Chuong 1024: Tam tu cua La Binh Nhi
Chuong 1024: Tam tu cua La Binh NhiChuong 1024: Tam tu cua La Binh Nhi
Chương 1024: Tâm tu của La Bình Nhi
Khi đến vùng biển bên ngoài Đan Vương thành, La Bình Nhi bị Động Huyền thất tử truy sát, sau đó lại gặp phải hai nhóm người khác, nàng vô lực hoàn thủ. Khi ấy Lục Tiểu Thiên lại lỡ hẹn, khiến La Bình Nhi quả thật hận tên gia hỏa này gan chết.
Về sau khi gặp được hắn ta, La Bình Nhi cảm thấy vô cùng vui mừng. Nàng còn cho rằng hắn cố tình hý lộng mình, sau đó chờ đợi sẵn trên đường đi của nàng, rồi giết ngược lại những kẻ truy đuổi. Nhưng khi bình tâm suy ngẫm lại, thì hoàn toàn không phải như thế. Lúc đó chỉ sợ công pháp tên gia hỏa này tu luyện đã xảy ra vấn đề, tâm trí thất thường. Bản thân nàng gặp được hắn, hoàn toàn là do may mắn.
Nghĩ đến lúc đó La Bình Nhi vẫn còn cảm thấy chút sợ hãi, ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên vẫn còn có chút u oán. Lúc ấy khi vô tình gặp được hắn, tên gia hỏa này còn chưa hoàn toàn mất đi lý trí. Nếu không phải bản thân nàng vận khí tốt, có lẽ tên gia hỏa này đã không thèm lý gì tới nàng rồi.
Chỉ là sau khi động thủ với Động Huyền thất tử và những người khác, tên gia hỏa này lại hoàn toàn mất kiểm soát.
La Bình Nhi nghĩ tới bản thân khi đó hoàn toàn bị thủ đoạn sắc bén tiêu diệt đám người Động Huyên thất tử và sát khí ngút trời trên người đối phương chấn trụ. Sau khi tên gia hỏa này giết sạch mọi kẻ địch, huyết quang trên người bạo phát ra giống như thực chất. La Bình Nhi nhìn thấy cũng kinh hồn bạt vía, lo lắng đối phương mất kiểm soát sẽ đột nhiên hạ thủ với mình.
Ngay cả đám Động Huyền thất tử, và mấy tên Kim Đan kỳ hảo thủ khác còn không thể chạy thoát được dưới tay hắn, toàn bộ bị diệt. Nếu hắn thật sự muốn động thủ, nàng căn bản không có khả năng chống lại.
Trong lòng La Bình Nhi sợ chết khiếp. Nàng biết rõ bản thân vô lực hoàn thủ, nên đành giả thành bộ dạng đáng thương yếu ớt. Nhìn thấy sát ý điên cuồng trong mắt đối phương dần dần giảm bớt, thay vào đó là tà ý không sao diễn tả được. La Bình Nhi liên thở phào nhẹ nhõm, giọng nói càng tăng thêm mấy phần mị lực. Nàng chỉ cầu có thể tránh qua được một kiếp, nhưng chưa từng nghĩ rằng lại đang dẫn hỏa thiêu thân.
Bản thân nàng còn chưa kịp phản ứng, ta gia hỏa này đã tiến sát trong gang tấc.
Sự việc sau này giờ hồi tưởng lại, khiến gương mặt La Bình Nhi vẫn đỏ lên tới tận mang tai. Tên gia hỏa này khi phát cuồng lên, hoàn toàn không còn dáng vẻ vững như Thái Sơn. Gương mặt trấn tĩnh và lãnh đạm không hề đổi sắc cũng không còn. Hắn không hề quan tâm đến cảm nhận của nàng, hoàn toàn giống như một đầu dã thú. Nếu như nàng không phải là Độc Âm chỉ thể, lại là tu sĩ Kim Đan kỳ, đổi lại một nữ tu bình thường khác, sợ rằng không thể thừa nhận nổi sự cuồng bạo của tên gia hỏa này.
Từ lân gặp đầu tiên với dáng vẻ đầy trí tuệ, đến sự lãnh khốc vô tình khi nhấc tay tiêu diệt Lưu Kính Xuyên. Tới dáng vẻ lãnh đạm coi như người qua đường khi gặp lại trên Cực Lạc đảo, rồi sát khí ngút trời khi tru sát Động Huyền thất tử. Vẻ cuông dã khó ai bì nổi, một màn điên cuồng trời đất trên hòn đảo ấy. Những thời khắc bên nhau trong Thanh Vân động phủ ở Đan Vương thành, tới việc hắn quét ngang đám tu sĩ Kim Đan kỳ cao ngạo ở Đan Vương thành trong Chiến Tiên tháp.
Lại tới hiện tại, bóng lưng phiêu nhiên xuất trần, ánh mắt mê ly của La Bình Nhi mang theo vài phần say sưa. Nhiều hình tượng như thế dung hợp trên thân một người, tạo ra một tên gia hỏa độc nhất vô nhị, vừa mâu thuẫn lại vừa rất tự nhiên.
Có lẽ đa phần hắn thích trở nên điệu thấp trong biển người. Nhưng một khi bạo phát ra, sẽ là thạch phá thiên kinh. Đám tử đệ tiên gia kinh tài tuyệt diễm tự cho bản thân bất phàm cũng trở nên ảm đạm thất sắc dưới gót chân hắn.
Bất tri bất giác, La Bình Nhi ở đi cùng đối phương mấy chục năm thời gian. Từ lúc bắt đầu quen biết đến khi bị đối phương chiếm hữu, thời gian đầu tâm tình còn cảm thấy phức tạp, nhưng khi La Bình Nhi bình tâm hồi tưởng lại, mới phát hiện cái tên thanh niên tóc bạc này tuy thân hình gầy gò, cùng với ánh mắt sâu thắm như nhìn thấu hết thảy lòng người lại khắc họa sâu vào trong tâm trí nàng từ lúc nào không biết, giống như một cơn ác mộng kéo dài mãi mãi không bao giờ chấm dứt.
"Có lẽ hắn trước mặt kia mới chính là hắn, như trăng hoa nước chảy, không nhuốm bụi trân."
La Bình Nhi lẩm bẩm khẽ nói, nhìn bóng trắng dưới nước, lòng nàng yên tĩnh lạ thường, giống như một đứa trẻ sơ sinh thích thú nằm yên hưởng thụ tràng cảnh này. La Bình Nhi cảm giác thấy nơi sâu thẳm mềm mại nhất trong trái tim mình cũng đã bị bóng lưng kia chạm đến.
Sát ý kinh người kích sát Động Huyền thất tử, quét sạch sự cao ngạo của những cao thủ Kim Đan kỳ đỉnh cấp ở Đan Vương thành, còn có vẻ thờ ơ lúc bình thường, tất cả dường như chỉ là sự che đậy, chỉ để bảo vệ tâm linh thuần khiết nhất của hắn. Một tên ma đầu giết người không gớm tay, một người với nội tâm vô cùng cao ngạo, sẽ không có một mặt như trước mắt này.
La Bình Nhi khẽ bước chân tới, nhìn thấy thân sắc bình lặng của Lục Tiểu Thiên không hề có chút phản ứng nào, trong lòng không khỏi vui mừng. Với tu vi kinh người của tên gia hỏa này, không thể nào không cảm ứng được nàng. Sở dĩ hắn hoàn toàn không phản ứng, có lẽ là vì hắn đã chấp nhận sự tồn tại của nàng bên cạnh. Mũi chân La Bình Nhi khẽ điểm, thân hình phiêu nhiên bay tới sau lưng Lục Tiểu Thiên. Hai tay từ sau vòng lên trước ôm lấy hắn, dán mặt vào tấm lưng kiên nghị này, cùng nhau tắm mình dưới ánh trắng chiếu rọi.
"Không dự định quay về Đan Vương thành sao?" Dưới ánh trắng tĩnh mịch, không biết đã trải qua bao lâu, La Bình Nhi mới lên tiếng hỏi.