Chương 1034: Cuộc chiến Nguyên Anh kỳ (2)
Chương 1034: Cuộc chiến Nguyên Anh kỳ (2)Chương 1034: Cuộc chiến Nguyên Anh kỳ (2)
Chương 1034: Cuộc chiến Nguyên Anh kỳ (2)
Hạc Âm tán nhân ha ha cười lớn, có thể ép cho Trì Kiếp lão quái phải lui lại khiến trong lòng lão vô cùng sảng khoái. Tuy rằng cây quạt đen kia có tác dụng khắc chế nhất định với bảo vật của lão, diệu dụng vô cùng, nhưng song quyền nan địch tứ thủ. Linh Hạc của lão vừa gia nhập vòng chiến, liền đủ áp chế người này.
Linh Hạc đã đạt tới thập giai, linh trí đã không khác gì người thường. Nghe thấy Trì Kiếp lão quái mắng mình là đồ súc sinh lông lá lập tức đại nộ. Cái miệng há lớn, biển lửa cuồn cuộn lần nữa vọt tới Trì Kiếp lão quái.
"Hừm, mi cho rằng ta thật sự sợ sao." Trong lòng Trì Kiếp lão quái không khỏi mắng to, nhưng ngoài miệng lại không cam chịu yếu thế, cầm lấy quạt đen lần nữa nghênh chiến.
"Chậm đã, nếu như lúc này còn động thủ sẽ để cho tên Luyện Đan đại tông sư kia chạy mất. Tới lúc đó hai chúng ta chẳng khác nào là công dã tràng, trước tiên bắt lấy tên tiểu tử kia trước rồi tính."
Hạc Âm tán nhân thì lại không gấp gáp phân ra thắng bại với Trì Kiếp lão quái, ánh mắt quét về phía bóng dáng hai người Lục Tiểu Thiên và La Bình Nhi đang bay đi ngày càng xa kia.
"Cũng được." Vừa dứt lời, bóng người Trì Kiếp lão quái liền lóe lên, cũng không thấy rõ lão có động tĩnh gì, cả người đã phá không lao vun vút về phương hướng Lục Tiểu Thiên đang bỏ chạy.
Hạc Âm tán nhân cũng phiêu nhiên đáp lên trên lưng linh Hạc. Linh Hạc liền nuốt ngược biển lửa vào, hai cánh giang rộng, dần dần bay lên cao, sắp chạm vào tâng mây, sau đó nghiêng mình khép hai cánh sát vào lao nhanh xuống, tựa hồ như cố tình dùng loại phương thức này để nhục mạ tốc độ của Trì Kiếp lão quái còn kém xa nó nhiều.
Hai lão quái Nguyên Anh kỳ kia đang suy nghĩ những gì thì Lục Tiểu Thiên không hơi sức đâu đi quan tâm. Hắn đã chạy được một hồi nhưng cũng chưa chạy được bao xa, liền cảm giác được pháp lực ba động kinh người ở phía sau đã dừng lại. Không cần nghi ngờ gì nữa, Trì Kiếp lão quái và Hạc Âm tán nhân kia đã đình chỉ tranh đấu. Với thực lực chênh lệch tuyệt đối, bản thân muốn thoát khỏi sự chưởng khống của hai người này là vô cùng khó khăn, còn khó hơn lên trời. Mặc dù thường ngày hắn luôn đa mưu túc trí, nhưng lúc này cũng chỉ mặc cho tình thế phát triển mà không thể làm gì khác.
Cảm thấy bản thân không thể chạy thoát, Lục Tiểu Thiên cũng không có ý định làm thêm những việc vô vị nên dứt khoát dừng lại, đợi hai người nọ đuổi tới.
Hạc Âm tán nhân vừa thấy Lục Tiểu Thiên đã không chạy nữa, trong hai mắt lóe qua một tia thân sắc lạnh lùng. Đầu linh Hạc kia vốn đang lao về phía Lục Tiểu Thiên, lúc này đột ngột thay đổi phương hướng, lần nữa lao về phía Trì Kiếp lão quái, biển lửa ngập trời lăng không trút xuống. Mà Lôi Ảnh Hỏa Cương sa lần nữa xuất hiện trong tay Hạc Âm tán nhân, chuẩn bị cho Trì Kiếp lão quái một kích chí mạng. "Lão thất phu, lão tử ta biết chắc ngươi sẽ như thế mà. Có gan ngươi động thủ thử xem, lão tử hiện giờ xác thực kém hơn ngươi một bậc, nhưng nếu ta muốn tiêu diệt cái tên Luyện Đan đại tông sư kia thì lại dễ như trở bàn tay! Có chấp ngươi cũng không bảo hộ được hắn!"
Trì Kiếp lão quái vẫn luôn đề phòng Hạc Âm tán nhân, sao lại để cho lão tuỳ tiện đắc thủ. Hiện tại Trì Kiếp cũng chỉ dựa vào cây quạt đen kia, có thể khắc chế Lôi Ảnh Hỏa Cương sa của đối phương khiến nó không thể nào phát huy ra được thực lực chân chính.
Dù sao thì cảnh giới của Hạc Âm tán nhân cũng cao hơn bản thân một tầng, Trì Kiếp cũng không thể làm gì được đối phương. Mà sau khi Hạc Âm tán nhân liên thủ với con thập giai linh Hạc kia, Trì Kiếp càng không phải là đối thủ, cho dù trong lòng bất cam, nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật này.
Chỉ là nếu để mặc cho Hạc Âm tán nhân này độc chiếm tên Luyện Đan đại tông sư kia, Trì Kiếp dĩ nhiên là không đời nào chấp nhận.
Lục Tiểu Thiên nghe được trong lòng cũng giật mình. Sự lợi hại của tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ Trì Kiếp này, hắn đã chứng kiến vô cùng rõ ràng. Bản thân dù giở hết mọi thủ đoạn cũng không phải là đối thủ. Nếu như đối phương dốc toàn lực đuổi giết hắn, bản thân dù có Bức vương pháp dực, ở nơi địa phương hoang vu không một bóng người không chỗ ẩn nấp như vậy, cũng khó lòng chạy thoát.
Mà khi chạy đến các tiên thành có thủ vệ canh gác nghiêm ngặt, tuy có thể thoát khỏi sự kiểm soát của Trì Kiếp lão quái nhưng vẫn sẽ lọt vào tâm ngắm của người khác. Rời khỏi hang hổ, lại rơi vào hang Sói, Lục Tiểu Thiên đương nhiên sẽ không làm những chuyện như thế. Vào lúc này, dù có chạy trốn hay là không, tựa hồ cũng không hề là lựa chọn quá tốt.
Lục Tiểu Thiên bất đắc dĩ phát hiện, dù cho bản thân đã đến đỉnh phong mà một tu sĩ Kim Đan kỳ có khả năng chạm đến, nhưng trong mắt tu sĩ Nguyên Anh bản thân bất quá vẫn chỉ là sâu kiến.
"Thôi được, ngươi và ta quen biết nhiều năm, cũng xác thực không cần liêu mạng tới mức ngươi sống ta chết. Ngươi tự mình thối lui đi, lão phu không gây khó dễ cho ngươi." Trong mắt Hạc Âm tán nhân lóe lên một tia âm trầm, sau một lúc lâu liền thở dài, cuối cùng vẫn lựa chọn không xuất thủ.
"Thật nực cười, là ta gặp được tên Luyện Đan đại tông sư kia trước, lẽ nào lại bắt ta chắp hai tay dâng tặng cho ngươi!" Trì Kiếp lão tổ phẫn nộ quát.
Hạc Âm tán nhân nhíu mày nói."Ngươi muốn như nào? Động thủ sao, ngươi cũng không phải đối thủ của lão phu."
"Lão tử xác thực kém ngươi một bậc, điểm ấy ta cũng không phủ nhận. Bất quá ngươi muốn thu thập được lão tử, cũng không phải chuyện dễ. Lão tử ta có thể nhấc tay diệt trừ đi tiểu tử kia, rồi trực tiếp phủi mông rời đi, về sau sẽ có lời đồn Hạc Âm tán nhân bắt được một tên Luyện Đan đại tông sư. Tin rằng với đại danh của Hạc Âm tán nhân ngươi, chắc chắn sẽ nằm ở hàng đầu trong danh sách phải giết của các danh môn vọng tộc ở Lam Ma Hải Vực này." Trì Kiếp lão quái cười am tram nói."Ngươi có muốn thử một chút hay không?"