Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 617 - Chương 617. Mụn Trứng Cá

Chương 617. Mụn trứng cá Chương 617. Mụn trứng cá

Đại Kiều vỗ vỗ bả vai cô ấy an ủi nói: "Không cần uể oải, nói không chừng duyên phận của cậu rất nhanh sẽ đến!"

Thái Như Nam không xem là chuyện quan trọng.

Nếu Kiều Tú chi ở đây, chắc chắn sẽ nói với cô ấy, miệng của Đại Kiều chính là miệng vàng lời ngọc, tính toán như thần còn lợi hại hơn!

Đại Kiều gọi một phần thịt xào cải trắng cùng một quả trứng gà, Thái Như Nam lại gọi một phần trứng xào cà chua, hai người bưng đồ ăn tìm một chỗ ngồi.

Một đường đi qua, dù là con trai hay con gái, ánh mắt đều dường như dính trên người Đại Kiều.

Cô giống như một ánh sáng, chỗ trải qua, nhấc lên từng trận từng trận kinh diễm.

Bởi vì lúc nhỏ Đại Kiều nói lắp, cho nên lúc ăn cơm cũng không thích nói chuyện, sau đó ở chung với bà cô và ông cô, lại không nhận thức được mà học được những lễ nghi tốt đẹp.

Ông cô trước kia là một thiếu gia nhà địa chủ, bà nội cô nghe nói là một tiểu thư khuê các, cười không lộ răng, ăn cơm càng không thể chóp chép miệng.

Nghe ông cô nói, lúc nhỏ ông ăn cơm nếu rớt một chút đồ ăn ở trên bàn, sẽ bị mắng.

Lúc này Thái Như Nam ngồi ở đối diện Đại Kiều, nhìn cô ăn cơm thấy mà cả người đều ngây ngẩn.

Tiên nữ chính là tiên nữ, ngay cả ăn một bữa cơm cũng đẹp như vậy!

Đại Kiều thấy cái dạng này của cô ấy, có chút dở khóc dở cười: "Nhanh ăn đi, nếu không lát nữa đồ ăn sẽ lạnh!"

Lúc này Thái Như Nam mới cầm lấy chiếc đũa của mình, bởi vì có tấm gương tốt ở trước mắt, cho nên tốc độ ăn cơm của cô ấy cũng trở nên chậm theo.

Ăn đến một nửa, đột nhiên phía sau truyền đến một tiếng va chạm, sau đó vang lên tiếng chất vấn không vui của một nữ sinh.

"Cậu đi đường kiểu gì vậy? Cái váy này tôi vừa mới mặc, tức chết tôi!"

Nam sinh đụng phải cô ta cúi đầu liên tục giải thích: "Thực xin lỗi thực xin lỗi, nếu không quần áo của cậu để tôi giặt cho?"

Lời này vừa nói ra, nữ sinh đó lại tức giận muốn chết, nếu không phải nơi này có nhiều người như vậy, cô ta chắc chắn phải mắng cậu ta đến máu chó đầy đầu.

Quần áo của con gái có thể tùy tiện để con trai xa lạ giặt giúp sao?

Hai người cũng không phải người yêu!

Quả nhiên, nghe thấy lời nói của nam sinh, ánh mắt mọi người nhìn hai người lại có hơi tối.

Nam sinh tựa như cũng hậu tri hậu giác phản ứng lại mình nói sai, lại liên tục giải thích.

Sau đó lấy ra hai tờ hai mao từ trong túi quần, còn có mấy tờ tiền giấy một phân, muốn đưa cho nữ sinh coi như bồi thường.

Nữ sinh phiền chết, giơ tay đẩy cái tay đưa qua của cậu ta, trong lúc hai người đẩy đến đẩy đi, khẩu trang đeo trên mặt nữ sinh đột nhiên bị rớt.

Tiếp theo chung quanh vang lên một trận âm thanh hút khí.

Lúc này Đại Kiều mới tò mò xoay người nhìn lại, sau đó cũng sửng sốt một chút.

Nữ sinh đó không phải người khác, mà là bạn học của Hoắc Trì —— Đường Diệu San.

Nhưng lần trước khi nhìn thấy cô ta, làn da của Đường Diệu San trắng nõn bóng loáng, cả người khí sắc hồng nhuận.

Nhưng hiện giờ khuôn mặt cô ta mọc vài cục mụn, số lượng tuy rằng không phải rất nhiều, tiếc rằng những cục mụn đó rất to, hơn nữa sưng đỏ lộ ra bọc trắng, nhìn qua rất khiến người ta ghê tởm.

Vẻ mặt Thái Như Nam kinh ngạc nói: "Cô gái đó không phải hoa hậu giảng đường của trường chúng ta sao?"

Chung quanh cùng lúc vang lên tiếng nói nhỏ khe khẽ.

"Trời ạ, đó không phải Đường sư tỷ của năm hai sao? Sao chị ta biến thành như thế?"

"Tớ cũng không biết, tớ nhớ rõ mấy ngày hôm trước lúc nhìn thấy chị ta, trên mặt chị ta còn tốt mà, có thể là dị ứng hay không?"

"Dị ứng mới không phải dạng này! Đó chính là mụn trứng cá, nhưng mụn lớn như vậy lần đầu tiên tớ nhìn thấy đó!"

"Lục trước ngược lại tớ từng thấy trên mặt của một họ hàng, mụn như vậy nhiễm trùng rất nghiêm trọng, hơn nữa sau này chắc chắn sẽ để lại sẹo!"

Đường Diệu San nghe nghị luận bên tai, mặt trướng đắc đỏ bừng, vừa đỏ lên, mụn trên mặt càng chói mắt kinh tâm.

Nam sinh đứng ở trước mặt cô ta bởi vì đứng gần, lúc nhìn thấy mụn trên mặt cô ta, vẻ mặt giống như bị hoảng sợ.

Dáng vẻ này của cậu ta hoàn toàn chọc giận Đường Diệu San, một tay cô ta đẩy đối phương ra, sau đó xoay người chạy ra ngoài.

Cô ta cũng không biết làm sao mặt mình sẽ biến thành như vậy.

Từ nhỏ đến lớn làn da cô ta có tiếng rất đẹp, vào thời kỳ trưởng thành, da trên mặt bạn học khác số ít số nhiều đều sẽ mọc mấy cục mụn, nhưng cô ta chưa bao giờ bị.

Đây là ưu điểm khiến cô ta kiêu ngạo nhất, nhưng bắt đầu từ cuối tuần trước, trên mặt cô ta liền nổi lên mấy cục mẩn đỏ, lúc ấy cô ta đã bị dọa tới khóc.

Mẹ cô ta còn dẫn cô ta đi bệnh viện khám bác sĩ, bác sĩ nói làn da cô ta có chút nhiễm trùng, bảo cô ta đừng bôi lung tung mấy sản phẩm dưỡng da giá rẻ đó nữa.

Nghe nói như thế, thiếu chút nữa cô ta đã chửi ầm lên!

Bình Luận (0)
Comment