Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 657 - Chương 657. Không Phải Chọc Cười Bình Thường

Chương 657. Không phải chọc cười bình thường Chương 657. Không phải chọc cười bình thường

Nhà bác cả cũng mua không ít áp-phích của Tiết An Húc dán ở trong quán, mặc dù có chút chẳng ra cái gì, nhưng người đến quán ăn cơm nhìn thấy cũng rất vui vẻ, còn có thể chỉ vào áp-phích thảo luận nội dung phim.

An Bình thấy thế, lại mua mấy tấm áp-phích mới, sau đó mời Tiết An Húc kí tên cho mình, còn lôi kéo cậu cùng chụp ảnh, lại rửa ảnh hai người chụp chung ra, treo ở nơi trung tâm khách sạn nhất, để mỗi vị khách trong quán đều có thể nhìn thấy.

Sau khi khách đến đây, quả nhiên bị hấp dẫn, đều hỏi An Bình có phải quen biết Tiểu Thạch Đầu, có thể cũng cho bọn họ ký tên hoặc là chụp ảnh chung không.

Chụp ảnh chung là không có khả năng, nhưng sau khi tiêu phí đủ một mức nhất định có thể được ký tên, có vài người bởi vì một tờ ký tên, quả nhiên mỗi ngày chạy tới khách sạn tiêu phí.

Quán ăn kiếm được đầy chậu đầy chén, Vạn Xuân Cúc nhìn vào sổ sách mỗi ngày, nửa đêm ngủ cũng sẽ cười tỉnh lại.

Nhưng An Bình cũng không có chiếm hời của em họ, cậu từ đó trích 10% lợi nhuận cho Tiết An Húc, Tiết An Húc cũng không khách khí chút nào mà nhận lấy.

Đây chính là đồ cưới của cậu, sau này khi đi theo chị gái gả cho anh Hoắc Trì, phải cùng mang qua!

Vạn Xuân Cúc đối với việc con trai trích phần cho Tiết An Húc, trong lòng vô cùng không thoải mái, nhưng bà ta nói nhiều đi nữa cũng vô dụng, tuy rằng tính cách của An Bình rất khờ nhưng cậu rất có nguyên tắc và điểm mấu chốt.

Vạn Xuân Cúc thiếu chút nữa tức hộc máu!

Nhưng ngày hôm sau, bà ta lại đầy máu sống lại, cố ý lấy tiền đi mua một chiếc radio, sau đó phát bài hát cuối phim của Tiểu Đông Vân ở trong quán ăn, còn nói với khách, đĩa nhạc bài hát cuối phim của Kiều Mạn Vân chính là của con gái bà ta, con ruột!

Nhưng những người khách nghe thấy lời nói của bà ta, đều lộ ra nụ cười quỷ dị với bà ta: "Bà chủ, bà cũng thật biết nói giỡn!"

Những người khách cũng không tin tưởng lời nói của bà ta, cô bé có thể có được giọng hát ngọt ngào như vậy, chắc chắn bộ dạng rất đẹp, nhưng bộ dạng này của bà chủ làm sao có thể sinh ra được?

Vạn Xuân Cúc thấy thế, tức giận thiếu chút nữa hộc máu lần hai!

Mà Kiều An Kiệt thì bị ảnh hưởng lớn nhất, bởi vì cậu và Tiết An Húc là song sinh, tuy rằng hai người không có bộ dạng giống nhau như đúc như lúc nhỏ, nhưng người bình thường vẫn không phân biệt được.

Từ sau khi Tiết An Húc nổi tiếng, cậu cũng không dám ra phố một mình, nếu không cậu chắc chắn sẽ bị mọi người vây quanh, vậy xem cậu như nhìn tinh tinh trong sở thú.

Lớn như vậy, lần đầu tiên cậu cảm thấy phiền não vì có khuôn mặt giống với Tiết An Húc!

Tuy rằng bên ngoài Tiết An Húc nổi tiếng thành một ngôi sao nhỏ tuổi, nhưng ở trong nhà, người nhà lại không vì cậu nổi tiếng mà ưu đãi cậu.

Trước kia đối với cậu thế nào, bây giờ vẫn đối đãi như thế ấy.

Bởi vì nổi tiếng cho nên muốn ở nhà làm thiếu gia? Đó là chuyện nghĩ cũng đừng nghĩ!

Cho nên ngôi sao nhỏ tuổi bạn nhỏ Tiết An Húc ở bên ngoài nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, ở nhà phải quét rác, tưới nước cho hoa, còn phải rửa chân cho ông nội bà nội cậu.

Mới đầu Tiết An Húc có hơi lâng lâng, cảm thấy mình không khác biệt, mình nổi tiếng, nhưng người nhà một cũng không xem là chuyện lớn, trái tim xốc nổi của cậu dần dần bình tĩnh xuống.

Hai người Kiều Chấn Quân và Lâm Tuệ luôn tỉ mỉ quan sát hành vi hành động của con trai nhỏ, thấy thế, cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi thật to.

--

Đảo mắt đã tới ngày sinh nhật của Đại Kiều.

Bởi vì là sinh nhật mười tám tuổi, sau hôm nay, thì là người trưởng thành rồi, cho nên nhà họ Kiều quyết định mời mấy người quen thuộc cùng nhau về nhà chúc mừng.

Hôm nay một nhà bác cả cũng lại đây.

Trong viện, Kiều Chấn Quốc đang dạy Thí Thí và Cô Cô nhảy.

Bởi vì cái đầu hói của ông ta chậm chạp không có trị tốt, có một bà cụ liền bảo ông ta phải vận động nhiều, không có việc gì học múa ương ca, xoay nhiều chút, tốt với thân thể!

Bà cụ nói, chính là bởi vì bà múa ương ca nhiều năm, thân thể mới có thể tốt như vậy!

Kiều Chấn Quốc thấy tóc bà cụ quả thật mọc rất nhiều, vì thế liền tin lời này.

Cho nên trong khoảng thời gian này, ông ta mua lụa múa ương ca, không có việc gì thì uốn éo ngay trong nhà.

Không cần nói, từ sau khi múa ương ca, ông ta càng có thể ăn càng có thể ngủ!

Về phần tóc, nên trọc vẫn trọc, nhưng ngược lại Kiều Chấn Quốc hoàn toàn thích vận động này.

Tình cảm của Thí Thí, Cô Cô và Kiều Chấn Quốc rất không tệ, một người một chó một gà thường xuyên nói chuyện phiếm với nhau, cho nên lúc này Kiều Chấn Quốc muốn dạy chúng nó nhả, chúng nó thật sự vặn vẹo theo Kiều Chấn Quốc.

Hình ảnh đó… Không phải chọc cười bình thường.

Bình Luận (0)
Comment