Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 641 - Chương 641. Cảnh Cáo

Chương 641. Cảnh cáo Chương 641. Cảnh cáo

#Share_by_CandyFamily

vipTruyenGG.com

Ngay cả ba người Vương Tiên Tiên cũng học tập rất khắc khổ, mà sau khi cậu sa thải, Vương Tiên Tiên lại phát hiện vị trí của mình trong nhà cũng không quan trọng như vậy, thế nên càng thêm khắc khổ học tập.

Trước kia khi cô ta quay về ký túc xá đều không đọc sách, hiện tại chỉ cần nhìn thấy trong tay Đại Kiều cầm sách, cô ta cũng sẽ lập tức cầm sách vở xem.

Cô ta chuyển hóa tất cả ghen ghét với Đại Kiều thành động lực học tập, nếu đã thua ở những mặt khác, vậy ở mặt học tập tuyệt đối không thể thua!

Dưới bầu không khí này, những người khác trong ký túc xá cũng không dám thả lỏng, đều giành giật từng giây học tập.

Bên cạnh một cây đại thụ bên ngoài thư viện bên, có một nam sinh thường nhìn về phía thư viện, dáo dác nhìn quanh.

Dáng vẻ như ăn trộm kia của anh ta, khiến người đi ngang qua đều nhìn chăm chú vào.

Nếu không phải anh ta ăn mặc rất thời thượng, nói không chừng đã có người đi gọi bảo vệ tới bắt anh ta.

Nhưng nam sinh có vẻ không quá để ý ánh mắt mọi người, toàn bộ lực chú ý của anh ta đều đặt trên người trong thư viện, sợ chớp mắt một cái, mỹ nhân sẽ biến mất trước mắt anh ta.

Người này không phải ai khác, đúng là Triệu Sơ Dương nhất kiến chung tình với Đại Kiều.

Lần trước anh ta dùng cái chết ép mẹ, mẹ lại dùng tuyệt thực ép anh trai, nhưng không nghĩ tới anh trai tình nguyện nhìn mẹ đi tìm chết, cũng không muốn nói thông tin của mỹ nhân cho anh ta, tức giận đến mức hận không thể đoạn tuyệt quan hệ với anh trai!

Cũng may sau này mẹ vẫn lấy được tư liệu từ chỗ thư ký của anh trai.

Sau khi lấy được tư liệu, anh ta lại gọi người giúp điều tra mỹ nhân trong lòng, do đó đã biết cô tên Kiều Niệm Niệm, người trong nhà đều gọi là Đại Kiều, là sinh viên năm nhất ngành kinh tế tài chính của đại học Kinh Hoa.

Sau khi thấy tư liệu, anh ta cảm thấy tên Kiều Niệm Niệm này thật quá tốt, mỹ nhân như vậy, khiến anh ta tâm tâm niệm niệm!

Một tháng trước anh ta đã lấy được tư liệu, lập tức muốn tới đại học Kinh Hoa tìm cô, cũng không biết vì sao, mỗi lần anh ta ra ngoài đều sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

Không phải vô cớ té ngã một cái, thì là đột nhiên tiêu chảy, nếu không là xe chạy đến nửa đường đụng phải người!

Lúc này anh ta mới xuất viện hai ngày, lập tức chạy tới, cũng may lần này tất cả đều thuận lợi!

Tới giữa trưa khi thư viện đóng cửa, Đại Kiều để sách lại, sau đó an tĩnh đi theo dòng người ra khỏi thư viện.

Lúc đi qua đại thụ, liền thấy một người đột nhiên nhảy ra, nhìn chằm chằm mặt cô cười nói: “Kiều Niệm Niệm, anh đã gặp được em rồi!”

Đại Kiều bị hoảng sợ, lùi lại hai bước, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn anh ta: “Xin hỏi anh là?”

Ánh mắt Triệu Sơ Dương như keo dính chặt trên mặt cô, đáy mắt tràn đầy kinh diễm: “Anh là em trai của giám đốc Triệu, chúng ta từng gặp mặt ở trong công ty điện ảnh của anh trai anh, em không nhớ anh sao?”

Đại Kiều nhìn qua mặt anh ta, lúc này mới nhớ tới lần gặp mặt không thoải mái đó, nhíu mày nói: “Anh tìm tôi có chuyện gì sao?”

Triệu Sơ Dương nói: “Em rất giống tình nhân trong mộng của anh, anh muốn mời em cùng ra ngoài ăn một bữa cơm, không biết Niệm Niệm có cho mặt mũi không?”

Ánh mắt Đại Kiều lạnh như băng: “Thứ nhất, mời gọi tôi là bạn học Kiều, tôi và anh không thân, tên Niệm Niệm này không phải anh có thể gọi; thứ hai, tôi từ chối lời mời của anh; thứ ba, sau này anh đừng bao giờ tới tìm tôi nữa!”

Nói xong, cô lướt qua anh ta muốn đi.

Triệu Sơ Dương cắn môi, trong lòng rất bực bội.

Anh ta có tài có mạo, trước kia dù muốn theo đuổi cô gái nào, đều là chuyện dễ như trở bàn tay, có một số người thậm chí không cần theo đuổi, đối phương đã tự cho không!

Không nghĩ tới cô lại từ chối mình, nhưng cũng tốt, như vậy mới có tính khiêu chiến.

Mỹ nhân ấy mà, nếu quá dễ dàng có được, sẽ không thú vị!

Nhưng nếu muốn anh ta cứ vậy mà từ bỏ, đó là chuyện không có khả năng!

Anh ta xoay người duỗi tay muốn túm tay Đại Kiều.

Sau khi Hoắc Trì tan học có qua đây xem Đại Kiều đi chưa, không ngờ vừa tới đã nhìn thấy hình ảnh này, lập tức nổi trận lôi đình!

Lưu manh từ đâu tới, dám động tay động chân với Đại Kiều, ngại sống quá dài sao?

Hoắc Trì chạy nhanh chạy tới, còn chưa chạy đến, đã nghe “Bang” một tiếng!

Triệu Sơ Dương bị Đại Kiều quăng qua vai, ngã mạnh trên mặt đất, đau đến ngũ quan vặn vẹo!

Hoắc Trì chạy như bay tới, kéo Đại Kiều ra sau mình, sau đó đạp lên mặt Triệu Sơ Dương nói: “Tao cảnh cáo mày, nếu sau này còn dám tới quấy rầy đối tượng của tao, tao nhất định khiến mày không thể đi ra khỏi cổng trường này!”

Triệu Sơ Dương từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ bị vũ nhục như vậy, trong cơn giận dữ lập tức nói: “Mày buông tao ra! Nếu không tao sẽ khiến mày lập tức cút khỏi cái trường này!”

Nghe vậy, Hoắc Trì không chỉ không buông ra, dưới chân còn dùng lực nghiền trên mặt anh ta.

Triệu Sơ Dương vừa đau vừa mất mặt, hung hăng trừng Hoắc Trì, hận không thể một đao đâm chết anh!

Bình Luận (0)
Comment