậy anh cút đi."

Nam sinh nghe vậy, lông mày nhíu lại, có điều chung quy không nói gì, xoay người đi mất.

Bình Luận (0)
Comment