Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 66 - Chương 66. Ăn Sủi Cảo 3

Chương 66. Ăn sủi cảo 3 Chương 66. Ăn sủi cảo 3

Mùi thịt heo rừng nặng hơn mùi của heo nhà, hơn nữa bà Phương lúc nấu ăn còn không có gia vị khử mùi tanh, cứ thế mùi vị vẫn còn nguyên.

Mùi thịt heo rừng xông vào mũi, khiến Phương Tiểu Quyên ngay lập tức nhớ đến cảnh con heo rừng tè lên người của cô, bà ta quay đầu “Ọe” một tiếng, nôn ra mật xanh mật vàng.

Bà Phương lập tức nổi giận: “Tiện nhân không có lộc ăn, có thịt ăn mày còn chê, không ăn thì cút đi cho tao, đừng ở đây làm người khác cảm thấy ghê tởm!”

Nhà họ Phương cũng là cường đạo, Phương Tiểu Quyên ở trước mặt bọn họ nôn ra, bọn họ cũng không thèm quan tâm, tiếp tục ăn ngấu nghiến một nồi canh thập cẩm.

Tiểu Kiều ngồi một góc, cau mặt đến mức suýt giết chết con ruồi.

Chuyện này không nên thành ra dạng này!

Cô ta xuyên sách trọng sinh, lẽ ra phải là người may mắn nhất trên thế giới này nhưng gần đây sao lại xui xẻo như thế?

Đột nhiên, đồng tử của cô ta co rút lại, cô ta lại nghĩ đến một khả năng.

Đời trước, trước khi xuyên sách, cô ta đã xem qua một vài cuốn tiểu thuyết, thế giới trong tiểu thuyết có tồn tại một loại hệ thống cướp đi vận may của người khác, hiện tại cô ta hoài nghi rằng Đại kiều có được hệ thống như thế.

Nếu Đại Kiều có được hệ thống như vậy, điều đầu tiên bị cướp lấy chắc chắn là may mắn của đại nữ chủ, điều này cũng có thể giải thích vì sao gần đây cô ta lại xui xẻo đến vậy.

Nếu thật như vậy mà nói, cô ta cần phải nghĩ cách đoạt lại hệ thống kia mới được!

Đồ ăn nhà họ Kiều cuối cùng cũng đã làm xong, năm đĩa sủi cảo lớn đồng thời được đặt trên bàn, cộng thêm một nồi thịt lợn kho tàu cay, trước mặt mỗi người còn đặt thêm một bát canh xương hầm lớn.

Mọi người đều cắm mặt vào ăn, lời nào cũng không muốn nói, có thời gian ăn thêm một miếng thịt còn không thơm hơn sao?

Vạn Xuân Cúc ăn đến miệng bóng nhẫy, một miếng một cái sủi cảo, một miếng một miếng thịt kho tàu, lại uống thêm một ngụm canh xương hầm, thật là còn muốn sướng hơn tiên!

Hôm nay món thịt heo rừng kho tàu cay là Tiết Xuyên tự mình nấu.

Tay nghề nấu ăn của ông tốt nhất ở nhà họ Kiều, chỉ là cơ thể ông không khỏe, cho nên Kiều Tú Chi sẽ dàng ngăn cản ông xuống bếp.

Món thịt heo rừng, nấu ăn không thể tiết kiệm gia vị được, một nồi thịt kho tàu, Tiết Xuyên bỏ thêm vào vỏ quế, bát giác, ớt đỏ cay, gừng cắt lát và tỏi.

Người bình thường không nỡ, cũng không lấy ra nhiều gia vị như vậy, nhà họ Kiều là bởi vì có tài xế Kiều Chấn Dân, thời điểm đi khắp nơi bằng xe tảo ông ấy thường xuyên mua ít đồ về.

Chưa kể, thịt heo rừng kho tàu cay không chỉ bớt mùi, hơn nữa vị cay rât ngon miệng, hơn nữa thịt lợn rừng săn chắc, nhai cực kỳ ngon, ăn đến đầu lưỡi tê cay đã tê rần lại còn không muốn buông đôi đũa ra, càng ăn càng cảm thấy sung sướng.

Vạn Xuân Cúc nuốt một miệng đây thịt, chưa kịp nhai miếng thịt lạ giơ tay lấy một miếng thịt khác, ngẩng đầu lên lại nhìn thấy khuôn mặt dịu dàng của cha chồng đang gắp thịt cho mẹ chồng bà, đột nhiên chua(1) đến mức răng muốn rụng.

(1)Chua: ý chỉ ghen tị, chua xót.

Xoay đầu lại nhìn thấy Trần Xảo Xảo đang gắp sủi cảo cho Kiều Lão Ngũ, hai vợ chồng nhìn nhau cười, không khí vừa ấm áp vừa hạnh phúc, răng bà ta còn ê hơn.

Bà ta quay đồng lại nhìn người đàn ông của mình, kẻ đang vùi đầu vào ăn, chưa từng nghĩ sẽ gắp cho bà miếng thịt nào.

Ngay lập tức Vạn Xuân Cúc cảm thấy miếng thịt trong miệng cũng không còn thơm nữa.

Tròng mắt cả bà ta chuyển hướng, ánh mắt dừng ở trên người Trần Xảo Xảo: “Xảo Xảo à, đừng chỉ lo gắp cho chú năm, bản thân cũng ăn thêm một ít đi, em nhìn em xem gầy đến nỗi……Chậc chậc chậc, phụ nữ thì nên hơi đầy đặn một chút, không phải chị dâu khoe khoang, dáng vẻ này của chị đứng chỗ nào thì người chỗ đó sẽ khen chị phúc hậu, còn nhớ trước đây ở thôn chúng ta, chị có tiếng là vượng phu đó, Chấn Quốc nhà chị chính là vì điểm này mới cưới chị!”

Ngụ ý là Trần Xảo Xảo quá gầy, bà không phúc hậu, không có vượng phụ, bà ta thắng là cái chắc rồi!

Nhưng còn chưa đợi Trần Xảo Xảo đáp trả, Kiều Chấn Quốc đã mở miệng: “Vợ à, em nghĩ sai rồi, lúc trước sở dĩ anh nhìn trúng em là bởi vì lúc gặp nhau em chỉ ăn có nửa chén cơm, anh cảm thấy chỉ ăn nửa chén cơm thì thật dễ nuôi, ai mà biết được cưới về đến nhà mới biết được mình đã bị lừa! Anh đếm qua rồi, sủi cảo đêm nay em đã ăn tổng cộng 30 cái!”

“…………”

Mặt Vạn Xuân Cúc lúc đỏ lúc trắng, tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu!

Nhiều sủi cảo và thịt kho tàu như vậy như thế nào còn không nghẹn miệng ông ta đi!!

Bình Luận (0)
Comment