Đại Kiều dùng ngón tay chọc chọc phía sau lưng Hoắc Trì: “Anh Hoắc Trì, đừng vì loại người này mà bẩn tay, anh chờ ở đây, em đi gọi bảo vệ tới!”
Hoắc Trì quay lại gật đầu: “Em yên tâm, anh sẽ không xúc động hành sự!”
Đại Kiều mím môi cười với anh, sau đó chạy đi kêu bảo vệ.
Bảo vệ tới rất nhanh, bắt Triệu Sơ Dương ra ngoài, sau khi điều tra xác nhận, phát hiện anh ta không phải học sinh trong trường, lập tức đưa đến đồn công an.
Hoắc Trì nhớ tới hình ảnh Triệu Sơ Dương túm lấy Đại Kiều, vẫn rất tức giận: “Sau này anh qua đây đón em.”
Tránh cho lại có người không có mắt tới dây dưa với cô.
Đại Kiều gật đầu: “Được, vậy nếu sau này em ở thư viện đọc sách, sẽ ở trong chờ anh Hoắc Trì.”
Đối với quan hệ của hai người, Đại Kiều trước nay đều không muốn phủ nhận hay giấu giếm, chỉ là ngay từ đầu bọn họ không muốn khoe khoang, nhưng hôm nay, người biết chuyện đã nhiều, bọn họ cũng không cần quá mức tránh hiềm nghi.
Hoắc Trì cúi đầu nhìn cô cười.
Hai người bọn họ đều rất cao gầy, hơn nữa hai người đều rất đẹp, đi cùng nhau là một hình ảnh xinh đẹp.
Bạn học đi qua bọn họ, đều không nhịn được nhìn nhiều thêm một chút, trong mắt lộ ra ánh mắt hâm mộ.
——
Từ lần trước Kiều Chấn Quốc vác Kiều Hữu Nhục về nhà như vợ, mỗi lần Kiều Hữu Nhục nhìn thấy Kiều Chấn Quốc sẽ trốn tránh.
Chuyện này khiến Kiều Chấn Quốc rất uể oải, vì lấy lòng Kiều Hữu Nhục, ông ta mua một con chó cái nhỏ về.
Ai biết con chó cái nhỏ kia cũng không yên phận, chưa đến hai ngày, đã bỏ nhà đi theo một con chó hoang!
Một lần bỏ nhà, khiến quan hệ vốn rất khẩn trương của Kiều Chấn Quốc và Kiều Hữu Nhục, càng thêm dậu đổ bìm leo!
Kiều Chấn Quốc vì hòa hoãn quan hệ của một người một chó, rối rắm không chịu được, thường vò đầu mình.
Sáng hôm nay, Vạn Xuân Cúc trở mình, thấy sắc trời bên ngoài đã sáng, liền đẩy người đàn ông nhà mình nói: “Chấn Quốc, dậy đi mua đồ ăn!”
Kiều Chấn Quốc ngồi dậy, đột nhiên thấy trên gối có rất nhiều tóc, cười nói: “Vợ à, sao dạo này em rụng tóc nhiều vậy? Cứ như vậy em sẽ hói rất nhanh!”
Vạn Xuân Cúc nghe vậy hoảng sợ, xoay người đang muốn nhìn gối đầu, không ngờ vừa liếc mắt một cái đã thấy một mảng da đầu bóng loáng của Kiều Chấn Quốc trọc một khối da đầu.
Bà ta ngơ ngẩn.
Sau đó cười như heo bị chọc tiết: “Ha ha ha ha ha ha…… Chấn Quốc, đầu anh trọc!!”
Kiều Chấn Quốc nhanh chóng duỗi tay sờ, sờ thấy một vùng trụi lủi trên trán, da đầu còn lạnh.
Ông ta ngơ ngác cả người.
Cái này…… hình như là trọc hơi quá rồi thì phải??
Người đã trung niên bất đắc dĩ, uống cẩu kỷ ngâm trong bình giữ nhiệt.
Kiều · trung niên · Chấn Quốc trọc rồi.
Ông ta trở thành tên trọc đầu tiên trong nhà họ Kiều, mở ra lịch sử và tiền lệ của nhà họ Kiều.
Hôm Kiều Chấn Quốc trở thành tên trọc, Vạn Xuân Cúc cười đến cằm suýt chút nữa lại trật khớp, cười trên sự đau khổ của người khác.
Nếu như đổi thành người đàn ông khác, nhất định sẽ thẹn quá thành giận, nói không chừng còn có thể vung quyền đánh vợ, nhưng Kiều Chấn Quốc không coi là chuyện đáng kể, chỉ là có chút buồn phiền nghĩ đến lúc nào thì tóc mới mọc lên.
Những người khác trong nhà họ Kiều nhìn thấy Kiều Chấn Quốc trọc thì đều cảm giác hết sức kỳ quái.
Bởi vì Tiết Xuyên đã sắp sáu mươi tuổi nhưng ông cũng không có trọc đầu.
Làm sao đứa con trai Kiều Chấn Quốc này lại trọc đầu trước cả ông cơ chứ?
Kiều Chấn Quốc cũng rất oan ức, dáng vẻ của ông ta không di truyền được sự đẹp trai từ cha mình, khí lực lớn không di truyền được từ mẹ, sao chỉ một mình ông ta trở nên như vậy chứ?
Kiều Tú Chi nhìn con cả, trầm mặc một hồi lâu nói: "Ông ngoại của con cũng chính là cha của mẹ, ông ấy cũng bị hói đầu, phỏng chừng là đã di truyền cho con."
Kiều Chấn Quốc: ". . ."
Trong cửa hàng, sau khi khách biết ông ta trở nên trọc đầu đều vô cùng nhiệt tình đề cử cho ông ta các loại phương thuốc dân gian.
Từ nay về sau, Kiều · chọc vợ · Chấn Quốc liền trở thành Kiều · một lòng nghiên cứu cách trị đầu trọc · Quốc.
——
Sau khi Triệu Sơ Dương bị đưa đến đồn công an, không thể không thông báo người nhà đến đồn công an bảo lãnh anh ta trở lại.
Nhưng anh ta đã nhiều lần căn dặn mẹ mình rằng chuyện anh ta tiến vào đồn công an ngàn vạn lần không thể để cho anh trai của mình biết, nhưng giám đốc Triệu rất nhanh liền biết.
Giám đốc Triệu là người mở công ty làm ăn, đặc biệt là nghề làm truyền hình này, người quen biết mỗi cái ngành nghề đều có, trong đồn cảnh sát đương nhiên cũng có người ông ta quen biết.