Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1126 - Chuong 1126: Hu Chieu

Chuong 1126: Hu chieu Chuong 1126: Hu chieuChuong 1126: Hu chieu

Chuong 1126: Hu chieu

"Tiểu tử này có tâm tính như thế, ngày sau nếu có cơ hội, nhất định sẽ là một đại nhân vật. Chỉ là tình thế đã rồi, chúng ta quả thật cũng có lỗi với hắn trước." Sau khi kết thúc đối thoại với Lục Tiểu Thiên, Trân Hạc Vũ nhíu mày nói.

"Trước tiên vượt qua cửa ải trước mắt rồi mới tính đi. Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung bởi vì sự chậm trễ lần này, mà đã có không ít đệ tử thương vong. Về phần Lục Tiểu Thiên, chung quy cũng là Linh Tiêu cung chúng ta mắc nợ hắn. Chuyện lần này, dù cho đám lão quái kia có tức giận, chúng ta cũng phải chống đỡ cho hắn."

Trân Hạc Niên cũng không ngờ rằng sự tình lại phát sinh tới mức này, mà Lục Tiểu Thiên cũng đoán được ý đồ của bọn họ. Đứng ở góc độ của Vọng Nguyệt tu tiên giới mà nói, khi cân thiết phải hy sinh từ bỏ một vài người cũng là thủ đoạn tất yếu.

Mà đứng ở góc độ của Lục Tiểu Thiên, trong tình huống đã biết rõ ý đồ của bọn họ, lẽ nào lại không cho phép Lục Tiểu Thiên vì tính mạng bản thân mà mở ra một con đường sống sao?

"Thôi vậy, cũng may tiểu tử này thật sự không tồi. Hiện tại nắm giữ trong tay năm chiếc chiến thuyền, hơn nữa có bốn chiến là Phi Thiên chiến thuyền. Phóng tâm mắt khắp mấy trăm môn phái giữa các tu tiên giới, có môn phái nào có hào khí như Linh Tiêu cung chúng ta? Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung tổn thất khong nhỏ, trong lòng không vui, nhưng vẫn còn có chỗ cần tới Linh Tiêu cung chúng ta. Trong lòng Lục Tiểu Thiên hẳn cũng biết rõ điểm này. Nếu thua, hết thảy đều thành không, nếu chiến thắng mở ra một cục diện sáng sủa hơn, đám Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung dù có bị thua thiệt, cũng chỉ đành nhắm mắt tiếp nhận."

Nói đến đây, lại nhớ tới dáng vẻ nhăn nhó khó chịu của Văn Trường Vân và Cơ Thiên Thủy, Trân Hạc Vũ không khỏi mỉm cười.

Lửa giận của Trần Hạc Vũ tới nhanh đi cũng nhanh. Lục Tiểu Thiên thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Từ sau khi trở ve Linh Tiêu cung, tuy rằng không còn gặp phải đối thủ không thể kháng cự như trước, thậm chí mấy tràng chiến đấu với các tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không có bao nhiêu nguy hiểm, liền dễ dàng tiêu diệt đối thủ. Nhưng loại cảm giác hành tẩu dưới tính toán của một đám lão quái Nguyên Anh kỳ thế này, thật sự là không dễ chịu chút nào, chỉ cần hơi không cẩn thận chính là vạn kiếp bất phục. Song phương không ai chịu nhường ai, hung hiểm trong đó, không hề kém cạnh hơn lúc xông pha trong các hiểm địa.

Cửa ải của Trần Hạc Vũ tạm thời coi như đã qua, nhưng chung quy có thể phá vỡ cục diện hay không vẫn phải dựa vào nỗ lực của bản thân. Đám lão quái Nguyên Anh kỳ này, đã thua thiệt một lần, sau khi tổn thất không ít môn nhân, sẽ không còn để cho đệ tử của bản thân mạo hiểm như vậy, Lục Tiểu Thiên rất rõ ràng một điểm này. Khi hắn suy nghĩ cân nhắc và điều chỉnh lại trạng thái của mình đến mức tốt nhất, thì địa phương tập trung linh thảo và cung ứng đan dược cho Chiến Nguyệt minh, đã xuất hiện trong tâm mắt. Phòng ngự linh tráo của đối phương đã được mở ra. Loại đại hình trận pháp này, phân lớn thời gian đều yên ắng, không phải nói mở là mở, nhất định phải trải qua một quá trình chuẩn bị. Cho dù có đủ linh thạch, tăng tốc khởi động, cũng cần một chút thời gian.

Mấy chiếc Phi Thiên chiến thuyền vừa mới xuất hiện, phòng ngự đại trận này đã mở được một quy mô nhất định rồi, từ đây có thể thấy rằng các lão quái Nguyên Anh kỳ của Chiến Nguyệt minh đã sớm có an bài.

"Lục đạo hữu, còn đánh nữa hay không? Đây là Cửu Long Bão Nguyên trận, chí ít cũng phải có hơn trăm Trận Pháp Sư cùng nhau thi pháp mới có thể chủ trì, tiêu hao linh thạch càng không ít. Muốn đánh phá trận pháp này, với hai chiếc Phi Thiên chiến thuyền của chúng ta, chỉ có thể đồng thời khai hỏa hơn hai mươi khẩu linh pháo, không phải nhất thởi nửa khắc có thể làm được." Nguyên Mẫn truyền âm hỏi.

Trận pháp này phân ra chín phương vị, mỗi phương vị do ba mươi sáu cây thạch trụ, xếp thành hình cự Long. Trên chín cái phương vị, chín đầu cự Long do thạch trụ tạo thành quấn quanh nhau, bảo vệ khu vực trung ương hạch tâm. Trận ẩn trong trận, cực kỳ huyền diệu. Nguyên Mẫn thân là một Trận Pháp Sư lão luyện, Lục Tiểu Thiên cũng không phải tồi, vừa liếc mắt đã nhìn ra căn cơ của nó.

"Đánh thế nào mà đánh, quay đầu lại thay đổi phương hướng, đi tới địa phương Chiến Nguyệt minh tập trung quáng thạch và luyện chế, sửa chữa pháp khí, linh khí." Trên mặt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia giau cợt. Chiến Nguyệt minh chỉ biết hắn suất lĩnh năm chiếc chiến thuyền lao tới với khí thế hừng hực, nào biết rằng chiến lực thật sự chỉ có hai chiếc. Có lẽ bọn họ cũng từng suy đoán bản thân có đủ linh thạch hay không, nhưng chung quy chỉ là suy đoán, không ai dám đi cược.

Đại trận phòng ngự này quả thật bất phàm, một khi khởi động, cho dù là năm chiếc Phi Thiên chiến thuyền toàn lực khai hỏa, nhất thời cũng không thể phá vỡ cái mai rùa này, nhưng linh thạch thì lại tiêu hao khổng lô, không đáng.

Trông Lục Tiểu Thiên nhưng đang hùng hổ lao tới địa phương tập trung linh thảo và cung ứng đan dược của đối phương, nhưng mục đích thật sự của hắn chỉ là quấy rối bố cục của đối phương mà thôi.

Mà bây giờ ý đồ chân chính của Lục Tiểu Thiên chính là đi tới nơi luyện chế pháp khí, linh khí của đối phương. Nơi đó cần rèn luyện rất nhiều quáng thạch các loại, loại công việc giống như ở phàm nhân thế tục, nhưng nặng nhọc hơn nhiều, nếu không phải là tu sĩ, căn bản không thể làm được.

Chiến Nguyệt minh khai chiến với Vọng Nguyệt tu tiên giới nhiều năm như vậy, tự nhiên là bắt được không ít tù binh. Dựa vào lời đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ đã quy hàng như Thu Như Ý nói, những tù binh này ngoại trừ một số bị đám tiền bối tu luyện công pháp tà ác trong môn phái dùng để huyết tế, những kẻ còn lại đều bị phong ấn phần lớn pháp lực, đưa tới nơi đó làm khổ Sai.
Bình Luận (0)
Comment