Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 64 - Chương 64. Ăn Sủi Cảo 1

Chương 64. Ăn sủi cảo 1 Chương 64. Ăn sủi cảo 1

Mấy đứa bé vây quanh Đại Kiều tra hỏi tới lui, Kiều Đông Anh vô cùng nhiệt tình giới thiệu cho cô mấy phong cảnh trên trấn, nghe tới mức Đại Kiều phải sửng sốt không thôi.

Bên này Kiều Chấn Quốc cũng cõng Kiều Chấn Quân từ sân nhỏ nhà họ Kiều tới.

Người nhà tới đông đủ, Kiều Tú Chi tuyên bố cả nhà bắt đầu làm sủi cảo!

Lúc Vạn Xuân Cúc vào phòng bếp lấy bột mì, nhìn thấy Trần Xảo Xảo lấy bát đũa từ tủ âm tường ra, động tác chậm rãi, thấy mà bà ta ước gì có thể tiến lên cầm thay cho bà ta!

Thật là, cô em dâu út này còn tưởng mình là cô chủ nhà giàu đây mà, nếu để cho cô ta làm việc, có lẽ tới trời tối vẫn chưa có cơm ăn mất!

Trong lòng Vạn Xuân Cúc âm thầm chửi bậy, ánh mắt đi lòng vòng, lại rơi vào trên mông của Trần Xảo Xảo.

Trần Xảo Xảo quay đầu, vừa vặn đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của Vạn Xuân Cúc, lập tức mặt mày thít chặt: "Chị dâu, chị, chị nhìn cái gì vậy?"

Vạn Xuân Cúc không hề có cảm giác ngượng ngùng, vô cùng hùng hồn nói: "Tôi đang nhìn bụng của em dâu đó!"

Trần Xảo Xảo: "..."

Lúc này, cô ta mới vừa trở về, bà ta đã muốn đe dọa cô ta rồi!

Vừa rồi cô ta đưa lưng về phía bà ta, Vạn Xuân Cúc căn bản không nhìn thấy bụng của cô ta, hơn nữa cô ta không có mù, vừa rồi rõ ràng cô ta thấy bà ta nhìn chằm chằm vào mông cô ta!

Sau khi Vạn Xuân Cúc nói láo với trăm nghìn kẽ hở, còn chết không chịu hối cải, ánh mắt lại thỉnh thoảng rơi vào trên mông Trần Xảo Xảo.

Trần Xảo Xảo bị nhìn mà toàn thân run rẩy, không thể nhịn được lại quay người đi ra ngoài.

Vạn Xuân Cúc nhìn chết cái mông của Trần Xảo Xảo, lộ ra nụ cười hài lòng: "Cái mông này nhỏ như vậy, vậy mình sẽ an tâm rồi!"

Theo như Vạn Xuân Cúc nhìn thấy, mông của Trần Xảo Xảo nhỏ như vậy, chắc chắn không sinh được con trai, cứ như vậy địa vị của An Bình sẽ được bảo vệ!

Kiều Tú Chi hào phóng từ trước đến nay, hơn nữa nhà họ Kiều chia thêm 30 cân thịt heo, cho nên ngay tại đây cô quyết định lấy ra hơn 20 cân thịt heo rừng ra ăn.

Mười hai cân thịt lợn dùng để làm sủi cảo, còn thừa lại 8 cân nấu món thịt kho tàu cay, phần còn lại nấu một nồi to canh đậu nành củ cải hầm xương heo!

Lời này vừa nói ra, nhà chính vang lên hết đợt này đến đợt khác vang lên âm thanh nuốt nước bọt.

Gia cảnh nhà họ Kiều tuy có giống gia đình nông thôn giàu có, nhưng cũng không có giàu đến mức mỗi ngày đều được ăn thịt đừng nói đến hai mươi cân thịt heo!

Ngay cả một số người lớn cũng không kìm lại được ánh mắt xanh trong đôi mắt họ, đặc biệt là hai vợ chồng Kiều Chấn Quốc và Vạn Xuân Cúc thèm đến mức chảy hai dòng nước bọt.

Kiều Tú Chi trợn mắt nhìn: “Lau nước miếng đi, nhìn hai người thật không có hy vọng gì!”

Kiều Chấn Quốc ngây ngô cười một tiếng ha ha: “Mẹ, thịt ở trước mặt thì cần gì tiền đồ nữa?”

Vạn Xuân Cúc mãnh liệt gật đầu vô cùng đồng ý: “Còn phải nói sao, người tự nhận mình có tiền đồ, đợi lát nữa thì cũng không nên tranh giành với chúng ta!”

Khi nói những lời này, ánh mắt bà ta cố ý liếc qua người của Trần Xảo Xảo.

Trần Xảo Xảo ủ rũ liếc nhìn bà ta, dáng vẻ trông như một nàng công chúa khổng tước cao ngạo, hếch cằm lên 45 độ.

Vạn Xuân Cúc nhìn thấy suýt chút nữa vén tay áo lên đánh nhau một trận với bà ta, cao ngạo cái con khỉ, có bản lĩnh thì lát nữa đừng ăn thịt!

Kiều Tú Chi không thèm đến đến việc khuôn mặt kiện tụng của hai cô con dâu, bà như một nữ hoàng bắt đầu ban bố nhiệm vụ xuống.

Ở nhà họ Kiều, không có chuyện đàn ông bắt chéo chân ngồi chờ được ăn, toàn bộ đều phải làm, không làm việc thì đừng có ăn!

Có điều đây đã là thói quen từ nhỏ của mấy anh em nhà họ Kiều, nên không có việc gì phải hờn dỗi cả, ngày cả Kiều Chân Quân bị liệt cũng chống lên hỗ trợ làm sủi cảo.

Kiều Tú Chi nhìn ông ta rồi nói: “Thằng hai, nếu thắt lưng không ổn thì không cần giúp đỡ, chỗ thịt này mẹ giữ lại cho con!”

Kiều Lão Nhị ngẩng đầu lên nhìn mẹ cười: “Mẹ yên tâm, trong lòng còn biết rõ.”

Từ lúc thắt lưng của ông bị thương đến này, ngày nào cũng rất đau, đau xót hơn bị cắt da cắt thịt người bình thường khó có thể chịu đựng được, rất nhiều lần ông ấy đau đến mức toàn thân đổ mồ hôi hột, muốn đập đầu vào tường chết đi cho rồi.

Cũng không biết có phải ảo giác hay không, buổi sáng hôm nay khi ông thức dậy, đột nhiên trên người thoải mái, lúc ngồi dậy thắt lưng cũng không cram thấy khó chịu lắm.

Nhưng mà ông không có nói việc này cho mọi người, chỉ sợ chỉ là ảo giác nhất thời, lúc đó lại khiến mọi người vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment