Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 113 - Chương 113: Tin Tức Tử La Tham

Chương 113: Tin tức Tử La Tham Chương 113: Tin tức Tử La Tham

Cách xa khu vực xung quanh hai cỗ thi thể đó, Lục Tiểu Thiên ven đường lại đào được mấy loại linh thảo, mặc dù hoả hầu cũng không cao, bất quá đều là thứ hắn cần có, mấy loại dược phụ trợ để luyện chế Trúc Cơ Đan và Hồi Thiên Đan. Vấn đề hoả hầu đối với hắn ngược lại cũng không là vấn đề, trực tiếp trồng vào trong kết giới dùng linh thạch thúc đẩy là được.

Đến buổi chiều, Lục Tiểu Thiên trực tiếp nhảy đến trên một cây đại thụ ẩn nấp thân hình vào trong.

Bất quá không bao lâu, một trung niên nam tử mặc đạo bào màu xanh, hốt hoảng chạy loạn ở trong khu rừng rậm. Trong lúc vô tình ngẩng đầu lên, gã nhìn thấy một thanh niên giấu mình ở trên cây đang cố gắng nhìn xuống nhìn quanh xem tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Đạo sĩ áo xanh trên mặt có chút mê hoặc, sau đó khó có thể tin, rồi lại đau khổ cầu khẩn, thần sắc biến hóa rất nhanh nói.

"Ngươi, ngươi là Lục đạo hữu, Lục đạo hữu, cứu ta!"

Không ngờ là Phạm Thanh! Đạo sĩ đầu lĩnh ban đầu đã bỏ rơi hắn và cả tiểu đội khi gặp phải cường địch ở trong Vọng Nguyệt Sơn Mạch.

Phạm Thanh không ngờ cũng đã là Luyện Khí tầng mười hai, tốc độ tu luyện cũng nhanh. Bất quá lúc này gã vô cùng chật vật, đạo bào trên người đã hư hại mấy chỗ, đuổi sát theo phía sau tới chính là hai tên tu sĩ mặc y phục hình Thất Tinh, là đệ tử Nguyên Tinh Cung, ngoài ra phía sau đó còn có mấy người nữa. Trong đó người dẫn đầu khí tức có chút mạnh mẽ, tốc độ rõ ràng cũng nhanh hơn Phạm Thanh không ít. Với tình hình trước mắt chẳng bao lâu bọn họ cũng có thể đuổi kịp Phạm Thanh.

Lục Tiểu Thiên thần sắc lạnh lẽo, đối với loại người trong thời khắc quan trọng, có thể không chút do dự vứt bỏ đồng đội mà đi. Hắn chẳng muốn hao tốn sức lực đi cứu làm chi, hơn nữa hai đệ tử Nguyên Tinh Cung nhìn trông cũng có chút cường đại, vẫn là sớm rời đi thì hơn.

"Ta biết nơi nào có Tử La Tham, bởi vì phát hiện tung tích của Tử La Tham, bọn họ vì không muốn tin tức bị lộ, nên mới giết người diệt khẩu!" Phạm Thanh thấy Lục Tiểu Thiên không ngờ muốn quay đầu rời đi, thần sắc đại biến, vội vàng lên tiếng hô.

"Tử La Tham!" Đã đi ra xa hơn mười trượng thân hình Lục Tiểu Thiên thân hình đột nhiên ngừng lại. Tuy rằng chỉ cần thu thập những linh thảo giá trị khác đạt tới số lượng linh thạch nhất định, là có thể đổi lấy một viên Trúc Cơ Đan, bất quá hắn tự biết bản thân tư chất bình thường một hai khỏa Trúc Cơ Đan chưa hẳn có thể Trúc Cơ thành công.

Tử La Tham là một vị chủ được để luyện chế Trúc Cơ Đan. Lúc này hắn đã có được phần lớn thảo dược phụ trợ cần có cho Trúc Cơ Đan, những linh thảo còn lại thu thập cũng tương đối dễ dàng, duy chỉ có chủ dược Tử La Tham là hắn vẫn chưa có chút manh mối nào. Nếu như lần này đạt được Tử La Tham, về sau hắn có thể tự mình luyện chế Trúc Cơ Đan, việc Trúc Cơ sẽ không còn xa vời với hắn nữa.

Vì manh mối của Tử La Tham, chiến một trận với đệ tử Nguyên Tinh Cung cũng đáng.

"Vốn đang dự định buông tha ngươi, bất quá ngươi cũng đã nghe được tin tức có liên quan đến Tử La Tham, liền chịu chết với gã kia đi." Tu sĩ mũi to của Nguyên Tinh Cung đuổi tới trước nhất cười gằn tế ra một rìu xanh* to dài vài thước, đập thằng và đầu Lục Tiểu Thiên.

*銊: nó là một loại vũ khí cổ của Trung Quốc, tên của rất nhiều loại vũ khí quái lạ ở mỗi thời kỳ (google sẽ rõ). Nhưng xét theo kích thước miêu tả của tác giả thì dịch là rìu thích hợp nhất. Loại rìu mang tên 銊 này, ngắn hơn rìu bình thường và đầu rìu cũng to hơn bình thường.

Phạm Thanh trước đó đã nhìn thấy cây rìu xanh này đánh nát đầu mấy tên tu sĩ, uy lực vô song. Gã cũng không cho rằng Lục Tiểu Thiên có thể ngăn cản được đối phương, dù sao lúc trước ở Vọng Nguyệt Thành, tu vi của Lục Tiểu Thiên còn không bằng gã, cũng chỉ là tán tu, cho dù có một chút kỳ ngộ, cũng không phải là đổi thủ của những đệ tử có pháp khí này. Có Lục Tiểu Thiên chia sẻ một chút áp lực cũng không tệ, nhưng gã cũng không muốn lưu lại chịu chết. Thấy tên tu sĩ mũi to lúc này chiến đấu với Lục Tiểu Thiên, Phạm Thanh sắc mặt thầm vui mừng, tiếp tục ra sức chạy trốn.

Thật sự là chó không đổi được tính người, người còn cho rằng bản thân thật sự có thể chạy thoát sao, không khỏi quá ngây thơ rồi. Lục Tiểu Thiên khẽ mắng, đồng thời thi triển Ngự Phong Thuật đuổi theo Phạm Thanh.

Rìu xanh đập vào khoảng không, bất quá y nhìn thấy Lục Tiểu Thiên chạy theo phương hướng của Phạm Thanh, ngược lại cười ha ha một tiếng, chỉ cho là Lục Tiểu Thiên không muốn để cho Phạm Thanh chạy thoát, như vậy mới phải, tránh khỏi bản thân phải chia người ra đuổi theo, vô duyên vô cớ hao tốn không ít công phu.

"Lục đạo hữu, hai người chúng ta chạy trốn như vậy cũng không phải là biện pháp, không bằng quay lại buông tay đánh cược một lần." Phạm Thanh thấy tốc độ của Lục Tiểu Thiên không ngờ còn nhanh hơn mình, chỉ trong chốc lát đã vượt qua gã, tiếp tục như vậy, gã chính là người đầu tiên trực tiếp bị đuổi kịp. Phạm Thanh trên mặt không khỏi vô cùng ngại ngùng nói.

"Đều lưu lại chịu chết đi!" Tu sĩ mũi to sau khi nhìn thấy tốc độ của Lục Tiểu Thiên, sắc mặt hơi đổi, rất nhanh tế ra một đạo Linh phù, tốc độ bạo tăng. Sau khi đuổi theo mấy chục trượng liền bay người lên nhảy tới, liền ngăn cản ở trước mặt hai người Lục Tiểu Thiên. Ném ra rìu xanh đã biến lớn lên mấy lần, đồng thời quét ngang về phía hai người Lục Tiểu Thiên, không ngờ lại lấy một địch hai.

Phạm Thanh bị dọa đến cúi người lăn đi để tránh đòn, vừa lúc lại bị một tên đệ tử Nguyên Tinh Cung khác chặn đứng. Phạm Thanh vội vàng tế ra một cái tiểu thuẫn màu đen, đỡ lại một kiếm trí mạng của đối phương.

Nhìn thấy rìu xanh phá không đập đến, Lục Tiểu Thiên thần sắc ngưng trọng, người này pháp lực thâm hậu, khí thế xuất thủ còn lăng lệ hơn Tiền Tự, không thể nào coi thường được. Lục Tiểu Thiên lấy ra Phược Yêu Tác, liên tục vung ra vài roi, bất quá rìu xanh vô cùng khó dây dưa, một khi bị đánh lệch đi lại lập tức hung ác đánh giết trở lại.

Giao đấu mấy lần vẫn chưa thể chiếm được thượng phong, gia hỏa này thật sự là khó dây vào. Lục Tiểu Thiên trong lòng vừa động, lần nữa tế ra kim sắc phi kiếm, đồng thời cũng bắn ba cây Vô Ảnh Châm. Vô Ảnh Châm cực nhỏ, vốn cũng không dễ dàng bị phát hiện, lực công kích lại cực mạnh. Ẩn thân ở phía sau kim sắc phi kiếm, càng là không thể nào phát giác được. Hộ tráo bình thường, thậm chí là cực phẩm linh giáp cũng rất khó phòng ngự với Vô Ảnh Châm, chỉ cần có một cây bắn trúng, kịch độc trên Vô Ảnh Châm liền có thể nhanh chóng làm cho đối phương mất đi sức chiến đấu.

Bất quá để Lục Tiểu Thiên giật mình chính là trực giác đối với nguy hiểm của tu sĩ mũi to cực mạnh. Cảm thấy có gì không ổn, y lập tức vung tay ném ra một ngọn đèn dầu. Dưới ánh đèn lập loè, một tấm mang mạc bao phủ lấy tu sĩ mũi to. Ba cây Vô Ảnh Châm bắn lên trên màn sáng ấy khiến nó chớp động liên hồi, trở nên tối tăm đi nhiều, nhưng vẫn chưa tan vỡ. Rất nhanh, ánh sáng từ ngọn đèn dầu toả ra khiến cho màn sáng đó lại dần dần sáng lên, hiển nhiên là đang khôi phục lại lực phòng ngự.

Cùng lúc đó, một thanh pháp khí phi đao màu xanh bay ra từ trong túi trữ vật của tu sĩ mũi to.

"Muốn đánh lén ta, hôm nay ta sẽ để ngươi chết không có chỗ chôn." Tu sĩ mũi to nhìn thấy pháp khí phòng ngự Tinh Đăng của mình suýt tí nữa bị huỷ diệt dưới ám khí của đối phương, nhìn thấy mấy cây phi châm cắm lên trên quang mạc, lập tức giật nảy mình. Nếu không phải trực giác của y cảm thấy được nguy hiểm, liền lập tức tế ra "Tinh Đăng", chỉ sợ lúc này đã bị đối phương đánh lén thành công. Dưới sự thẹn quá hoá giận, tu sĩ mũi to đánh ra tất cả át chủ bài của mình. Lấy ra một kiện pháp khí công kích thanh sắc phi đao, muốn nhất kích tất sát Lục Tiểu Thiên.

Hai kiện pháp khí công kích, một kiện pháp khí phòng ngự! Có thể có được nhiều pháp khí như vậy, lại còn đi vào Huyết Sắc Cấm Địa làm gì. Trong lòng Lục Tiểu Thiên mắng to không thôi, ngay cả một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cũng chưa chắc cùng lúc có nhiều pháp khí như vậy. Nhất là món pháp khí phòng ngự kia, xem ra tựa hồ cũng không cần tiêu hao quá nhiều pháp lực, nếu không với pháp lực của một tu sĩ Luyện Khí kỳ, tuyệt đối không thể nào cùng lúc khống chế được ba kiện pháp khí. Xem bộ dạng, món pháp khí phòng ngự Tinh Đăng này tựa hồ sau khi nhận phải công kích mãnh liệt, lực phòng ngự sẽ thoáng giảm xuống, sau đó lại khôi phục. Cho dù là như vậy, Lục Tiểu Thiên cũng cảm thấy sầu não, vừa rồi dùng Vô Ảnh Châm đánh lén mới đánh trúng được đối phương. Thực lực của đối phương không chỉ không kém hơn hắn, hơn nữa còn có một kiện pháp khí phòng ngự, cùng hắn đấu pháp có thể không cần kiêng nể gì cả. Về sau muốn đánh trúng y, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

"Vừa đối mặt đã có thể ép ta tới bước này, ngươi là người đầu tiên." tu sĩ mũi to tức giận hừ một tiếng, thao túng rìu xanh và thanh sắc phi đao đồng thời công kích mãnh liệt về phía Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên biến sắc, thực lực của tu sĩ mũi to quá mức mạnh mẽ. Hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế hai kiện pháp khí, trong thời gian ngắn cũng không thể làm gì được người này. Bất quá vì đạt được Tử La Tham, cũng chỉ có thể liều một phen.
Bình Luận (0)
Comment