Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1107 - Chương 1107: Lần Nữa Đoạt Thuyền

Chương 1107: Lần nữa đoạt thuyền Chương 1107: Lần nữa đoạt thuyềnChương 1107: Lần nữa đoạt thuyền

Chương 1107: Lần nữa đoạt thuyền

Lúc này trong lòng lão giả gầy gò cũng sợ hãi không khác gì đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Pháp lực của đối phương giống như một thanh đao sắc bén, trực tiếp đâm vào trong thân thể lão, đi vào trong kinh mạch, khiến pháp lực trong cơ thể lão chạy loạn. Cơn đau đớn không gì sánh nổi, giống như một con heo bị chọc tiết rú lên thảm thương. Trong lòng lão giả gầy gò lúc này hiện lên một suy nghĩ đáng sợ. Tu sĩ Linh Tiêu cung làm sao có thể đi sâu vào đây tới tận doanh trại của Tinh Nguyệt Ma tông? Le nào Phi Thiên chiến thuyền cũng. ... ?

Trong cơn thống khổ tột cùng, lão giả gây gò nhìn vê phía Phi Thiên chiến thuyền trên không trung. Chỉ thấy mười hai khẩu linh pháo bên trên lóe sáng, mười hai luông quang trụ đan xen kéo dài trên không trung, khiến trong lòng lão giả gầy gò ngập tràn sự khủng hoảng, mà tu sĩ Kiếp Sinh giáo trên Phi Thiên chiến thuyền kia lúc này càng sợ hãi hơn bao giờ hết.

Tu sĩ Kiếp Sinh giáo trên Phi Thiên chiến thuyền trở nên hỗn loạn, có người lớn tiếng mắng. Đám vương bát đản Tinh Nguyệt Ma tông này có phải bị điên rồi không, lại dám hạ tử thủ với người của Kiếp Sinh giáo tai"

"Đám hỗn đản Tinh Nguyệt Ma tông, lão tử không tha cho các ngươi!"

"Lập tức truyên âm cho giáo chủ, Tinh Nguyệt Ma tông tấn công Kiếp Sinh giáo ta, chỉ sợ khó giữ lại được Phi Thiên chiến thuyền này! Nhanh, mở ra đại trận hộ thuyền!"

Hai mắt tu sĩ Kim Đan kỳ của Kiếp Sinh giáo trợn trừng như muốn nổ tung. Y hít sâu một hơi, cả người đã lao đi như điện xẹt về một hướng khác. Phe mình hoàn toàn không có chuẩn bị, thậm chí hiện tại phòng ngự linh tráo trên thuyền còn không kịp mở ra. Khi mạn thuyền của đối phương đã nhắm chuẩn vào, thì vận mệnh chiếc Phi Thiên chiến thuyền này của Kiếp Sinh giáo cũng đã hoàn toàn được xác định rồi.

"Nhanh, chạy đi càng xa càng tốt." Lúc này tu sĩ Kim Đan kỳ của Kiếp Sinh giáo đã bỏ chạy, những tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại càng không có chiến tâm. Phòng ngự linh tráo mới mở được một nửa, mười hai luông quang trụ kia đã am ầm bắn tới rồi.

Oanh một tiếng, phòng ngự linh tráo chưa hoàn chỉnh trực tiếp bị xé rách, đánh thẳng lên boong thuyền. Tu sĩ bên trên chưa kịp bỏ chạy ngay cả tiếng hét thảm cũng không kịp phát ra, liền bị chôn vùi dưới luông quang trụ chói mắt của mười hai khẩu linh pháo.

Mỗi một khẩu linh pháo đều tương đương với một kích của tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường. Một chiếc Phi Thiên chiến thuyền có mười hai khẩu linh pháo, đồng loạt khai hỏa về phía thuyền địch thủ, oanh diệt hết thảy tu sĩ còn ở trên thuyền. Một số ít tu sĩ có phản ứng nhanh nhạy chạy ra được một con đường sống, lúc này chỉ hận cha mẹ sao sinh ra mình chỉ có hai chân, điên cuồng chạy về phía xa xa, sợ bị số linh pháo phía sau nhắm vào.

Bấy giờ những tu sĩ Kiếp Sinh giáo trên Phi Diên chiến thuyền mới có phản ứng, vốn có không ít người muốn điều khiển chiến thuyền bỏ chạy, nhưng chiếc thuyền này đã bị hư hại nên tốc độ đại giảm, căn bản không thể chạy thoát được chiếc Phi Thiên chiến thuyên với mười hai khẩu linh pháo còn đang bốc khói trên đỉnh đầu.

Phi Diên chiến thuyên vừa mới chậm rãi khởi động, mấy khẩu linh pháo kia liền lập tức nhắm tới.

"Chạy a!" Trên Phi Diên chiến thuyền của Kiếp Sinh giáo, trở nên náo loạn vô cùng. Chiến sự còn chưa bộc phát, trên thực tế kết cục cũng đã được định sẵn. Vô luận là tu sĩ của Tinh Nguyệt Ma tông hay là Kiếp Sinh giáo, cũng tuyệt đối không nghĩ tới lại có tu sĩ của Vọng Nguyệt tu tiên giới trực tiếp giết vào tới tận nơi này.

"Thuận giả sinh, nghịch giả tử!" Lục Tiểu Thiên đứng lặng yên trên boong thuyền của Tinh Nguyệt Ma tông nói ra vài chữ. Khí thế trên người hắn dâng lên ngập trời, giống như tiếng gâm giận dữ của biển cả, đánh thẳng vào lòng chúng tu sĩ Trúc Cơ kỳ và Luyện Khí kỳ của Tinh Nguyệt Ma tông.

Đám đê giai tu sĩ này làm sao có thể thừa nhận nổi loại khí thế này của Lục Tiểu Thiên. Đừng nói là bọn họ, ngay cả lão giả gầy gò tu vi Kim Đan sơ kỳ kia. Dưới khí thế lan tràn bao trùm mọi nơi lúc này, cả người cũng run lên ban bật. Tên thanh niên tóc bạc trước mặt này quả thật chưa phải Nguyên Anh lão quái, nhưng tu vi đã đến trình độ đáng sợ không thể tưởng tượng nổi.

"Đại ca, nhanh chóng thần phục, có thể miễn trừ tội chết, cung chủ đã hứa hẹn ban cho muội một viên Ngưng Kim Đan nếu làm được việc!"

Cho dù cỗ khí thế này không nhắm vào bản thân, nhưng Thu Như Ý đứng sau lưng Lục Tiểu Thiên vẫn cảm thấy hai chân run rẩy. Nếu thị không phải đã thần phục Lục Tiểu Thiên, sợ rằng lúc này cũng không khác gì những tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác, trực tiếp nằm tê liệt trên boong thuyền rồi.

"Van bối nguyện ý thần phục!" Thu Như Sơn run ray quỳ xuống cúi đầu nói.

"Từ thời khắc này bắt đầu, ai nguyện ý thân phục, giúp ta khống chế Phi Thiên chiến thuyền, lập ra công lớn, sẽ ban thưởng một viên Ngưng Kim đan." Lục Tiểu Thiên đưa ngón tay bắn ra một viên Ngưng Kim đan tới trước mặt Thu Như Ý."Ngươi hiệp trợ bản cung chủ có công, viên Ngưng Kim đan này ban cho ngươi."

"Đa tạ cung chủ, nguyện hiệu mệnh cho cung chủ!" Cả người Thu Như Ý run lên, nhận lấy Ngưng Kim đan, quỳ xuống dập đầu nói. Chút thấp thỏm trong lòng trước kia hoàn toàn biến mất.

"Nguyện hiệu mệnh cho cung chủ!" Thu Như Sơn, còn có một vài người trong số tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhìn thấy Thu Như Ý thật sự được ban cho Ngưng Kim đan, lập tức hai mắt trợn tròn.

Lão giả gây gò bị Lục Tiểu Thiên mạnh mẽ áp chế dưới boong thuyền kia, trước đây cũng giống như bọn họ, cũng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, từ sau khi may mắn kết đan thành công, thân phận địa vị cũng tăng vọt, không còn để đám người bọn họ vào trong mắt.

Người của Tinh Nguyệt Ma tông, tuy cũng không thiếu hạng người trung thành, nhưng những kẻ tư lợi càng nhiều hơn. Hiện giờ nhìn thấy hy vọng kết đan ở trước mắt, lại nhìn thấy Thu Như Ý thật sự được ban thưởng, trong lòng không ít người dần dần nổi lên một ngọn lửa cuồng nhiệt.
Bình Luận (0)
Comment