Chương 1140: Ai dám chiến một trận?
Chương 1140: Ai dám chiến một trận?Chương 1140: Ai dám chiến một trận?
Chương 1140: Ai dám chiến một trận?
Hỏa lực của năm chiếc chiến thuyền do Lục Tiểu Thiên xuất lĩnh hung hãn dị thường, nhưng chủ yếu là nhắm vào số thi cầm trên không trung. Về phần các luyện thi dưới mặt đất thì không dễ dàng như vậy, sợ rằng sẽ ngộ thương người bên phe mình.
Năm chiếc chiến thuyền có tiêu diệt hết thi câm và chiến thuyền của Chiến Nguyệt minh thì sao? Cho dù tên tu sĩ tóc bạc của Linh Tiêu cung có đâm từ phía sau Chiến Nguyệt minh tới thì thế nào? Tình hình chiến sự bây giờ không phải vẫn còn nằm trong phạm vi khống chế của Chiến Nguyệt minh sao.
Hiện giờ trận pháp dưới mặt đất đã không còn ngăn được hơn hai trăm con luyện thi kia được bao lâu nữa, sinh mệnh lực của ba mươi hai vị tu sĩ Kim Đan kỳ sắp tiêu hao hết rồi.
Dù cho nhóm lão quái Nguyên Anh kỳ của hai bên đã nhìn rõ đại cục, nhưng hỏa lực hung mãnh của năm chiếc chiến thuyền vẫn mang đến một tia hy vọng cho phía Vọng Nguyệt tu tiên giới. Bát Phương Phong Lôi Đãng Ma trận đang kéo dài hơi tàn, còn chiến thuyền của Chiến Nguyệt minh chẳng phải cũng vậy sao, rất nhanh sẽ bị Lục Tiểu Thiên bắn hạ.
Đối với tu sĩ Vọng Nguyệt tu tiên giới lúc này mà nói, dù thế tất bại đã rõ ràng, nhưng chung quy vẫn còn một tia hy vọng mong manh.
Vô số tu sĩ bên dưới cũng chú ý tới năm chiếc chiến thuyền phá không lao tới quét sạch đám thi câm. Tuy nhiên có rất nhiều người khi nhìn thấy tên thanh niên tóc bạc, y phục màu xanh đón gió tung bay đang đứng ở mũi thuyền, sắc mặt không khỏi chấn động.
“Lục... Lục đại ca!" Lạc Thanh ngơ ngác nhìn người thanh niên như một ngọn tiêu thương thẳng đứng trong gió nơi mũi thuyền.
Lúc trước khi Lục Tiểu Thiên mất tích một cách thần bí, Lạc Thanh từng đau khổ tìm kiếm tung tích của hắn trong suốt mười năm, thậm chí còn mời cả sư phụ của mình giúp đỡ, nhưng mãi vẫn không có thu hoạch gì.
Hơn trăm năm qua, Lục Tiểu Thiên giống như bốc hơi khỏi thế gian vậy, không có bất cứ người nào tìm được tung tích của hắn. Từ sau trận chiến ở Chiến Nguyệt đài, danh tiếng của Lục Tiểu Thiên đạt tới đỉnh phong, thì lại đột nhiên mất tích. Bất kể là Chiến Nguyệt minh hay là bên phía Vọng Nguyệt tu tiên giới, không còn ai biết hắn đang ở đâu.
Lạc Thanh từng mơ thấy vô số tình cảnh khi Lục Tiểu Thiên quay về. Nhưng thời gian dài trôi qua, một tia hy vọng còn sót lại trong lòng cũng dần biến mất. Lạc Thanh đành toàn tâm toàn ý chìm vào việc tu luyện kiếm đạo.
Bản thân nàng cũng không hề nghĩ rằng, vào thời khắc mấu chốt của cuộc chiến này, Lục Tiểu Thiên lại xuất hiện trở lại. Khuôn mặt hắn vẫn bình tĩnh giống như lần gặp nhau đầu tiên khi xưa ở Vọng Nguyệt thành, cho dù là nhìn thấy hàng vạn tu sĩ bên dưới máu đã chảy thành sông.
Vẻ phiêu dật xuất trần của Lục Tiểu Thiên vẫn như xưa, không có tia bạo lực nào. Nhiều năm trôi qua như thế, vẫn chưa hề thay đổi. Điều duy nhất đổi thay chính là trong con người Lục Tiểu Thiên bây giờ, ngoại trừ vẻ bình thản và thanh tĩnh khi xưa, còn có thêm một vẻ ngạo nghễ chúng sinh, không chút gợn sóng khi đối mặt với khốn cảnh.
Lục đại ca vẫn là Lục đại ca ngày đó, cho dù không chút nổi bật trong hàng vạn tu sĩ, nhưng một khi xuất thủ lại là thạch phá thiên kinh. Tựa hồ toàn bộ âm thanh hỗn loạn trên mảnh chiến trường này, đều bị những khẩu linh pháo trên năm chiếc chiến thuyền này hoàn toàn bao phủ.
"Là hắn!" Lúc này, Đế Diệu, ngân giáp nữ tử và những tu sĩ Kim Đan kỳ của Chiến Nguyệt minh, đều vô cùng kinh ngạc nhìn tên thanh niên tóc bạc đứng hiên ngang trên mũi thuyên kia.
Đặc biệt là Đế Diệu và những tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ cùng thế hệ với Lục Tiểu Thiên. Hiện tại sau khi tất cả tấn giai Kim Đan kỳ, vẫn còn nhớ mãi cảm giấc quấn bách khi bị tên thanh niên tóc bạc này áp chế tới mức không dám xuất chiến trên Chiến Nguyệt đài năm xưa. Đế Diệu năm xưa là đỉnh tiêm cường giả được bài danh vị trí số một trong chúng tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Chiến Nguyệt minh. Mà Lục Tiểu Thiên lại là tu sĩ đồng giai đầu tiên khiến cho y phải bội phục, hơn nữa còn là một địch nhân.
Nhiều năm qua đi như vậy, thân ảnh bình đạm, kiệt xuất và kiêu ngạo kia vẫn cứ quanh quẩn trong đầu tu sĩ của Chiến Nguyệt minh. Tên thanh niên tóc bạc trước mắt này đã nghiễm nhiên trở thành một cơn ác mộng không thể nào xua tan đi được trong lòng rất nhiều người, giống nghư một ngọn núi cao vắt ngang trong lòng, không thể nào vượt qua.
"Trước khi bước vào Nguyên Anh đại đạo, nhất định phải đánh với người này một trận, nếu không sẽ không thể nào chiến thắng được tâm ma, chẳng khác gì vô vọng với đại đạo!" Đế Diệu siết chặt quyền đầu, ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên chằm chằm, chiến ý xung thiên.
"Đáng chết!" Trong lòng Viên Hạo kinh sợ không thôi. Tên thanh niên tóc bạc này đúng là cơn ác mộng của vô số tu sĩ bên phía Chiến Nguyệt minh, nhưng còn là kẻ địch không đội trời chung của Viên Hạo y. Từ Luyện Khí kỳ tới Trúc Cơ kỳ, Viên Hạo vẫn cứ bị hắn áp chế. Mãi cho đến sau khi kết đan, Viên Hạo mới có lại tự tin muốn chiến với hắn một trận.
Tên gia hỏa này không phải đã biến mất rất nhiêu năm sao, vì sao lại xuất hiện lại. Một kẻ đã biến mất nhiều năm như thế, sau khi tái hiện cơ hồ vẫn có thể khiến cho tất cả đồng giai tu sĩ chấn động không thôi.
Trong lòng Viên Hạo không nhịn được mà suy nghĩ. Nếu như chính mình cũng biến mất nhiêu năm như thế, khi xuất hiện trở lại, sẽ còn có ai nhớ đến bản thân không? Nhưng mà rất nhanh, Viên Hạo lại cảm thấy vô cùng chua chát. Từ sau khi gia hỏa này xuất hiện, cái tên Đế Diệu một mực vẫn luôn áp chế bản thân lại trực tiếp bỏ qua y. Hiện tại đã như vậy, thì càng đừng nói chi đến nếu và như.
"Bản cung chủ đã san bằng đại doanh của Tinh Nguyệt Ma tông và Kiếp Sinh giáo, cướp đoạt mấy chiếc chiến thuyền trong trận doanh của Chiến Nguyệt minh và đi tới tận đây, không ai có thể ngăn cản. Lúc trước ở Chiến Nguyệt đài, các ngươi không ai dám ứng chiến, thì ra chỉ giỏi chơi trò y đông hiếp yếu. Hiện tại đã qua đi nhiều năm rồi, không biết đảm lược của Chiến Nguyệt minh các ngươi đã mạnh mẽ hơn chưa. Ta Lục Tiểu Thiên cung chủ Linh Tiêu cung ở đây, ai dám bước ra đánh với ta một trận!"
Âm thanh Lục Tiểu Thiên như sấm chớp, cuồn cuộn vang vọng khắp mọi nơi trên chiến trường, khiến cho sắc mặt của rất nhiều tu sĩ Kim Đan kỳ bên phía Chiến Nguyệt minh tái mét!