Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 110 - Chương 110: Quần Chiến

Chương 110: Quần chiến Chương 110: Quần chiến

"Cái gì?" Khúc Bỉ là tên đội trưởng của La Sát Môn còn tưởng rằng mình nghe lầm, sau đó mới kịp phản ứng lại mà cười thành tiếng rồi uy hiếp nói: "Ta bố trí tốt cạm bẫy vốn là để dụ bắt yêu thú, hiện tại ngược lại bị đệ tử Linh Tiêu Cung các ngươi làm cho hỏng mất, hôm nay các ngươi phải bồi thường tổn thất cho chúng ta mới thôi, nếu không thì cứ chiến một trận!"

"Lục sư huynh, chúng ta hiện tại ít hơn đối phương hai người, một khi tranh đấu sẽ vô cùng thiệt thòi."

Điền Tĩnh hơi lơ lắng ở bên cạnh khẽ nhắc nhở, mấy người Bạch Quan Kiệt cũng tụ lại bên cạnh Lục Tiểu Thiên. Bộ dạng vô cùng đề phòng, nhưng cách nghĩ lại giống như Điền Tĩnh. Dù sao tiểu đội bọn họ sớm đã chết đi Tiền Tự, hiện tại Đinh Bắc lại mất đi năng lực chiến đấu.

"Không sao, bên trái ngoài cùng gần nhất và tên thứ hai ở ngoài cùng bên phải, hai người này tu vi kém một chút, tí nữa ta sẽ tạo ra cơ hội, ngăn chặn đội trưởng của đối phương, các ngươi trước tiên giải quyết hai người này thì số người cũng giống nhau thôi. Chúng ta phải ở trong Huyết Sắc Cấm Địa này nửa năm, tiểu đội tiến vào đây có mấy trăm đội. Nếu như tiếng tăm yếu nhược của chúng ta truyền ra ngoài, cho dù là nhẫn nhục cầu toàn, sau này còn muốn lăn lộn bên trong cấm địa này nữa không?" Lục Tiểu Thiên thấp giọng nói.

"Được, nếu Lục sư huynh nắm chắc như vậy, chúng ta liền liều một phen." Ngoại trừ Tiền Tự, những người không có bối cảnh gì đều là tu sĩ từ tầng đáy giãy giụa tiến lên, biết được sự tàn khốc trong Tu Tiên giới, nhược nhục cường thực, hơi suy nghĩ một chút sẽ cảm thấy lời của Lục Tiểu Thiên là có đạo lý. Hơn nữa trước đó tiến vào động Yêu Hạt, dưới số lượng Yêu Hạt vô tận, Tiền Tự có pháp khí trong tay còn chết bên trong đó. Nhưng Lục Tiểu Thiên không chỉ sống sót chạy ra, còn mang về Dưỡng Hồn Thảo và Hắc Giao Tiễn, không phải chỉ là do may mắn. Bạch Quan Kiệt hung hăng nói.

"Thế nào, thương lượng xong có nên bồi thường hay không chưa?" Yêu cầu của chúng ta cũng không cao, lấy ra hai cây linh thảo có hoả hầu ít nhất ba trăm năm là được." Khúc Bỉ lấy ra một cây loan đao huyền sắc dày nặng, không ngờ lại là một kiện pháp khí.

"Khúc sư huynh, nói nhiều với bọn họ làm gì, chúng ta còn nhiều hơn hai người, trực tiếp giết tới là được. Linh Tiêu Cung chỉ bất quá cao hơn chúng ta hai bậc trên bảng xếp hạng các môn phái. Nếu thật sự phải chiến đấu, còn không biết ai lợi hại hơn ai." Một thanh niên vẻ mặt ương ngạnh đứng bên cạnh Khúc Bỉ rút ra linh kiếm kích động nói.

"Động thủ!" Lục Tiểu Thiên trầm giọng quát, Hắc Giao Tiễn hoá thành một đạo lưu quang, bay thẳng tới Khúc Bỉ của La Sát Môn. Trước đây trong Vọng Nguyệt Sơn Mạch căn bản đều là đơn đả độc đấu, hắn vô cùng hiểu rõ nỗi khổ của việc thân cô thế cô nên xuất thủ vô cùng quả cảm. Đồng thời trong lúc hắn tế ra Hắc Giao Tiễn cũng vận dụng "Băng Phách Huyền Âm", với tay vỗ vào hồ lô ở bên hông, lượng lớn Ảnh Nghĩ bay ra xông về phía đối diện.

"Giết!" Điền Tĩnh, Bạch Quan Kiệt tuy chưa từng nghe qua pháp thuật mà Lục Tiểu Thiên thi triển, bất quá nhìn thấy hai người Lục Tiểu Thiên nói lúc nãy quả nhiên thấn sắc trở nên mơ hồ. Không chỉ vậy, Lục Tiểu Thiên còn vô cùng hung dữ thả ra lượng lớn Ảnh Nghĩ làm nhiễu loạn cử động của đệ tử La Sát Môn. Mấy người nhất thời sắc mặt vui mừng, tự cầm lấy linh khí trong tay giết về phía đối phương.

Đệ tử có thể tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa tu vi đều không yếu. Bất quá Lô Vân vốn nhỏ nhắn xinh xắn trông cũng rất bình thường không có gì đặc biệt, thể hiện ra chiến lực khiến Lục Tiểu Thiên có chút kinh ngạc. Chỉ thấy Lô Vân bắn ra mấy hạt giống, dưới sự kích phát của pháp lực, không ngờ lại nở ra thành tam giai Thiết Kinh Thứ Đằng* vô cùng cứng cáp. Cho dù là thượng phẩm linh khí, cũng phải chặt nhiều lần mới có thể chặt đứng.

*Thiết Kinh Thứ Đằng: Một loại dây leo có gai nhọn tựa như là kim loại.

Thiết Kinh Thứ Đằng trực tiếp cuốn lấy hai tên đệ tử La Sát Môn bị Băng Phách Huyền Âm làm cho mê muội, những cái gai bén nhọn cuốn chặt lấy hai người. Một tràng tiếng hét thảm vang lên, Bạch Quan Kiệt đã nhanh chóng chạy tới, giết chết một người trong đó. Điền Tĩnh lại bị một địch nhân khác ngăn cản. Bất quá người còn lại cũng bị Thiết Kinh Thứ Đằng cuốn chặt lấy, không thể thoát thân, lại bị Ảnh Nghĩ cắn cho mấy cái, trong lúc nhất thời cũng mất đi lực chiến đấu.

Nhân thủ giao chiến của song phương trong thời gian ngắn đã được san bằng.

"Hỗn đản!" Khúc Bỉ tức giận hét lớn, từ trong túi trữ vật lấy ra một nắm Bảo Sa do Xích Sa và Lam Sa* trộn lẫn với nhau. Gã vung tay ném lên không trung, Xích Sa đốt lên một mảng hoả vân lớn trên không trung, hoả diễm này cũng không biết là loại gì mà lại lợi hại dị thường. Ngay cả hai con Ảnh Nghĩ đầu đàn bị hoả vân dính lên thân cũng ngã xuống đất lăn lộn hét thảm không thôi, những con khác bị hoả vân dính vào đều bị cháy khét rơi rụng xuống đất. Còn những con Ảnh Nghĩ bị Lam Sa đánh trúng cũng biến thành từng khối băng vụn nhỏ rơi lả tả xuống đất.

*Bảo Sa: Bảo là bảo vật, sa là cát. Xích Sa là cát màu đỏ, Lam sa là cát màu xanh

"Băng Hoả Ma Sa!" Điền Tĩnh kinh hô kêu lên.

Lục Tiểu Thiên sắc mặt trầm xuống, Băng Hoả Ma Sa là một loại tà khí vô sung ác độc ở Nam Hoang. Vốn La Sát Môn cũng là nửa chính nửa tà, có thể có loại tà khí ác độc như vậy cũng không có gì kỳ quái. Nhưng loại tà hoả này quét tới, không có chỗ nào không lọt, loại quần thể công kích như vậy quả thật có chút khó giải quyết.

"Dám đánh lén chúng ta, ta xem các ngươi hiện tại làm sao ngăn cản." Khúc Bỉ giận dữ nói.

Chu Việt, Triệu Thần vừa rồi xông tới quá gần, bị mấy hạt Xích Sa dính vào, y phục trên người bị đốt rách hết mấy chỗ, da thịt bên trong đỏ ửng, đau tới nghiến răng nghiến lợi, kinh hồn lùi lại, vội vàng lấy ra đan dược giải hoả độc cho vào miệng.

"Thế thì coi Băng Hoả Ma Sa của ngươi nhiều, hay là Ảnh Nghĩ của ta nhiều." Lục Tiểu Thiên sắc mặt khó coi nói. Tuy rằng Băng Hoả Ma Sa cực khó luyện chế, Ảnh Nghĩ của hắn cũng nuôi dưỡng không hề dễ dàng. Nhưng trước mắt song phương đang kịch chiến, cũng không thể lo nghĩ được quá nhiều. Lục Tiểu Thiên vỗ vào hồ lô bên hông, một lượng lớn Ảnh Nghĩ từ trong đó ra.

"Đáng chết, tiểu tử này rốt cuộc có bao nhiêu Ảnh Nghĩ!" Trong lòng Khúc Bỉ đồng dạng tức giận không thôi.

Trong chốc lát, thi thể của Ảnh Nghĩ đã dày đặc trên mặt đất, chừng hơn sáu bảy trăm con.

Một thanh huyền sắc loan đao đánh xuyên qua Băng Hoả Ma Sa đang dần trở nên mỏng manh, còn có mấy con Ảnh Nghĩ rải rác, đâm thẳng về phía cổ Lục Tiểu Thiên.

Ầm! Hắc Giao Tiễn va chạm với huyền sắc loan đao trên không trung, chớp mắt đã giao chiến vô số lần.

Hai thanh pháp khí đánh tới khó phân thắng bại, Lục Tiểu Thiên và Khúc Bỉ đồng thời lấy ra trung phẩm linh thạch, bổ sung pháp lực đang tiêu hao nhanh chóng. Đã đánh ra vũ khí mạnh nhất của mình, sau đó chỉ còn xem tu vi của ai cao thâm hơn, có thể duy trì lâu hơn mà thôi.

"Thất thần làm gì, giết hết đám phế vật La Sát Môn đó đi." Bạch Quan Kiệt hét lên chói tai, triệu hồi một con đại Mãng Xà có tu vi tam giai trung kỳ dài chừng mấy trượng, giẫm lên thi thể bầy Ảnh Nghĩ cùng với những thành viên khác trong tiểu đội đánh giết về phía đệ tử La Sát Môn. Một vị tu sĩ thể tu của La Sát Môn có chút hung hãn, tay cầm một cây trường đao dài hơn trượng, đánh với Bạch Quan Kiệt và tam giai yêu thú đại Mãng Xà không ngờ lại không rơi vào thế hạ phong.

Mười sáu người quần chiến một hồi. Uớc chừng sau thời gian một chén trà, Đinh Bắc vốn đã bị linh võng của đối phương bao phủ, nhưng sau đó đã được cứu về. Lúc này còn chưa hồi phục tới thời kỳ toàn thịnh, bất quá y cũng đã có chút khí lực, liền lén lút lấy ra một cây linh tiên*, vung tay đánh về phía chân đối thủ của Triệu Thần. Hai người đang đánh tới bất phân thắng bại, nhìn thấy cơ hội Triệu Thần lập tức nắm lấy, linh khí đâm xuyên qua cổ họng đối phương, kết thúc cuộc chiến, Triệu Thần chưa hề dừng lại, lập tức lại cùng với Mạnh Điềm đang đứng gần y nhất vây công một đệ tử La Sát Môn khác. Vốn vị đệ tử này của La Sát Môn còn đang chiếm ưu thế, bất quá lúc này lại rơi vào tình thế nguy hiểm, không lâu sau cũng bị giết chết.

*Tiên: cây roi.

Lục Tiểu Thiên lúc này cùng với Khúc Bỉ đánh tới bất phân thắng bại. Bất quá trong quá trình chiến đấu với Khúc Bỉ, hắn vẫn chú ý tới tình huống của những đội viên khác. Một khi có người không chống đỡ nổi, hắn cũng chỉ có thể lại sử dụng chút thủ đoạn hỗ trợ. Bất quá vận khí của hắn cũng không tồi, hoặc có lẽ nói hành động cứu Đinh Bắc trở lại lúc trước của hắn đã được hồi báo. Trong thời khắc quan trọng, Đinh Bắc hồi phục được chút nguyên khí không ngờ lại trở thành điểm mấu chốt trong chiến thắng của hai cuộc chiến nhỏ kia.
Bình Luận (0)
Comment