Chương 1052: Yêu Hải Phong Bạo
Chương 1052: Yêu Hải Phong BạoChương 1052: Yêu Hải Phong Bạo
Chuong 1052: Yeu Hai Phong Bao
Yêu tu kia đã có linh trí không thua kém gì Nhân tộc, ý thức được hai tên tu sĩ Nhân tộc này không phải dễ đối phó, liền trực tiếp ném viên Phá Giai đan về phía Trì Kiếp lão quái có thực lực hơi yếu hơn, sau đó nhanh chóng thối lui ra khỏi vòng chiến, chìm vào trong biển lớn.
Phá Giai đan vừa ra, suy nghĩ trong lòng Hạc Âm tán nhân thay đổi như điện xẹt, cũng mặc kệ tên Yêu tu kia có phải hoàn toàn rút đi hay không, trực tiếp xuất thủ đánh về phía Trì Kiếp lão quái.
Trì Kiếp lão quái lúc này vẫn còn chưa cầm được Phá Giai đan trong tay. Đan dược cũng vì như thế mà bị khí tức pháp lực ba động lan đến hoàn toàn hủy đi. Hai người liền tức giận hét lớn không ngừng trách mắng đối phương, làm lãng phí đi viên đan dược mà dù có linh thạch cũng không thể mua được.
Hạc Âm tán nhân giận đến muốn phát điên. Lại nghĩ đến tên Luyện Đan Sư kia đã bỏ trốn, Phá Giai đan cũng bị hủy, có lưu lại nơi này cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Mặc kệ như thế nào, cũng phải nhanh chóng bắt tên Luyện Đan Sư kia lại. Chỉ cần tên Luyện Đan đại tông sư kia vẫn còn, về sau sẽ còn có cơ hội. Nếu không thì sẽ như tên Trì Kiếp lão quái kia, cho dù thu thập đủ linh vật, cũng khó tìm được người luyện chế, phải kẹt lại ở ngưỡng cửa Nguyên Anh sơ kỳ vô số năm.
Bắt được tên Luyện Đan đại tông sư kia thì lợi ích vô số, một khi để hắn chạy ra khỏi sự khống chế, hậu quả về sau chính là đại họa. Y sợ rằng vê sau cũng không dám lộ mặt ở Lam Ma hải vực này nữa, nếu không đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ giao hảo với hắn sẽ không ngại xuất thủ diệt trừ y để lấy lòng hắn.
Một loạt những sự việc và hậu quả về sau khiến cho Hạc Âm tán nhân phải liều mạng truy đuổi, cũng không quan tâm một chút thương thế do đại chiến với tên Yêu tu kia. Ngay cả đầu tọa hạ linh Hạc, cũng bị tổn thương chút nguyên khí trong cuộc chiến vừa rồi. Cũng may nó trời sinh dị chủng, tuy rằng chiến lực không quá mạnh, nhưng tốc độ cực nhanh, linh câm bình thường cũng thua xa nó.
Hạc Âm tán nhân vừa mới đuổi theo không bao lâu, phía sau lại truyền đến khí tức pháp lực ba động. Thì ra đầu Yêu tu kia không hề chạy đi quá xa, mà ẩn trong biển quan sát tình thế. Nhìn thấy Hạc Âm đã rời đi, lập tức vui mừng. Hai tu sĩ Nhân tộc liên thủ, nó tự nhiên không địch lại. Nhưng tên thực lực mạnh hơn đã rời đi, tên còn lại thực lực thì kém hơn, tốc độ cũng chậm hơn. Đối với Yêu tu mà nói, muốn bắt được Trì Kiếp lão quái không còn là chuyện khó.
Trì Kiếp lão quái không địch lại, lập tức truyền âm cầu cứu Hạc Âm. Khi không nhận được hồi đáp, thậm chí còn không thèm quan tâm mặt mũi, hạ mình cầu xin. Hạc Âm tán nhân biết rõ sự lợi hại của tên Yêu tu kia, hơn nữa y phải quan tâm sống chết của Trì Kiếp làm gì. Ít đi một người biết về sự tôn tại của tên Luyện Đan đại tông sư kia, y càng yên tâm hơn nữa, làm gì có chuyện quay đầu cứu mạng Trì Kiếp, để gia tăng thêm phiên phức cho mình.
Bề ngoài Hạc Âm tán nhân trông có vẻ đạo mạo, nhưng thực tế tâm tư lại vô cùng ngoan độc. Phá Giai đan vừa xuất thế, nếu đệ tử của nhìn thấy thì cũng sẽ giết người diệt khẩu, dù gì cũng chỉ là mấy tiểu bối Kim Đan kỳ, cùng lắm sau đó lại thu nhận thêm vài tên đệ tử nữa là được.
Trong lòng Hạc Âm tán nhân đã hạ quyết định, nhưng để bản thân lão động thủ thì cũng rất phiên phức, xem ra cũng tiện nghi cho con súc sinh kia rồi. Mượn nhờ lực lượng của nó, đồ diệt hoàn toàn những người trên đảo. Từ đó sự việc về tên Luyện Đan đại tông sư và Phá Giai đan cũng chỉ còn một mình lão biết.
Đợi sau khi lão bắt được tên Luyện Đan Sư này, liền không cho hắn tự do nữa, trực tiếp phong ấn bên trong động phủ, để thập giai linh Hạc trực tiếp trông coi, sẽ không còn bất kỳ sơ sót nào nữa.
Vốn Hạc Âm tán nhân cho rằng việc truy đuổi một tên tiểu bối Kim Đan kỳ sẽ vô cùng thuận lợi, chỉ là với tình hình hiện tại lại phát sinh quá nhiều điêu ngoài dự liệu.
"Tiểu tử này, vì sao lại có thể duy trì tốc độ cao lâu như thế?" Sắc mặt Hạc Âm tán nhân trâm xuống. Ngay cả linh Hạc của y, trước đó khi liên thủ chiến đấu với Yêu tu kia, cũng đã tiêu hao không nhỏ, bản thân còn bị thụ thương. Một đường đuổi theo khí tức của Lục Tiểu Thiên tới nơi này, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không thể nào bắt kịp đối phương. Vốn Hạc Âm tán nhân cảm thấy sảng khoái vì chiêu mượn đao giết người của mình, nhưng lúc này mọi thứ đều bay biến sạch.
Hạc Âm hiện tại đã ở vào thế leo lên lưng Hổ, cho dù đối phương có nhiều thủ đoạn quỷ dị hơn nữa, cũng không thể bỏ cuộc. Lúc này tọa hạ Đan Khôn linh Hạc đã lộ ra dấu hiệu mệt mỏi, Hạc Âm không khỏi nghiến răng, bất chấp linh Hạc đang hư nhược, lần nữa bảo nó tăng tốc.
Lúc này từ mặt biển phía xa xa, tựa hồ có thấy gì đó chảy ngược lên cao, tạo ra một vòng xoáy khổng lồ. Một con cự Kình hình thể to mấy trăm trượng giống như một món đồ chơi bay ngược lên trời cao. Không, phải nói là không ngừng bị cuốn lên không trung.
Bầu trời vốn u ám nhưng vẫn nhìn thấy một chút ánh sáng, vậy mà lúc này ngay cả màu sắc cũng đã đổi thay.
"Không tốt, Yêu Hải Phong Bạo!" Sắc mặt Hạc Âm tán nhân lập tức biến đổi. Tu sĩ Nhân tộc có cường đại hơn nữa, nhưng so với lực lượng vĩ ngạn trong thiên địa, thì dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cũng chỉ giống như sâu kiến, như một hạt cát trong sa mạc mà thôi.
Lúc này Hạc Âm tán nhân chưa bao giờ cảm thấy bản thân nhỏ bé đến như vậy. Những đợt sóng lớn khổng lồ, hoặc có thể nói là vô tận nước biển bị cuốn là trời cao, rồi từ trên cao âm âm đổ ập xuống.
ebookshop.vn