Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1125 - Chương 1125: Trần Hạc Niên Phan Nộ

Chương 1125: Trần Hạc Niên phan nộ Chương 1125: Trần Hạc Niên phan nộChương 1125: Trần Hạc Niên phan nộ

Chương 1125: Trần Hạc Niên phẫn nộ

Một đám lão quái Nguyên Anh kỳ của Chiến Nguyệt minh cùng nhau thương nghị, coi như tạm thời giải quyết được sự tình trước mắt.

Mà lúc này Lục Tiểu Thiên còn không biết hành động của mình đã kinh động tới nhiều lão quái Nguyên Anh kỳ của Chiến Nguyệt minh tụ hợp lại, thương nghị sách lược đối phó bản thân.

Nếu như biết được, Lục Tiểu Thiên cũng không biết bản thân nên là sợ hãi hay là thụ sũng nhược kinh.

Đương nhiên thì cho dù Lục Tiểu Thiên thật sự biết được, hắn cũng không có thời gian đi quan tâm tới cảm nhận của địch nhân như thế nào, hiện tại hắn còn đang phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Trân Hạc Vũ.

"Lục Tiểu Thiên, ngươi hiện tại đang ở đâu?" Trong hắc sắc lệnh bài truyên đến âm thanh giận dữ của Trần Hạc Vũ."Vì sao ngươi không xuất hiện ở địa phương chỉ định? Ngươi có biết, cử động lần này của ngươi đã khiến cho Vọng Nguyệt tu tiên giới tổn thất bao nhiêu không, đã có bao nhiêu tu sĩ bỏ mình không?”

Trong lòng Lục Tiểu Thiên xuất hiện một tia khinh bỉ. Vọng Nguyệt tu tiên giới bị Chiến Nguyệt minh áp chế lâu như vậy, cho nên vừa nhìn thấy một điểm hy vọng trở mình, thì ngay cả đám lão quái Nguyên Anh kỳ cũng không còn bình tĩnh được nữa. Chỉ là đối phương xem những thứ này là việc Lục Tiểu Thiên nên làm, thì thật sự có chút quá bá đạo rồi.

Nếu như đi theo lộ tuyến mà Trần Hạc Vũ nói ban đầu, bản thân theo đúng thời gian xuất hiện ở chiến khu đã định, chẳng khác nào trở thành mục tiêu hấp dẫn lượng lớn hỏa lực, sáng tạo ra cơ hội cho Vọng Nguyệt tu tiên giới ở những chiến trường khác. Nhưng bản thân hắn lúc đó sẽ không thể nào chạy thoát được sự truy đuổi gắt gao của năm chiếc chiến thuyền.

Chiến Nguyệt minh đang bị tổn thất lớn lao, làm sao có thể bỏ qua cho một kẻ khơi mào mọi chuyện này. Trong cơn thẹn quá hóa giận, bọn họ chấp nhận chịu chút thương vong nơi tiền tuyến mà vây lại truy quét hắn cũng là điều rất bình thường. Lục Tiểu Thiên cũng không dám tưởng tượng tới tình cảnh lúc đó, cho dù bản thân dựa vào Bức vương pháp dực trốn thoát, nhưng những người khác phỏng chừng là chết không có chỗ chôn.

Hiện tại không ngờ Trần Hạc Vũ còn có mặt mũi truyền âm tới trách cứ hắn sao.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên cười lạnh không thôi, nhưng ngoài miệng lại không thể không tỏ ra chút lễ độ.

"Vãn bối rời khỏi Vọng Nguyệt tu tiên giới đã một trăm mấy chục năm, nên cũng không hiểu chiếc cục hiện tại đã nguy nan tới mức độ thế nào nên tự tiện ra quyết định, còn mong lão tổ thứ lỗi."

"Ngươi hiện tại đang ở nơi nào?" Trân Hạc Vũ hít sâu một hơi, biết rằng tức giận cũng không giải quyết được vấn đề. Dù gì bản thân cũng là lão quái Nguyên Anh kỳ, khả năng khống chế cảm xúc cũng cực tốt.

Lão cũng do bị Văn Trường Vân của Cổ Kiếm tông, còn có lão quái Nguyên Anh kỳ của hai môn phái có tổn thất thảm trọng nhất trách mắng, cho nên vừa rồi mới có chút nóng nảy.

"Hiện tại van bối đang giết ve phía hậu phương sản xuất đan dược và tích lũy linh thảo của Chiến Nguyệt minh. Vừa rồi có trải qua một trận chiến với đối phương, lại đoạt thêm hai chiếc Phi Thiên chiến thuyền và một chiến Phi Diên chiến thuyền, hơn nữa còn hủy diệt một chiến Phi Diên chiến thuyền của đối phương, giết chết bảy tên tu sĩ Kim Đan kỳ, mấy trăm tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Vãn bối giải quyết được nhiều địch nhân như vậy, chắc hẳn cũng có trợ giúp nhất định về việc hòa hoãn cơn giận của mấy lão tổ môn phái khác ở tiền tuyến rồi"

"Cái gì? Lại có thu hoạch tới như vậy sao?" Trần Hạc Vũ kinh ngạc nói.

"Hơn nữa trong đó có hai chiếc Phi Thiên chiến thuyền của Hoàng Phong phái và Âm Minh Ma tông. Van bối cũng coi như may mắn, vừa hay đuổi tới kịp trước khi bọn chúng tiếp tế linh thạch, nếu như còn chậm thêm vài hô hấp, đối phương có đủ linh thạch thì sợ rằng vãn bối không còn được nghe lão tổ trách mắng nữa rồi."

Lục Tiểu Thiên bình tĩnh nói, phảng phất như nói một chuyện không hề liên quan đến bản thân vậy. Nhưng chỉ cần Trần Hạc Vũ này không phải là kẻ ngốc, thì có thể nghe ra được ý tứ của hắn. Hoàn toàn là do tin tức mà đám lão tổ các ngươi cung cấp có sai sót, nếu không phải là ta có vận khí tốt, nếu ta đi theo lộ tuyến do các ngươi chỉ định, sợ rằng hiện tại đã thân tử đạo tiêu rồi.

"Xem ra ngươi cũng là một kẻ có phúc duyên không tồi, chiến cục có khả năng sẽ xuất hiện một chút biến hóa. Ngươi tạm thời cứ đi công kích hậu phương sản xuất đan dược của Chiến Nguyệt minh. Đợi sau khi ta liên lạc với đám lão quái Nguyên Anh kỳ của mấy đại môn phái Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung, lại nói với ngươi nên hành sự như thế nào."

Trân Hạc Vũ tự nhiên không phải là kẻ ngốc, cũng nghe ra được ý tứ trong lời nói của Lục Tiểu Thiên. Nhưng hắn đã không hề triệt để nói ra, lão liền giả vờ hồ đồ mà cho qua mọi chuyện. Dù gì thì Lục Tiểu Thiên cũng là tân nhậm cung chủ do hai lão và Trần Hạc Niên chỉ định.

Mới đầu xác thực cũng thông qua La Tiêm đề cử, rồi lại nhìn thấy một trận chiến trước cửa sơn môn Linh Tiêu cung, chứng kiến thực lực của Lục Tiểu Thiên, cảm thấy hắn là nhân tuyển thích hợp cho chức vụ cung chủ mới làm ra quyết định. Chỉ là vê sau Lục Tiểu Thiên gây ra nhiêu chuyện như vậy, khiến một đám lão quái Nguyên Anh kỳ nhìn thấy hy vọng trở mình, trong tình huống cân nhắc liên quan giữa lợi ích to lớn và cái hại của nó, nên mới đành chọn lựa hy sinh Lục Tiểu Thiên.

Chỉ cần lật ngược được cuộc diện hiện giờ, cho dù thua mất hai viên Kết Anh đan, hồi báo mà Linh Tiêu cung có được tuyệt đối sẽ không nhỏ, mọi thứ đều đáng giá.

Nhưng ngoài dự liệu của Trân Hạc Vũ, và cũng ngoài dự liệu của đám lão quái bên Chiến Nguyệt minh, Lục Tiểu Thiên không ngờ lại dám kháng lệnh, như thế cũng thôi đi, nhưng Lục Tiểu Thiên lại cứ có thể từ trong thế tất chết giết ra được một con đường sống, hiện tại hy vọng của cuộc chiến vẫn còn nằm trên người hắn. ebookshop.vn
Bình Luận (0)
Comment