Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 666 - Chương 666. Thông Minh Tuyệt Đỉnh 3

Chương 666. Thông minh tuyệt đỉnh 3 Chương 666. Thông minh tuyệt đỉnh 3

Chỉ chớp mắt một học kỳ mắt thấy lại sắp kết thúc.

Một năm này, Kiều Đông Anh đã là sinh viên năm ba, bởi vì cô ấy thi đậu đại học, đến mùa hè sang năm thì sẽ tốt nghiệp.

Sau khi tốt nghiệp, cô ấy đối mặt vấn đề phải đi con đường nào, là ở lại tỉnh thành tìm việc làm, hay là đi thủ đô.

Học kỳ sau Thẩm Thiên Hữu sẽ tham gia thi đại học, mục tiêu của cậu là đại học thủ đô bên kia.

Cậu nghĩ nhà họ Kiều đều ở thủ đô, chị Anh cuối cùng nhất định sẽ lựa chọn đi thủ đô, cho nên cậu nhất định phải thi qua trường học bên kia, như vậy mới có cơ hội tiếp cận cô ấy.

Kiều An Kiệt lại nhảy lớp, bây giờ mười tuổi đi học lớp 9, học kỳ sau sẽ tham gia thi cấp ba.

Mà hai người Kiều An Húc và Tiểu Đông Vân sau khi nổi tiếng thì tiếp tục cùng công ty điện ảnh Hải Thăng tiếp tục hợp tác, chỉ là bởi vì hai người còn phải đi học, cho nên bọn họ chỉ sẽ vào kỳ nghỉ hè và nghỉ đông mới đi đóng kịch hoặc là thu đĩa nhạc.

Công ty điện ảnh Hải Thăng vì giữ bọn họ, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng điều kiện này.

Cửa hàng của Kiều Chấn Quân ở thủ đô đã đứng vững bước chân, hơn nữa quy mô so với thời điểm ở trấn Vân Lai phải lớn hơn gấp mấy lần, quả thực có thể được xưng là một ngày thu một đấu vàng.

Kiều Chấn Dân vốn dĩ có kế hoạch trong năm nay nhất định phải đi thủ đô mở công ty chi nhánh, ai biết kế hoạch không đuổi kịp biến hóa, dẫn đến kế hoạch bị gác lại.

Quan hệ hợp tác của ông và Ngô Khang Bảo xảy ra vấn đề.

Ông ta và Ngô Khang Bảo quen biết nhiều năm, quan hệ của hai người tốt đến như anh em ruột, năm đó Ngô Khang Bảo thích Sở Thắng Mỹ, bởi vì ông cũng ythích Sở Thắng Mỹ, cho nên chủ động lui ra.

Tất cả những thứ này, ông đều ghi tạc trong lòng.

Mấy năm qua này, bọn họ hợp tác tuy rằng tình cờ có mâu thuẫn nhỏ, nhưng tổng thể vẫn hài hòa.

Nhưng quan hệ này vào khi Ngô Khang Bảo quen biết bạn gái Diêu Hân Hân hiện tại liền bắt đầu thay đổi.

Diêu Hân Hân giựt dây Ngô Khang Bảo, nói một mình ông ta ở trong công ty, mà Kiều Chấn Dân là hai vợ chồng nắm giữ công ty, chuyện này rất không công bằng, nếu như vợ chồng bọn họ động tay chân, ông ta không hẳn có thể phát hiện.

Ngô Khang Bảo lúc ban đầu đương nhiên không tin lời này, nhưng không chịu nổi đối phương vẫn ở bên cạnh mình thổi gió bên tai, thổi lâu trong lòng dần dần có quỷ.

Sau khi hai người phát sinh mấy lần cãi vã và mâu thuẫn, Ngô Khang Bảo đột nhiên đưa ra ý kiến muốn cho Diêu Hân Hân gia nhập công ty, trở thành người chủ thứ tư.

Kiều Chấn Dân đương nhiên không đồng ý.

Công ty vận tải An Thuận là do bọn họ một tay gầy dựng nên, Diêu Hân Hân dựa vào cái gì đến ngồi mát ăn bát vàng?

Nhưng sự phản đối của ông ta trong mắt Ngô Khang Bảo trở thành một ý tứ khác, mâu thuẫn của hai người càng sâu sắc thêm.

Mà lúc này, bọn họ đồng thời ngồi ở trong phòng làm việc, sắc mặt hai người đều hết sức khó coi.

Kiều Chấn Dân nhíu mày nhìn Ngô Khang Bảo nói: "Khang Bảo, chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, tôi là hạng người gì, lẽ nào trong lòng anh không hiểu hay sao?"

Đáy mắt Ngô Khang Bảo né qua một vệt do dự, nhưng cuối cùng vẫn nói: "Chấn Dân, cách làm người của anh tôi cũng biết, có điều chuyện làm ăn này, hợp thì lại đến, không hợp mọi người tốt nhất nên tách ra, nếu hai người đã không muốn Diêu Hân Hân vào, vậy chúng ta liền phân, sau này từng người phát triển đi."

Nghe vậy, sắc mặt Kiều Chấn Dân càng thêm khó coi, trầm mặc một hồi lâu mới nói: "Anh thật sự đã nghĩ kỹ?"

Ngô Khang Bảo gật đầu: "Nghĩ kỹ."

"Được, vậy thì cứ dựa theo ý của anh, chúng ta chia ra."

Trong lòng Kiều Chấn Dân thiêu đốt lửa giận, cảm tình anh em nhiều năm như vậy lại còn không sánh được một người phụ nữ quen biết nửa năm.

Nói xong ông đứng lên, thời điểm chuẩn bị đi ra ngoài, ông đột nhiên dừng bước, nói: "Làm bạn bè, tôi cho anh một lời khuyên, Diêu Hân Hân vừa nhìn đã biết không phải nữ phụ nữ tốt, tốt nhất đề phòng cô ta một chút."

Ngô Khang Bảo nghe nói như thế, trên mặt hiện lên vẻ thiếu kiên nhẫn: "Ở trong mắt anh tôi ngu xuẩn như thế? Người tốt người xấu cũng không phân biệt sao?”

Kiều Chấn Dân thấy thế, trong lòng cười lạnh một tiếng, cũng không tiếp tục nói gì, xoay người đi ra ngoài.

Lời hay khó khuyên, quỷ chết tiệt.

Nếu người ta đã không tin, hà tất phải làm kẻ ác?

Muốn tách ra dừng hợp tác, phải thu dọn mọi thứ, còn có khách hàng của công ty phân chia như thế nào, những chuyện này cũng phải kéo dài.

Nói cách khác, chuyện này không phải một ngày hai ngày là có thể hoàn thành, cho nên kế hoạch đi thủ đô của Kiều Chấn Dân chỉ có thể tiếp tục gác lại.

Bình Luận (0)
Comment