Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1080 - Chương 1080: Tư Thanh Nhai

Chương 1080: Tư Thanh nhai Chương 1080: Tư Thanh nhaiChương 1080: Tư Thanh nhai

Chương 1080: Tư Thanh nhai

Ở Linh Tiêu cung, người thanh niên tóc bạc ấy, sớm đã trở thành một truyền kỳ, vẫn được lưu truyền tới hiện tại.

Đặc biệt là những năm nay, Linh Tiêu cung bị tổn thất thảm trọng, tu sĩ cao giai ngày càng điêu linh trong tràng hỗn chiến kéo dài. Linh Tiêu cung cần phải có một vị tu sĩ làm cột trụ tinh thân để mọi người kiên trì phấn chấn. Mà Lục Tiểu Thiên chính là một người như vậy, một người có thể làm chỗ dựa cho những tu sĩ sinh sống từ nhỏ đến lớn ở Linh Tiêu cung.

Môn phái, tu tiên thế gia ở Vọng Nguyệt tu tiên giới có nhiêu vô số kể, nhưng lại có ai có thể một người một ngựa, giết cho Phi Ky bộ lạc hung danh vang xa máu chảy thành sông. Lại có ai có thể dừng sức một mình lực áp đồng giai tu sĩ của mấy đại tu tiên giới, khiến họ không dám ứng chiến.

"Lục sư. .. Lục sư thúc, người trở thành tu sĩ Kim Đan kỳ rồi?" Hai người đầu tiên lao ra kia, chính là La Khang và biểu muội của y Hà Lệ Bình, năm xưa đi theo Lục Tiểu Thiên sau khi hắn trúc cơ thành công.

Lục Tiểu Thiên đã rời đi gân một trăm năm mươi năm. Hai người này năm xưa chỉ là một đệ tử Luyện Khí kỳ bình thường, nhưng được Lục Tiểu Thiên giúp đỡ, đều lần lượt trúc cơ thành công, hơn nữa còn tồn tại được trong thời chiến loạn đến hiện tại, tu vi cũng đã tới Trúc Cơ hậu kỳ. Tóc hai người cũng đã dần đổi màu, trên mặt lưu lại dấu vết năm tháng vô cùng rõ rệt, vì thọ nguyên của tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng chỉ khoảng ba trăm năm mà thôi.

"Bái kiến Lục sư thúc!"

Hơn trăm tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang lơ lửng giữa không trung, đều lần lượt cúi người hành lễ với Lục Tiểu Thiên. Truyền kỳ của hơn trăm năm trước của Linh Tiêu cung không ngờ lại xuất hiện trước mặt.

Hơn trăm năm trước người này đột nhiên biến mất không chút tin tức, vốn tất cả đều cho rằng hắn đã vẫn lạc. Chưa ai từng nghĩ rằng ngày hôm nay, hắn sẽ quay lại sơn môn. Hơn nữa khi quay về, một tu sĩ Trúc Cơ kỳ năm ấy đã trở thành một tu sĩ Kim Đan kỳ cao cao tại thượng.

Ngoại trừ đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ ra, còn có hơn vạn tu sĩ Luyện Khí kỳ chưa thể ngự khí đang đứng bên dưới ngước nhìn. Hiện giờ sĩ khí trong Linh Tiêu cung đang xuống rất thấp, Lục Tiểu Thiên với danh vọng vang dội trở về vào lúc này chẳng khác nào một liều tiên dược cho mọi người.

"Miễn lễ đi, hiện tại Linh Tiêu cung do ai chủ sự?" Lục Tiểu Thiên hỏi.

"Hồi bẩm sư thúc, cung chủ đã xuất lĩnh chủ lực của Linh Tiêu cung đi tới Thiên Kiếm sơn, quyết chiến với chủ lực của đối phương. Hiện tại Linh Tiêu cung là do La sư thúc chủ trì đại cục. Năm xưa La sư thúc cùng từng kề vai sát canh với Lục sư thúc, chắc hẳn Lục sư thúc sẽ không xa lạ gì. La Khang vội vàng nói.

"Là La Tiềm sao?" Lục Tiểu Thiên kinh ngạc. Trong số tu sĩ họ La mà hắn quen biết, còn từng ke vai sát cánh qua, cũng chỉ có mình La Tiềm. Xem ra La Tiềm cũng đã sớm kết thành kim đan, năm xưa sau khi thất bại trong tay mình La Tiềm cũng bị kích thích không nhỏ, tính tình trở nên trầm ổn hơn nhiều. Với tư chất của La Tiềm, lại có một vị sư phụ là Lôi Vạn Thiên, quả thật muốn ngưng kết kim đan không phải là chuyện khó.

Bản thân trước đó bị Chu Thông truy sát, bất đắc dĩ ngộ nhập vào Lam Ma hải vực, dừng lại ở Trúc Cơ đại viên mãn mấy chục năm. Tu vi La Tiềm trước kia tuy kém hơn bản thân một chút, nhưng mấy chục năm thời gian, cũng đủ để y đuổi kịp rồi. Lục Tiểu Thiên thì phải Trúc Cơ đại viên mãn mới kết đan, còn những người thiên tài như La Tiêm thì Trúc Cơ hậu kỳ đã có thể kết đan rồi, dĩ nhiên là sẽ không hề thua kém bản thân bao nhiêu."

"Chính là vị La sư thúc này." La Khang gật đầu. Y tự nhiên không dám trực tiếp gọi tên La Tiêm giống như Lục Tiểu Thiên.

"Nếu đã như vậy, vì sao La Tiêm không xuất hiện?"

Lục Tiểu Thiên có chút nghi hoặc. Đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng đã đến rồi. Với tu vi của La Tiềm không thể nào chậm như thế. A không đúng, khí tức Lôi hệ pháp lực kia hẳn là của La Tiềm, xem ra có khả năng cực lớn là y đã thụ thương. Từ các manh mối rời rạc, Lục Tiểu Thiên đã nhanh chóng phán đoán ra.

"Trạng... trạng thái của La sư thúc không tốt lắm, trước đó đã có chút thương thế trên người. Hiện tại trong toàn bộ Linh Tiêu cung, tinh nhuệ đều đã xuất động hết, chỉ còn lại một tu sĩ Kim Đan kỳ là La sư thúc tọa trấn." Sắc mặt La Khang ảm đạm nói.

"La Tiềm ở đâu?" Lục Tiểu Thiên hỏi.

"Trong Tư Thanh nhai ở Linh Thiên Phong Vực, trừ khi có tu sĩ Kim Đan kỳ Dị vực đột kích, quấy nhiễu bên ngoài sơn môn. Nếu không La sư thúc một tấc cũng không rời khỏi Tư Thanh nhai." La Khang thở dài nói,'Chúng vãn bối yếu ớt vô năng, Lục sư thúc lại là cố nhân của La sư thúc, hãy thử khuyên nhủ La sư thúc xem sao."

"Tư Thanh nhai!"Trong lòng Lục Tiểu Thiên chấn động vô cùng, trong mắt lộ ra một tia thần sắc buồn bã. Tuy hắn chưa bước vào đó, chưa gặp lại La Tiềm, nhưng nghe danh tự này, có thể thấy rằng thời gian hắn rời đi đã xảy ra rất nhiều chuyện. Có thể khiến cho La Tiềm như thế, ngoại trừ một Tô Thanh điêu ngoa kiêu ngạo ra thì không ai có thể.

"Những người này là bằng hữu của ta, các người tiếp đãi họ cho chu đáo. Ta đi gặp La sư đệ một chút." Lục Tiểu Thiên buồn bã thở dài. Sau khi phân phó một câu, thân hình liền lao đi như điện xẹt. Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, đã hoàn toàn không thấy bóng dáng của Lục Tiểu Thiên nữa.

Đạo tu tiên vốn vô tình, nhưng cũng không thiếu kẻ hữu tình. Tuy chưa hẳn là tình yêu nam nữ, nhưng Nguyên Mẫn lại có thể thấy rõ sự buồn bã trên gương mặt của Lục Tiểu Thiên.

Linh Thiên phong vực, lá rụng đìu hiu, những cơn gió thổi qua mang theo chút se lạnh. Trên vách đá cao ngàn trượng trước mặt, có ba chữ Tư Thanh nhai viết bằng máu đã khô từ lâu.

"Có phải là Lục sư huynh không, xin hãy thứ lỗi cho sư đệ không đón tiếp từ xa." Một giọng nói già nua thiếu sức sống đột ngột vang lên.
Bình Luận (0)
Comment