Chương 1035: Kiềm chế lẫn nhau
Chương 1035: Kiềm chế lẫn nhauChương 1035: Kiềm chế lẫn nhau
Chương 1035: Kiềm chế lẫn nhau
Mí mắt Hạc Âm tán nhân giựt giựt, thầm nghĩ tên gia hỏa này thật sự là tên khốn, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng không cần. Nhưng đối mặt với lợi ích không sao đong đếm như vậy, chỉ là chút mặt mũi này thì đối với những Nguyên Anh lão quái như bọn họ, cũng xác thực chẳng là cái gì cả.
"Trì Kiếp đạo hữu nói đùa rồi, đã đạo hữu cũng là người hữu duyên, gặp được cơ duyên như thế, tự nhiên cũng có quyền cùng hưởng."
Một lúc lâu sau, Hạc Âm tán nhân cân nhắc xong lợi và hại, liền làm ra quyết định thỏa hiệp."Đã như thế, ta liền mời vị tiểu hữu này đi tới động phủ của ta làm khách. Đến lúc đó số lượng đan dược xuất ra ngươi và ta phân chia hai tám, ta tám ngươi hai. Ngoài ra viên cực phẩm Kết Anh đan mà vị tiểu hữu này luyện chế ra, Trì Kiếp đạo hữu cũng không nên giữ cho riêng mình, trước tiên giao cho lão phu cất giữ, ngươi thấy thế nào?”
"Hạc Âm, ngươi đừng khinh người quá đáng, coi lão tử là ăn mày hay sao? Một chút thành ý cũng không có, cùng lắm thì đường ai nấy đi, ai cũng không chiếm được lợi ích gì cal phải chia năm năm!" Trì Kiếp lão quái giận dữ hét lên.
"Ba bảy!" Sắc mặt Hạc Âm tán nhân lần nữa trầm xuống nói.
"Chia năm năm” Trì Kiếp lão quái vừa thấy đối phương chịu xuống nước, trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Chỉ bất quá lúc này không phải thời điểm để thỏa hiệp. Lão thất phu này, cũng không phải bản thân mình đang cầu cạnh lão ta.
"Bốn sáu, không nên khiêu chiến ranh giới cuối cùng của lão phu" Râu tóc Hạc Âm tán nhân đều dựng đứng, hai mắt nhìn trừng trừng, hiển nhiên là đã phẫn nộ tới cực điểm.
"Thôi được, bốn sáu thì bốn sáu, về phần cực phẩm Kết Anh Đan kia, lão tử đưa cho ngươi một ít linh thạch. Nó có tác dụng lớn lao với ta, ngươi không con không cái, mấy tên thủ hạ và đệ tử bất thành khí của ngươi dùng cực phẩm Kết Anh Đan chẳng phải là quá lãng phí sao."
Trì Kiếp lão quái thấy Hạc Âm tán nhân sắp bộc phát, liền không tiếp tục kì kèo nữa, ít một chút thì ít một chút, dù sao cũng tốt hơn là đường ai nấy đi.
"Cho ngươi cũng được. Vị tiểu hữu này, nếu đã gặp nhau, tức là có duyên. Xin mời tiểu hữu và đạo lữ của tiểu hữu đi tới Thiên Hạc đảo của lão phu làm khách."
Sâu trong đáy mắt Hạc Âm tán nhân lóe lên một tia sát ý rồi biến mất, một lần nữa biến trở thành bộ dạng cao nhân đắc đạo trước đó. Tựa hồ một màn kịch xấu xí vừa rồi như chưa từng xảy ra.
La Bình Nhi sắc mặt trắng bệch, trong lúc nhất thời không nghĩ ra được chủ kiến gì. Lục Tiểu Thiên cũng tâm loạn cào cào, nhưng cũng không có biện pháp nào tốt cả. Trước mắt cũng chỉ có thể thỏa hiệp với hai lão quái Nguyên Anh kỳ này, về sau lại tìm biện pháp khác.
Hai lão quái Nguyên Anh kỳ cũng không có khả năng một mực canh giữ mình, cũng không có khả năng để một người ở lại. Dù sao hai người họ đều không hề tin tưởng đối phương, nhất định sẽ phái người của mình theo canh chừng, chỉ cân không phải là Nguyên Anh lão quái, bản thân chắc chắn vẫn có biện pháp thoát thân.
"Thiên Hạc đảo? Sợ là không thích hợp." Lục Tiểu Thiên còn chưa lên tiếng, Trì Kiếp lão quái đã lạnh lùng nói.
"Trì Kiếp đạo hữu, ngươi thật sự cho rằng lão phu sẽ bị ngươi uy hiếp mãi hay sao?" Hạc Âm tán nhân âm trầm nói.
"Đến Thiên Hạc đảo của ngươi, đến lúc đó muốn vo tròn hay là đập dẹp còn không phải đều do Hạc Âm tán nhân ngươi quyết định sao. Cái trò hề này chỉ lừa gạt được hài nhi ba tuổi thôi, muốn lừa gạt Trì ma ta, quả thật là buồn cười." Trì Kiếp lão quái cười lạnh nói,'Vì để cho công bằng, người này không thể vào Thiên Hạc đảo của người, cũng không vào Địa U cốc của ta. Nếu không cả hai người chúng ta ai cũng không an tâm."
"Không đi tới chỗ ta, cũng không đi tới chỗ ngươi. Vậy theo lời ngươi nói, nên an bài hắn ta như thế nào?"
Hạc Âm chân nhân ngược lại mỉm cười nói, Trì Kiếp lão quái này không hổ là kình địch nhiều năm của y. Tâm tư tỉ mỉ, vừa rồi lão xác thật cũng có ý định dẫn dụ Trì Kiếp vào trong Thiên Hạc đảo, lợi dụng cấm chế trong địa bàn của mình nhất cử bắt lấy người này, độc chiếm hết lợi ích trên người tên Luyện Đan đại tông sư, chẳng phải nhất cử lưỡng tiện sao. Chỉ là Trì Kiếp này lại phản ứng nhanh như vậy, đã như thế, lão cũng không có lý do gì để tiếp tục kiên trì.
"Dĩ nhiên là phải chọn một nơi động thiên phúc địa khác, để vị Luyện Đan đại tông sư này cư trú. Mỗi người chúng ta lại phái ra mấy vị đệ tử chăm sóc, bảo vệ sự an toàn cho hai người họ. Phụ cận Địa U cốc có không ít hoang đảo, lựa chọn một nơi ở đó là được. Vị trí thì để ngươi chọn, ý của ngươi thế nào?" Trì Kiếp rất nhanh đã đưa ra phương pháp giải quyết.
"Nghe cũng hợp lý.' Hạc Âm tán nhân gật đầu, sau đó nhìn về phía Lục Tiểu Thiên và La Bình Nhi nói,'Vậy xin mời hai vị tiểu hữu đi cùng lão phu một chuyến."
Lời nói tuy rất khách khí, nhưng lại không hề có tí khả năng thương lượng nào.
Lục Tiểu Thiên gật đầu, cùng La Bình Nhi leo lên lưng thập giai linh Hạc.
"Ha ha, tiểu hữu thật sự là kẻ hiểu chuyển. Chỉ cần tiểu hữu tận lực luyện đan cho ta và Trì Kiếp lão quái, sẽ không thiếu vinh hoa phú quý cho tiểu hữu."
Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên thức thời như thế, Hạc Âm tán nhân ha ha cười lớn. Tuy lão cũng biết trong lòng Lục Tiểu Thiên khẳng định không muốn. Nhưng hắn chỉ là một tên tu sĩ Kim Đan kỳ mà thôi, cho dù trong lòng không muốn thì sao? Cho dù trong lòng có nhiều kế sách, nhưng một tên Luyện Đan Sư mà thôi, lẽ nào có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay một tu sĩ Nguyên Anh kỳ sao? Cho dù lão không quan tâm, nhưng với tính tình của tên Trì Kiếp kia, lại há có thể ngồi yên nhìn một tòa bảo vật bay đi sao.