Nghe thấy lời nói của Kiều Chấn Quốc, mọi người cười ầm lên!
Kiều Chấn Dân lại cười như chó: "Anh cả, anh ăn cơm thì ăn cơm đi, sao còn cố ý đếm chị dâu cả ăn bao nhiêu sủi cảo?"
Kiều Chấn Quốc cười ngu ngơ, gãi gãi cái trán nói: "Đây không phải do chị dâu cả em ăn nhiều quá sao? Lần trước cô ấy mới nói cô ấy mang thai ăn uống không tốt, cô ấy ăn uống không tốt anh không thấy đâu, ngược lại thấy cô ấy một ngụm nuốt ba miếng sủi cảo, cũng không sợ nghẹn chết!"
Vạn Xuân Cúc: "…."
Có thể câm miệng không có thể câm miệng không có thể câm miệng không? ? ?
Trước mặt nhiều người nói bà như vậy, bộ bà ta không biết xấu hổ hả à! !
Lại nói tiếp, năm đó Kiều Chấn Quốc có thể nhìn trúng Vạn Xuân Cúc, đó lại là một hiểu lầm tốt đẹp.
Kiều Chấn Quốc luôn cảm thấy mình không có bản lĩnh gì, cho nên ông ta nghĩ rằng mình không thể kiếm tiền cho gia đình, nhưng ông ta có thể giảm bớt gánh nặng cho gia đình.
Bởi vậy, lúc trước ông ta chọn vợ yêu cầu duy nhất chính là sức ăn phải ít, về phần bộ dáng và vân vân chỉ cần không xấu quá dọa người là được.
Đương nhiên, ông ta không dám đòi hỏi nói thẳng ra, chỉ lén lút quan sát.
Trùng hợp bởi vì sức ăn của Vạn Xuân Cúc quá lớn mà xem mắt thất bại, vì thành công gả ra ngoài, mẹ bà ta bảo bà ta khi xem mắt nhất định không thể ăn uống thả ga, nếu không về nhà đánh chết bà ta!
Vạn Xuân Cúc cũng lo lắng mình không gả ra ngoài được, cho nên khi xem mắt với Kiều Chấn Quốc, bà ta chỉ ăn một chút liền từ chối nói ăn không vô nữa, Kiều Chấn Quốc thấy bà ta ăn uống giống như mèo con, rất vừa lòng, vì thế hai người cứ như vậy giật dây thành công.
Sau khi lấy về nhà, ngay từ đầu Vạn Xuân Cúc vẫn rất kiểm soát, nhưng rất nhanh bà ta đã mang thai, viện cớ mang thai, bà ta "ăn uống giống như mèo con" từ nay về sau một đi không trở lại!
Tuy rằng Kiều Chấn Quốc than thở mình nhìn nhầm, nhưng chưa từng nghĩ tới muốn ly hôn và vân vân, ăn thì ăn đi, dù sao cũng không thể may miệng bà ta lại không cho cho bà ta ăn?
Nghe thấy tin Vạn Xuân Cúc mang thai, hai vợ chồng Kiều Chấn Dân và Trần Xảo đều sợ run một chút.
Đáy mắt Kiều Chấn Dân hiện lên một mặt âm trầm, gạt đi tươi cười nói: "Chúc mừng anh cả chị dâu cả, đến lúc đó trong nhà chắc chắn càng náo nhiệt!"
Dưới gối ông ta chỉ có một đứa con gái, đương nhiên muốn sinh thêm mấy đứa con, đáng tiếc ông ta…
Hai năm trước, ông ta lái xe ra ngoài tỉnh thì nửa đường gặp cướp, bị tên cướp đánh bị thương, thương đến vị trí vừa khéo là chỗ đó của đàn ông.
Lúc sau ông ta vào bệnh viện thành phố xem qua, đều nói sau này rất khó có con, chuyện này, ông ta chỉ nói cho vợ ông ta Xảo Xảo, đến nay trong nhà cũng không biết.
Ánh mắt Trần Xảo Xảo khẽ rơi xuống trên người Vạn Xuân Cúc, đáy mắt hiện lên vẻ hồ nghi: "Thì ra chị dâu cả mang thai, sao không nói sớm, vừa rồi di chuyển đồ nặng như vậy, có ảnh hưởng không tốt với chị dâu cả hay không?"
Vạn Xuân Cúc lập tức hóa đá.
Bà ta lại quên mất chuyện mình "mang thai"!
Lúc trước rốt cuộc bà ta nghĩ như thế nào, đầu óc vào nước hay là bị kẹp cửa, vì sao phải bịa một lời nói dối như vậy?
Cũng không chờ bà ta mở miệng trả lời, Kiều Chấn Quốc lại nói chen vào: "Em dâu em không cần lo lắng cho cô ấy, thân thể cô ấy khỏe lắm, thường xuyên theo chị em cô ấy - Cô Cô chạy vòng vòng ở trong viện chú hai!"
Vạn Xuân Cúc: "…"
Trần Xảo Xảo run sợ một hồi: "Cô Cô? Đây là chị em nào của chị dâu cả vậy?"
Kỳ quái, chị em của chị dâu cả sao sẽ xuất hiện ở trong nhà anh hai?
Chẳng lẽ…. Bà ta muốn giới thiệu chị em mình cho anh hai?
Nhưng cái này có thể quá hại người không?
Tuy rằng con người anh hai không tệ, nhưng bây giờ dù sao ông cũng bại liệt, người có tốt cũng vô ích!
Đại Kiều nãi thanh nãi khí giải thích nghi hoặc cho thím năm nói: "Cô Cô chính là gà mái của nhà cháu, con gà mái nuôi á, bác gái cả rất thích chơi với nó, mỗi lần qua đều phải cùng nó chạy vòng vòng, lần trước còn gọi nó là chị em, Cô Cô rất vui vẻ!"
Vạn Xuân Cúc: "…"
Mỗi lần gà mái nhìn thấy bà ta đều là tư thế sống mái với nhau, con mắt nào của bà ta thấy nó là vui vẻ?!
Trần Xảo Xảo theo khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, lại dùng biểu tình công chúa khổng tước kiêu ngạo đánh giá Vạn Xuân Cúc.
Giác quan thứ sáu của bà ta nói cho bà ta biết, Vạn Xuân Cúc kỳ lạ lắm!