Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 698 - Chương 698. Con Trai Bất Lực? 3

Chương 698. Con trai bất lực? 3 Chương 698. Con trai bất lực? 3

Học kỳ cuối cùng ở đại học, có vài bạn học vội vàng tìm lối đi, có vài bạn học khác lại vội vàng chuẩn bị thi lên thạc sĩ.

Đại Kiều đã quyết định không tham gia thi lên thạc sĩ, cô định mở một cửa hàng, chuyên thiết kế quần áo theo phong cách mà chính cô thích.

Bởi vì không có trường học nào đào tạo ngành này, cô trắc trở mà tìm thật lâu, rốt cuộc tìm được một thợ may lâu năm, sau đó dùng thành ý cầu xin bà thật lâu mới làm bà gật đầu nhận lấy cô làm đồ đệ.

Cho nên một học kỳ cuối cùng, trừ ra thời gian đi học thì gần như là cô ngâm mình ở trong tiệm may vá.

Sư phụ của cô một bà lão hơn 60 tuổi, tuổi lớn, đôi mắt dần dần lão hóa, nhưng con cái đều không thích cái ngành may vá này, hơn nữa lại bị thị trường hiện tại đánh sâu vào, người đến cửa hàng may vá để đặt làm quần áo càng ngày càng ít.

Vốn là bà tính năm nay sẽ đóng cửa hàng may vá, sau đó về nhà dưỡng lão, không ngờ tới Đại Kiều xuất hiện ở ngay lúc này.

Lần đầu tiên bà gặp Đại Kiều, chỉ cảm thấy đứa bé gái này quá đẹp, chắc chắn sẽ không tĩnh tâm để chế tác quần áo được, cho nên bà từ chối ngay lập tức.

Không ngờ tới Đại Kiều rất có nghị lực, ngày nào cũng đến cửa hàng may vá để giúp bà quét tước vệ sinh, hơn nữa không biết vì cái gì, từ sau khi cô tới, một số bệnh vặt của bà đột nhiên biến mất, hơn nữa đôi mắt cũng dần dần không còn hoa lên nữa.

Bà cảm thấy rất là thần kỳ, ấn tượng đối với cô cũng dần dần thay đổi, sau này lại thuận lý thành chương nhận cô.

Từ nhỏ Đại Kiều đã học thêu thùa với ông nội cô, có cơ sở nhất định với việc chế tác quần áo, mà khi chân chính học cô mới phát hiện nghề này còn có rất nhiều thứ mà cô chưa biết.

Cô học rất nghiêm túc, ban đầu sư phụ liên tục bắt cô lặp lại chuyện cắt vải, cô cũng không oán giận.

Tuy rằng ngoài miệng bà lão không nói gì, nhưng tâm lý đã rất là vừa lòng với cô, cảm thấy cô rất cẩn thận.

Công ty mà Hoắc Trì và bạn học cùng nhau sáng tạo phát triển càng thêm nhanh chóng, đặc biệt là khi máy nhắn tin có hỗ trợ chữ Hán ra mất, chuyện này đã làm chấn động toàn bộ thị trường ngay lập tức.

Các công ty điện thoại nghe gọi ở các tỉnh thị khác liên tục tìm đến cửa để bàn chuyện làm ăn, công ty của bọn họ tuyển thêm vài nhân viên nghiệp vụ nhưng vẫn không lo liệu được quá nhiều việc.

Nhưng mà song song với mỏi mệt đó là tiền lãi cuồn cuộn mà đến, mọi người thấy tiền lãi vẫn luôn tăng lên từng ngày, cảm thấy mệt thêm một chút cũng đáng giá.

Rốt cuộc hai người An Bình và Đái Hiểu Tuyết cũng quyết định kết hôn, hôn lễ được định ở ngày một tháng tư hôm nay.

Vạn Xuân Cúc vẫn luôn không quá vừa lòng với đứa con dâu Đái Hiểu Tuyết này, nhưng mọi chuyện đã thành kết cục đã định, bà ta có phản đối cũng vô dụng, hơn nữa bà ta cũng không dám phản đối.

Hơn nữa tưởng tượng đến chuyện sau khi kết hôn thì bà ta sẽ có cháu để bế rất nhanh, cho nên bà ta cũng mắt nhắm mắt mở nhận chuyện hôn nhân này.

Tiệc rượu hôn lễ vẫn định ở tiệm cơm của chi trưởng như cũ, so sánh với tiệc đính hôn, tiệm cơm đã mở rộng gấp hai.

Người tới uống rượu đều là bạn bè thân thích quan biết với nhà họ Kiều, cũng có bạn bè mà An Bình mới làm quen mấy năm nay, hơn nữa thêm cả thân thích bên nhà họ Đái, ngồi đầy mười lăm bàn.

Bởi vì một lòng muốn ôm cháu trai, hơn nữa còn có đứa con gái là Tiểu Đông Vân nhìn chằm chằm, cho nên Vạn Xuân Cúc không làm trò hề ở hôn lễ.

Kiều Chấn Quốc cũng không dám uống rượu, chuyện nhận Kiều Hữu Nhục vợ trong tiệc đính hôn kia mọi người còn chưa quên, hơn nữa mẹ còn dặn dò, cho nên lần này ông ta không hề uống rượu.

Nhưng người làm chú rể như An Bình bị người ta rót rất nhiều rượu, một khuôn mặt chất phác đỏ như đít khỉ.

Đại Kiều thấy hình ảnh này của anh họ cô, nhịn không được nhấp miệng cười.

Hoắc Trì ngồi ở bên cạnh cô, nhìn bộ dạng hai mắt sáng lấp lánh của cô, trong lòng đột nhiên nảy ra một ý định.

Hôn lễ rất náo nhiệt, khách và chủ đều ăn uống vô cùng vui vẻ.

Sau khi hôn lễ kết thúc, hai tân nhân được đưa vào phòng cưới.

Nhưng hai tháng sau, Đái Hiểu Tuyết vẫn chưa có tin tức gì về chuyện mang thai.

Những người khác không vội, nhưng Vạn Xuân Cúc lại sốt ruột.

Vì thế hôm nay, bà ta khuyên can mãi, lừa Đái Hiểu Tuyết đến bệnh viện, bắt cô ấy đi làm một cuộc kiểm tra phụ khoa.

Kiểm tra xong, Vạn Xuân Cúc cẩn thận hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, đứa con dâu này của tôi có vấn đề gì hay không? Kết hôn đã hai tháng rồi, nó còn chưa mang thai!”

Trong lòng bà ta đã lên kế hoạch kỹ càng, nếu mà Đái Hiểu Tuyết không thể sinh con thì nhanh chóng bắt An Bình ly hôn với cô ấy, thừa dịp còn trẻ, một lần nữa tìm đứa tốt hơn!

Vẻ mặt bác sĩ tức giận, nói: “Bà đang đùa với bác sĩ chúng tôi đấy à? Hay là con trai của bà bất lực? Sao kết hôn hai tháng rồi mà con dâu của bà vẫn là con gái còn trinh?”

Sét đánh giữa trời quang!

Vạn Xuân Cúc ngây ngẩn cả người.

Con dâu vẫn là gái trinh?

Con trai bất lực??

Bình Luận (0)
Comment