Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1051 - Chuong 1051: Tach Ra

Chuong 1051: Tach ra Chuong 1051: Tach raChuong 1051: Tach ra

Chuong 1051: Tach ra

"Phu quân, chàng dự định?" La Bình Nhi lập tức hiểu rõ ý định của Lục Tiểu Thiên, sắc mặt không khỏi tái đi nói.

"Ta không có nhiều thời gian để giải thích với nàng, nàng hãy tự mình bảo trọng." Lục Tiểu Thiên nói xong, lại đưa cho La Bình Nhi mấy viên Xích Điêu Tương quả. Thân hình lóe lên, liền rời khỏi sào huyệt của Xích Nhung Điêu.

"Phu quân, chàng nhất định phải sống sót!" La Bình Nhi ở phía sau khẽ nói, đồng thời hốc mắt đỏ lên, buồn bã nhìn phương hướng Lục Tiểu Thiên rời đi.

Nàng mở mấy bình đan dược ra, lập tức sắc mặt kinh hãi. Bên trong ngoại trừ một số đan dược trị thương ra, còn có mấy viên Kết Anh đan. Cộng thêm bản thân nàng cũng có, chỉ cần tư chất không phải tệ đến cực điểm, nhiều Kết Anh đan như thế, hoàn toàn có thể giúp nàng an tâm tu luyện, xông thẳng lên Nguyên Anh đại kiếp.

Khi nhìn thấy Kết Anh đan, hốc mắt La Bình Nhi ngập nước, suýt tí nữa rơi xuống. Lại nghĩ tới việc Lục Tiểu Thiên một mình chạy đi, gặp phải sự truy kích của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, trong lòng La Bình Nhi càng trở nên khó chịu hơn.

"Phu quân, chàng nhất định phải sống sót. Lỡ như. . . lỡ như chàng có mệnh hệ gì. Thiếp sẽ dốc hết mọi khả năng, cho dù có khiến Linh Âm phường có sụp đổ, cũng phải giết cho bằng được Hạc Âm tán nhân và Trì Kiếp lão quái."

"Lại đuổi gần thêm chút rồi." Trong lòng Lục Tiểu Thiên trâm xuống. Nguyên thần của hắn vượt xa tu sĩ đồng giai. Với chút trì hoãn vừa rồi, khí tức của đầu linh Hạc kia lại tới gân hơn chút. Cao thủ tranh đấu, vẫn luôn vì một tia khác biệt mà dẫn đến sát thương chí mạng. So bì tốc độ cũng như thế, Lục Tiểu Thiên ôm theo La Bình Nhi, thủy chung không cách nào phát huy tốc độ lên cực hạn.

Nếu như hắn và La Bình Nhi cũng tránh bên trong sào huyệt của Xích Nhung Điêu. Cho dù Hạc Âm tán nhân nhất thời không thể xác định được vị trí cụ thể của hắn, nhưng có thể từ khí tức pháp lực ba động còn sót lại trên không trung mà phán đoán ra phạm vi đại khái.

Đối với tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà nói, cho dù là hắn trốn trong sào huyệt của Xích Nhung Điêu, lại có trận pháp ngăn cách khí tức bản thân. Nhưng chỉ tránh được nhất thời, không thể tránh cả đời. Hạc Âm tán nhân chỉ cần tốn chút thời gian, đồng thời cũng có thể lật tung tất cả để tìm hắn.

Nếu đã như thế, còn không bằng một mình hắn đơn độc rời đi. Một là vì người mà Hạc Âm hay là Trì Kiếp lão quái kia muốn bắt chỉ có mình hắn, bắt lấy La Bình Nhi cũng không có bao nhiêu giá trị.

Đối phương dĩ nhiên sẽ lần tới khí tức của hắn mà đuổi theo, không buồn quan tâm tới La Bình Nhi làm gì. Để mặc một mình nàng ở lại trong sào huyệt Xích Nhung Điêu ngược lại còn an toàn hơn. Về phần bản thân, đơn độc rời đi còn nhanh hơn nhiều, nên lấy gì bỏ gì, vừa suy nghĩ là biết.

Trên người La Bình Nhi có không ít bảo vật, chỉ cân không gặp những hảo thủ Kim Đan hậu kỳ cũng dùng bí pháp tế luyện qua thông linh pháp khí, sẽ hiếm có ai là đối thủ của nàng. Cảm nhận được khí tức ở phía sau vẫn đang liên tục đuổi tới, Lục Tiểu Thiên ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm không ít.

Bức vương pháp dực sau lưng khẽ động, Lục Tiểu Thiên lần nữa bước lên con đường trốn chạy. Vốn trên người hắn còn có một ít tinh huyết yêu thú, sau này lại được Hạc Âm và Trì Kiếp cung cấp thêm một chút, hiện tại dùng để bỏ chạy tạm thời vẫn còn đủ.

"Đáng chết, tên tiểu bối Kim Đan kỳ kia, tại sao lại có tốc độ nhanh như thế." Hạc Âm tán nhân không khỏi tức giận mắng. Trước đó khi y và Trì Kiếp lão quái chiến đấu với tên Yêu tu kia, đột nhiên nhận được truyền âm của đệ tử, không ngờ tên tiểu bối Lục Tiểu Thiên này lại thật sự có hậu thủ, trực tiếp đột phá vòng vây lao đi.

Trì Kiếp lão quái và Hạc Âm tán nhân giật mình không nhẹ. Tuy nói tên Yêu tu kia rất đáng sợ, nhưng so với Lục Tiểu Thiên, hai ngươi vẫn không cảm thấy không là gì.

Tên Yêu tu kia đáng sợ là chiến lực của bản thân nó, mà sự đáng sợ của Lục Tiểu Thiên lại là một thân Đan đạo đăng phong tạo cực. Một khi Lục Tiểu Thiên được khôi phục tự do, tới lúc đó mặc kệ hắn gia nhập vào thế lực nào, nhất định đều sẽ trở thành thượng thượng thượng khách. Mà thế lực có thể dung nạp và cung phụng được cho một vị Luyện Đan đại tông sư, chí ít cũng phải có đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ tọa trấn.

Thân là một Luyện Đan đại tông sư, cho dù chiến lực bản thân có yếu kém đi chăng nữa, nhưng quyền lực lại lớn tới mức khó mà tưởng tượng nổi. Sai khiến vài tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ tới tìm Hạc Âm y và Trì Kiếp phiền phức cũng không phải là chuyện khó khăn gì, thậm chí mời đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ xuất thủ, cũng không phải không có khả năng.

Tuy Hạc Âm tán nhân xưa nay luôn cao ngạo, nhưng cũng biết rõ sự chênh lệch giữa bản thân và đại tu sĩ, cho dù là liên thủ với Trì Kiếp lão quái, cũng không đủ để đối phương nhét kế răng.

Hai người đều ý thức được, một khi Lục Tiểu Thiên chạy thoát sẽ có hậu quả đáng sợ như thế nào. Nên vừa bắt đầu đã xuất ra nhiều chiêu sát thủ, bất luận như thế nào, cũng phải cầm được Phá Giai đan vào tay kết thúc trận chiến này để còn truy lùng tên Luyện Đan Sư kia.

Yêu tu dù gì cũng chỉ là thập giai yêu thú, cho dù lực phòng ngự kinh người, nhưng dưới công kích mang tính chất liều mạng của Hạc Âm tán nhân và Trì Kiếp lão quái, cũng bị thụ thương không nhẹ. Mấy lần nó muốn thoát thân mà không được.
Bình Luận (0)
Comment