Điều này khiến người người bạn trai Hoắc Trì đây rất không có đất dụng võ.
Muốn tiêu tiền vì người yêu, lại không tiêu được.
Ủy khuất.
Đại Kiều đành phải lén lút an ủi anh: "Anh Hoắc Trì, anh đã tiêu rất nhiều tiền cho em rồi, quần áo, túi xách, đồng hồ, mấy thứ này của em tất cả đều là anh mua cho em."
Đồ dùng hàng ngày của cô, gần như đều cho anh nhận thầu.
Ngoại trừ sinh nhật hàng năm, mỗi năm ngày hai người quen nhau đó, anh Hoắc Trì cũng sẽ tặng đồ cho cô, điều này làm cho lòng cô cảm thấy rất tri kỷ.
Hoắc Trì thấy chung quanh không ai, lén véo bàn tay nhỏ bé trắng nõn của cô.
Sau đó rất nhanh lại buông ra nói: "Tiền của anh chính là tiền của em, sau này em muốn mua cái gì, cứ việc nói với anh!"
Đại Kiều cười đến mặt mày con cong, suy nghĩ một chút tinh nghịch nói: "Anh Hoắc Trì, vậy tiền của em thì sao, cũng là tiền của anh sao?"
Hoắc Trì vốn muốn gật đầu.
Dù sao về sau bọn họ sẽ kết làm vợ chồng, tất cả mọi thứ của bọn họ đều là của chung, của anh chính là của cô, vậy của cô cũng có thể là của anh mới đúng.
Nhưng ngay trong nháy mắt đó, trong đầu anh chợt lóe ánh sáng, lúc này anh sửa lời nói: "Không phải, tiền của em là của em, của anh của em, tất cả đều là của em!"
Lúm đồng tiền ngay khóe miệng Đại Kiều càng sâu: "Anh Hoắc Trì, gần đây anh trở nên rất biết nói chuyện nha."
Hoắc Trì nhìn khuôn mặt trắng nõn hồng nhuận của cô nói: "Vậy em thích anh biến thành như vậy không?" Có thể cảm thấy anh quá ngậy không?
Đại Kiều gật đầu cho khẳng định: "Cái gì của anh Hoắc Trì cũng tốt!"
Ngoại trừ ông nội bà nội, anh Hoắc Trì chính là người đối tốt với cô nhất trên thế giới này.
Đương nhiên người nhà của anh đối với cô tốt lắm, nhưng dù sao cũng cảm thấy khác biệt.
Hoắc Trì nghe nói như thế, cả người lâng lâng, trong lòng còn ngọt hơn uống nước đường mật.
——
Thái Như Nam càng ở chung với Đại Kiều, lại càng tiếc nuối mình không phải con trai.
Nếu cô ấy là con trai, là có thể cạnh tranh với Hoắc Trì, tranh thủ lấy nữ thần về nhà!
Hôm nay, trên đường các cô đi ăn cơm.
Thái Như Nam hỏi Đại Kiều: "Đại Kiều, nếu tớ là con trai, cậu có thể cân nhắc lựa chọn tớ hay không?"
Đại Kiều cúi đầu nhìn cô một cái, rất trực tiếp lắc đầu nói: "Sẽ không, tớ sẽ không tìm người con trai lùn hơn tớ!"
Khóe miệng Thái Như Nam run rẩy: "…"
Dù sao cũng an ủi chứ, phải thọc đao như vậy sao?
Thái Như Nam không biết, kỹ thuật thọc đao này chính là bảo vật gia truyền của người nhà họ Kiều, từ Kiều Chấn Quốc đến Tiết An Húc nhỏ nhất, mỗi người đều là tay thọc đao cừ khôi.
Nghiêm khắc mà nói, kỳ thật Thái Như Nam không lùn, vóc dáng một mét sáu ba, ở trong các học sinh nữ, cô ấy xem như vóc dáng không tệ.
Nhưng bất đắc dĩ dáng người của Đại Kiều rất ưu việt rất cao gầy, bây giờ cô một mét bảy ba, ở giữa nữ sinh, quả thực là tồn tại hạc trong bầy gà.
Thái Như Nam giận dữ nói: "Chiều cao của cậu như vậy, cũng chỉ có người như đàn anh Hoắc mới xứng đôi!"
Đại Kiều đang nói chuyện, sau đó nhìn thấy Hoắc Trì ở phía đối diện nhìn cô, lộ ra một nụ cười dịu dàng với cô, cô cũng nhanh chóng câu môi cười, không tiếng động hô một tiếng "Anh Hoắc Trì".
Thái Như Nam bị đút một miệng cơm chó: "…"
Cô ấy còn ở đây đấy, dù sao cũng bận tâm con chó độc thân là cô ấy một chút đi!
Đi tới cửa chắn mua cơm đem về, Hoắc Trì lập tức lôi kéo bạn cùng ký túc xá của anh đi ra nhường vị trí: "Vị trí này cho các em, bọn anh quay về sau xếp hàng lần nữa."
Đại Kiều mím môi cười nói: "Cám ơn anh Hoắc Trì, nhưng không cần đâu, chúng em đi xếp hàng là được rồi!"
Hoắc Trì nói: "Không có việc gì, bạn cùng ký túc xá của anh cậu ta cũng rất vui vẻ có thể tặng vị trí cho các em, đúng không?"
Bạn cùng ký túc xá bị nhiệt tình: "…"
Dưới loại tình huống này, anh còn có thể nói không sao?
Vì thế dưới sự kiên trì của Hoắc Trì và bạn cùng ký túc xá, Đại Kiều và Thái Như Nam chiếm vị trí của bọn họ.
Thái Như Nam lại thở dài: "Hiện giờ tớ rốt cục hiểu vì sao Vương đại tiên chán ghét cậu như vậy, cậu không chỉ có bộ dạng đẹp, hơn nữa đầu óc lại thông minh hơn cô ta, ngay cả người yêu cũng tốt như vậy, quả thực là người so với người tức chết người!"
Giọng nói của Đại Kiều mềm dịu nói: "Không cần thở dài, cậu cũng rất không tệ, sau này cậu cũng có thể tìm được một người yêu không tệ!"
Thái Như Nam bĩu môi nói: "Vẫn là miễn đi, tớ đã chuẩn bị tốt độc thân cả đời."
Bộ dáng và cách ăn mặc của cô ấy, cùng với hành vi đều giống một tomboy, rất nhiều con trai có thể sẽ trở thành bạn tốt của cô ấy, thậm chí là anh em, nhưng chưa từng có ai thích cô ấy.