Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1106 - Chương 1106: Ta Là Tu Sĩ Linh Tiêu Cung

Chương 1106: Ta là tu sĩ Linh Tiêu cung Chương 1106: Ta là tu sĩ Linh Tiêu cungChương 1106: Ta là tu sĩ Linh Tiêu cung

Chương 1106: Ta là tu sĩ Linh Tiêu cung

"Ừm, ngươi có cách nghĩ như thế nào?" Lục Tiểu Thiên liếc nhìn Thu Như Ý nói. Nữ nhân này cũng là người tiếp theo sau Hồ Hướng Sinh xin hàng.

"Bẩm cung chủ, cuộc chiến hiện tại đã kéo dài quá lâu rồi, nhân lực của Vọng Nguyệt tu tiên giới cũng không còn lại bao nhiêu, cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng bại trận, làm gì còn sức mà đi cướp hay phá hoại Phi Thiên chiến thuyền, nên cũng không cần lưu lại trên thuyền nhiều người làm gì. Van bối chỉ nói lời thật, mong cung chủ không trách tội. Còn nếu. . . nếu như vãn bối giúp cung chủ đoạt thêm một chiếc Phi Thiên chiến thuyền, không biết cung chủ có thể ban thưởng một viên Ngưng Kim đan không?" Thu Như Ý hít sâu một hơi nói.

"Có thể, ngươi có biện pháp gì?" Lục Tiểu Thiên nói. Đối phương bên kia đã phát hiện Phi Thiên chiến thuyền của hắn. Cho dù đối phương không phòng bị, nhưng Lục Tiểu Thiên muốn tiếp cận qua đó cũng sẽ có không ít biến số.

Đối phương có hai chiếc Phi Thiên chiến thuyền, với một chiến Phi Diên chiến thuyền bị hư hại nhưng chiến lực vẫn còn. Lục Tiểu Thiên tuy có hậu thủ, nhưng cũng không định mạo hiểm như vậy. Hiện tại hắn là cung chủ Linh Tiêu cung, tuy không thích thú mấy với vị trí này, nhưng cũng không thể nào không quan tâm tới sinh tử tới chúng đồng môn và đệ tử.

"Trên Phi Thiên chiến thuyền kia, có một người là huynh trưởng của vấn bối. Van bối hiện tại bay qua đó, cung chủ theo ở phía sau, chỉ cần lên được chiến thuyền đó, tin rằng với chiến lực của cung chủ, quét ngang tu sĩ trên Phi Thiên chiến thuyền kia là dễ như trở bàn tay." Thu Như Ý nói."Nhưng xin cung chủ có thể lưu lại tính mạng cho huynh trưởng của vấn bối."

"Ừm, tới lúc đó ta sẽ lưu lại tính mạng cho huynh trưởng ngươi, cứ làm như ngươi nói đi." Lục Tiểu Thiên hơi suy nghĩ một chút rồi nói, sau đó truyên âm cho Nguyên Mẫn."Nguyên đạo hữu, ta đi đoạt thêm một chiếc Phi Thiên chiến thuyền khác. Chốc nữa đạo hữu hãy điều khiển Phi Thiên chiến thuyền này hủy diệt đi chiếc Phi Thiên chiến thuyên của Kiếp Sinh giáo. Tình thế nếu không ổn, lập tức khai hỏa với chiếc Phi Thiên chiến thuyên của Tinh Nguyệt Ma tông. Còn nếu ta đắc thủ sẽ truyền âm báo cho đạo hữu lập tức an bài một số nhân thủ qua đó, tiếp quản chiếc Phi Thiên chiến thuyên mới đoạt được."

"Được, Lục đạo hữu hãy tự mình cẩn thận." Nguyên Mẫn lập tức hồi đáp. Trước đây nàng cho rằng Lục Tiểu Thiên là một người tâm tư kín đáo. Nhưng từ những gì biểu hiện hôm nay có thể thấy rằng, người này không chỉ tâm tư cẩn mật, mà gan còn to hơn cả trời. Đổi lại là một tu sĩ Kim Đan kỳ khác, chỉ sợ không thể nào có được phần đảm lược này. Một hơi liên tiếp cướp đoạt hai chiếc Phi Thiên chiến thuyền, hành động vĩ đại như vậy, sợ rằng cũng chỉ có dạng người như Lục Tiểu Thiên mới có thể làm được.

"bi thôi." Lục Tiểu Thiên thúc giục Thu Như Ý. Hai người một trước một sau bay về phía Phi Thiên chiến thuyền của Tỉnh Nguyệt Ma tông trong Thiên Trì cốc.

Tim Thu Như Ý đập lên thình thịch. Tư chất của thị trong Tinh Nguyệt Ma tông chỉ xếp hạng trung lưu, án theo tình huống bình thường, tuyệt đối không có khả năng đoạt được Ngưng Kim đan. Nhưng việc Hồ Hướng Sinh được trọng thưởng, quả thật là kích thích Thu Như Ý rất nhiều. Giờ phút này, chưa bao giờ Thu Như Ý cảm thấy Ngưng Kim đan lại ở gần bản thân như thế.

"Đại ca, gân đây chiến sự như thế nào rồi?"

Thu Như Ý ngự kiếm bay đến. Vị tu sĩ Kim Đan kỳ duy nhất trên thuyền này cũng giống như đa phần các tu sĩ Kim Đan kỳ khác, ít khi để ý đến các tạp vụ, hiện tại đang ở trong một gian phòng trên thuyền. Vào thời khắc then chốt mang đến tác dụng ổn định tinh thân cho chúng tu sĩ. Ở bất cứ nơi nào cũng vậy, những việc vụn vặt này nọ, đa phần đều do các tu sĩ Trúc Cơ kỳ và Luyện Khí kỳ đi xử lý.

"Cũng không tệ lắm, lại chém giết được ba tên tu sĩ Kim Đan kỳ mới tấn giai của Tam Dương Tiên cung và Huyền Băng môn. Bên trên có lời truyền xuống, sợ rằng Vọng Nguyệt tu tiên giới không chống cự được bao lâu nữa đâu. Tiểu muội, người sau lưng muội là ai, trông có vẻ lạ mặt."

Thu Như Sơn cười đáp, thu hồi lại ánh mắt từ chiếc Phi Thiên chiến thuyền trên không trung. Y cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, Phi Thiên chiến thuyên kia đúng là của Tinh Nguyệt Ma tông, nhưng vì sao lại không trực tiếp đáp xuống, mà lại quay thân thuyên sang một bên. Còn tên thanh niên nam tử kia đi phía sau Thu Như Ý, y cũng chưa từng gặp qua.

"Người này đúng thật là rất xa lạ, không biết tới từ phân đàn nào trong tông ta?" Một tráng hán khôi ngô khác, địa vị không dưới Thu Như Sơn, có tu vi Trúc Cơ tâng chín, nhìn Lục Tiểu Thiên với ánh mắt dò xét nói.

"Ta là tu sĩ Linh Tiêu cung!" Lục Tiểu Thiên khẽ cười đáp.

"Cái gì?" Hai mắt tráng hán khôi ngô trợn tròn, còn chưa đợi y có bất kỳ phản ứng nào, liền cảm thấy vùng cổ mát lạnh, đầu đã lìa khỏi cơ thể. Mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác bên cạnh y cũng đều như thế.

“To gan, đạo chích phương nào, lại dám tập kích Tinh Nguyệt Ma tông tal Tu sĩ Kim Đan kỳ trong gian phòng kia là một lão giả gây gò mái tóc hoa râm, sát khí trên người khiến các tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường gân như không dám thở mạnh. Nhưng hiện tại nhờ có lão giả này mà bọn họ như được đại xá, cũng may có lão can thiệp nếu không sợ rằng bọn họ không còn một ai sống sót. Tên tu sĩ Kim Đan kỳ tóc bạc kia thật đáng sợ quá mức.

Chỉ là rất nhanh, những tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Tinh Nguyệt Ma tông lại trợn tròn mắt. Lão giả gầy gò kia vừa từ gian phòng lao ra như điện xet, lại bị một bàn tay lớn từ trên không chụp xuống. Lão còn chưa kịp có phản ứng nào, thân hình vừa lao ra liền bị đập xuống dưới boong thuyền, giống như đập một con Ruồi vậy.

Vị tiền bối Kim Đan kỳ này bình thường cao cao tại thượng trong mắt bọn họ, lúc này đang đỏ mặt giấy giụa trên boong thuyền, muốn đứng lên nhưng không thể. Tu vi của vị tiền bối tóc bạc kia rốt cuộc kinh thế hãi tục tới mức nào? Lẽ nào là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ sao?"

ebookshop.vn
Bình Luận (0)
Comment