Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 670 - Chương 670. So Người Với Người Sẽ Tức Chết Mà 3

Chương 670. So người với người sẽ tức chết mà 3 Chương 670. So người với người sẽ tức chết mà 3

Mới đầu ông cũng cho rằng con trai chỉ là hứng thú nhất thời, thậm chí còn hoài nghi anh ta làm như vậy là vì muốn từ lừa tiền từ trong tay ông để dùng, nhưng sau đó lại nhìn thấy anh ta mỗi ngày đúng hạn tới nhà xưởng đi làm, còn khiêm tốn mà thỉnh giáo công nhân lâu năm của nhà xưởng, lúc này ông mới tin tưởng anh ta thật sự hối cải để làm người mới!

Ông nghe được tin từ đám bạn lưu manh của anh ta rằng anh ta sẽ có thay đổi như vậy là bởi vì một nữ sinh viên, là nữ sinh viên kia bắt anh ta làm như vậy.

Sau khi ông biết được, trộm nói tin tức này cho những người khác trong nhà, người trong nhà đều vô cùng cảm kích đối với nữ sinh kia, cũng rất chờ mong Đường Hãn Hải mang cô ấy về nhà.

Lúc này Thái Như Nam ôm Đại Kiều, vẻ mặt tiếc nuối nói: “Lại phải trải qua vài tháng không thể gặp cậu, tớ không muốn trở về!”

Đại Kiều câu môi nhẹ nhàng đẩy cô ấy một chút nói: “Người yêu của cậu đã ở dưới chờ cậu rồi cơ mà, động tác còn không nhanh lên?”

Thái Như Nam bĩu môi nói: “Để anh ta chờ thôi!”

Tống Ngọc Liên cũng đang thu dọn đồ đạc ở bên cạnh, nghe được lời này, đột nhiên lớn tiếng nói với Trần Tiểu Lan: “Người yêu đang chờ tôi ở dưới nên tôi đi trước, không đợi cậu nữa, sang năm gặp lại!”

Học kỳ này Tống Ngọc Liên cũng đang quen với một người, nghe nói là đàn anh năm ba của hệ máy móc, tới từ cùng quê với cô ấy.

Đáy mắt Trần Tiểu Lan hiện ra một chút hâm mộ nói: “À, được, sang năm gặp lại!”

Trước đây Tống Ngọc Liên rất hâm mộ ghen ghét hai người Đại Kiều và Thái Như Nam có người yêu, đặc biệt là Thái Như Nam.

Ở trong mắt cô ấy, Thái Như Nam giống như một con đàn ông, không ngờ tới người như vậy mà cũng có con trai thích, lại còn tìm được người yêu trước cả cô ấy, trong lòng cô ấy rất không cam lòng.

Cho nên khi được đàn anh đồng hương theo đuổi, cô ấy chỉ rụt rè một chút là đã đồng ý rồi.

Lúc này cô ấy ưỡn ngực, vẻ mặt kiêu ngạo đi qua trước mặt hai người bọn cô.

Thái Như Nam thấy cô ấy như thế này, thiếu chút nữa là trợn mắt lên đến tận trời cao.

Đại Kiều thấy cô ấy như vậy, nhịn không được nhấp môi nở nụ cười.

Thu dọn đồ đạc xong, các cô cùng nhau đi đến dưới lầu.

Hoắc Trì và Đường Hãn Hải nhìn thấy người yêu của mình, đều lập tức tiến lên tiếp nhận rương hành lý của người yêu.

Làm bạn trai, thái độ của hai người đều thập phần vô cùng ân cần, nhưng tên tân thủ Đường Hãn Hải này rất nhanh đã bị Hoắc Trì đánh gục.

Anh tròng áo khoác đã chuẩn bị từ trước lên trên người Đại Kiều, sau đó lại từ trong lòng ngực lấy ra một cái túi sưởi ấm tay đặt vào tay cô: “Cầm lấy cái này để giữ ấm, đừng để bị cảm lạnh.”

Đại Kiều ngửa đầu câu môi: “Cảm ơn anh Hoắc Trì!”

Hoắc Trì dùng ánh mắt cưng chiều nhìn cô: “Chúng ta đi thôi, anh chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ở trong xe, còn có nước gừng ngọt, sau khi em lên xe nhanh uống một ngụm xua lạnh.”

Đối mặt với người yêu chu đáo như vậy, trong lòng Đại Kiều ấm áp.

Nhưng một bên Thái Như Nam nhìn Đường Hãn Hải hai tay trống trơn, nhướn mày nói: “Anh cứ như vậy mà đến đây?”

Không có túi sưởi tay, không có áo khoác, không có đồ ăn, chỉ lết cái xác qua đây?

Thời tiết mùa đông khắc nghiệt, Đường Hãn Hải thế mà lại chảy ra một thân mồ hôi lạnh: “…… Ờm, Thái Thái này, anh không có kinh nghiệm mà, nhưng mà lần sau anh nhất định sẽ sửa!”

Thái Như Nam tức giận đến nỗi miệng chu lên.

Quả nhiên so người với người sẽ tức chết!

Nhưng mà đi đến cổng trường, cô ấy đột nhiên liền không tức nữa.

Bởi vì cô ấy thấy trong tay Tống Ngọc Liên kéo theo ba bốn túi hành lý nặng nề, mà người yêu đứng ở bên cạnh cô ta, dường như không hề có ý định chia sẻ với cô ta.

Quả nhiên so người với người sẽ tức chết mà!

Cô ấy ưỡn ngực đi qua trước mặt Tống Ngọc Liên, sau đó ở trong mắt đối phương ngồi vào xe hơi Đường Hãn Hải lái đến đây, nghênh ngang mà đi.

Tống Ngọc Liên nhìn hai người cùng ký túc xá đều ngồi vào xe hơi đi rồi, mà cô ấy còn phải ở chỗ này chờ đồng hương khác đến đây, sau đó đi một đoạn đường thật dài để chen vào xe bus, đột nhiên chán nản trong lòng.

——

Sau khi nghỉ, năm mới cũng càng ngày càng gần.

Hôm nay, Đại Kiều cùng ông nội, bà nội mang theo mấy đứa em trai em gái đi mua hàng tết.

Tuy rằng nhà cô mở cửa hàng, nhưng mà có vài thứ vẫn không nhập được, cần phải đến trung tâm thương mại để mua.

Sau khi đi dạo một vòng, trong tay mọi người đều cầm đầy thứ.

Đột nhiên, một nam sinh nhỏ ngũ quan vô cùng thanh tú đi đến từ phía đối diện, Đại Kiều nhận ra người này là bạn nhỏ cùng đoàn hợp xướng với Tiểu Đông Vân.

Sở dĩ cô nhận ra đối phương là bởi vì có một lần Tiểu Đông Vân trở về từ đoàn hợp xướng, lấy ra một tấm ảnh chụp chỉ vào một nam sinh nhỏ ở trong ảnh rồi nói cho cô rằng cô bé rất thích nam sinh nhỏ kia, nói cậu bé rất đẹp, ca hát cũng rất êm tai.

Thật ra Đại Kiều không lo lắng về chuyện em gái nhỏ như vậy đã yêu sớm, rốt cuộc vẻ mặt cô bé ngây thơ. Cái gì chưa hiểu, cô bé chỉ nói về đối phương với cô như là nói về một người bạn.

Từ sau lần kia, cô thường xuyên nghe được nhiều chuyện liên quan đến nam sinh nhỏ kia.

Cho nên lúc này nhìn thấy đối phương, cô mới có thể liếc mắt một cái là đã nhận ra.

Cô chạm vào Tiểu Đông Vân nói: “Đông Vân, kia không phải bạn nhỏ ở cùng đoàn hợp xướng với em sao? Có muốn đi lên chào hỏi với cậu bé một cái không?”

Cô cho rằng Tiểu Đông Vân chắc chắn sẽ gật đầu nói vâng, lại nhìn thấy cô bé lắc đầu nói: “Chị ơi, em đã không còn thích cậu ấy!”

Đại Kiều ngẩn ra một chút: “Vì sao đột nhiên đã hết thích vậy?”

Tiểu Đông Vân thở dài một hơi giống như một bà cụ non nói: “Có một lần lúc đoàn hợp xướng luyện tập, em nhìn thấy cậu ấy trộm dùng tay moi lỗ đít, em ngay lập tức hết thích cậu ấy!!”

Đại Kiều: “………………”

Bình Luận (0)
Comment