Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1188 - Chương 1188: Thoát Khốn

Chương 1188: Thoát khốn Chương 1188: Thoát khốnChương 1188: Thoát khốn

Chương 1188: Thoát khốn

"Thế thì phải làm sao bây giờ? Le nào chúng ta sự sẽ bị khốn chết ở nơi này sao?" Lúc này vẻ mặt Đế Diệu cũng tràn đầy lo lắng.

"Các ngươi lui ra một chút, ta thử thử xem sao." Lục Tiểu Thiên hít sâu một hơi, lân nữa vận dụng lực lượng còn lại của tinh phách Hàn Giao, yêu lực cuồng dã kinh người dâng lên.

Cho dù không phải là lân đầu tiên cảm nhận được loại khí tức này trên người Lục Tiểu Thiên, nhưng ngân giáp nữ tử và Đế Diệu vẫn kinh hãi không thôi. Thủ đoạn bảo mệnh của hai người bọn họ đều mang tính tiêu hao, dùng một lân là hết. Còn tên Lục Tiểu Thiên trước mặt này không chỉ trước đó đã chống đỡ phần lớn lực công kích của Diệt Tuyệt lão quái, hơn nữa sau khi đại chiến qua đi, hiện giờ vẫn có thể tiếp tục sử dụng nữa.

Hơn nữa chỗ bất đồng giữa Lục Tiểu Thiên và hai người ngân giáp nữ tử chính là, lực công kích được gia tăng này lại thông qua bản thân Lục Tiểu Thiên phát huy ra, còn bọn họ chỉ nhờ vào pháp khí. Sự khác biệt giữa hai điều này, căn bản không cùng một cấp bậc để mà so sánh.

Lục Tiểu Thiên liên tiếp đánh ra vài quyền. Tinh phách của thập nhất giai Hàn Giao trong cơ thể lần nữa thu nhỏ lại gần một nửa. Bên trên truyền tống trận đột nhiên vang lên tiếng âm ầm, cảnh tượng run chuyển cả mặt đất.

"Qua đây!" Cảm nhận được truyền tống trận đang lắc lư, trong lòng Lục Tiểu Thiên vui mừng kêu lên. Đế Diệu và ngân giáp nữ tử lập tức tiến tới gần, nhưng còn Tô Thanh lại nhanh chóng lui vê.

"Sư huynh, muội không muốn ra ngoài, đồ vật của Bích Không quỷ vương đủ để cho muội tu luyện tới cảnh giới Quỷ vương rồi, chúc sư huynh sớm ngày kết anh!" Giọng nói của Tô Thanh từ xa truyên đến, bóng dáng đã rời xa vị trí truyên tống rồi.

Lục Tiểu Thiên vươn tay chộp vào hư không, muốn bắt Tô Thanh lại, nhưng lại chụp vào khoảng không. Truyền tống trận đã khởi động, khi hắn lần nữa lấy lại tinh thân, ba người đã bị truyền tống ra ngoài Huyết Sắc cấm địa rồi.

"Nếu lệnh sư muội đã không nguyện ý ra ngoài, chắc hẳn nàng đã có dự định của mình. Hơn nữa với thực lực của nàng ta, ở trong Huyết Sắc cấm địa này, cũng sẽ không có chuyện gì, Lục huynh không cần quá mức lo lắng." Ngân giáp nữ tử trấn an Lục Tiểu Thiên đang có chút thất thần.

"Đành vậy, để muội ấy ở trong Huyết Sắc cấm địa thôi."

Nghĩ tới Tô Thanh trước đó kéo lê tấm thân hư nhược đi qua những nơi ngày xưa ấy, Lục Tiểu Thiên cũng có chút mất mát đau lòng. Hắn có thể cảm nhận được sự lưu luyến của Tô Thanh với nơi đó. Tuy rằng khoảng cách vừa rồi giữa hai người đã rút ngắn lại rất nhiều, nhưng dù như thế nào thì Tô Thanh cũng không nguyện ý suốt ngày xuất hiện trước mặt hắn với bộ dạng khô lâu thế này.

Lục Tiểu Thiên suy đi nghĩ lại. Cho dù bây giờ dẫn Tô Thanh ra ngoài thì lại như thế nào, dẫn một tên Quỷ tộc trở ve Linh Tiêu cung sao, ít nhiều gì cũng sẽ gặp phải một số lời thị phi. Cho dù là bỏ ngoài tai tất cả, nhưng Linh Tiêu cung cũng đã không còn là nơi thích hợp cho Tô Thanh tu luyện.

Trước mắt lại còn là cuộc đại chiến giữa Quỷ tộc và mấy đại tu tiên giới, Tô Thanh nếu như không thể quay về Linh Tiêu cung, thì lại có thể đi đâu?

Cân nhắc lợi hại một chút, ngược lại nếu để muội ấy ở trong Huyết Sắc cấm địa, ngăn cách với thế giới bên ngoài, hơn nữa bên trong còn có một cái Quỷ động, đủ để cung cấp cho Tô Thanh những thứ cần thiết để tu luyện. Có lẽ nguyên do cũng vì những kỷ niệm trước kia ở trong Huyết Sắc cấm địa này, nên Tô Thanh cũng có vài phần không nỡ rời khỏi nơi đó.

Thôi vậy, mặc cho muội ấy lựa chọn, có lẽ ở trong Huyết Sắc cấm địa đối với Tô Thanh mà nói, lại là một nơi ẩn thân tốt nhất hiện giờ.

"Hai vị cùng ta trở vê Vọng Nguyệt thành, hay là có dự định khác." Thu hồi lại tâm tư phức tạp này, Lục Tiểu Thiên nhìn về phía ngân giáp nữ tử và Đế Diệu nói.

"Đương nhiên là cùng nhau trở về Vọng Nguyệt thành rồi, không sợ Lục huynh chê cười. Thực lực của hai người chúng ta trong mắt tu sĩ đồng giai đã đủ cường đại, nhưng hiện giờ là cuộc chiến giữa Nhân và Quỷ, lại cộng thêm tao ngộ trước đó, khiến cho tận đáy lòng lúc này không hề có chút nắm chắc nào. Hiện giờ đi cùng với Lục huynh, cũng coi như có thể chiếu cố lẫn nhau." Đế Diệu không hề che giấu chút nào nói.

"Vậy liền đi cùng đi." Lục Tiểu Thiên nhìn thấy ngân giáp nữ tử im lặng không nói gì, cũng không có ý phản bác lời Đế Diệu, liền nhún vai cười nói.

Mấy người bay lên không trung lao ve phía Vọng Nguyệt thành. Trải qua nhiều chuyện như vậy, hai người Đế Diệu và ngân giáp nữ tử đều nóng lòng muốn quay về, đương nhiên là Lục Tiểu Thiên cũng không có ý định lưu lại lâu.

Mấy lần gặp phải nguy hiểm suýt mất mạng, tâm tư của ba người lúc này gần như giống hệt nhau, chỉ muốn nhanh chóng quay về, toàn lực chuẩn bị cho việc kết anh.

Nhưng chỉ mới bay được một lúc, có hai luông khí tức cường đại lần lượt bay tới. Đi đầu là một lão giả tiên phong đạo cốt, chính là Hỏa Tiêu chân nhân. Một người còn lại, dung mạo có mấy phần giống với Đế Diệu.

“Gia gial"

"Phụ thân!"

Khi Đế Diệu và ngân giáp nữ tử nhìn rõ người tới là ai, trên mặt cả hai đều tỏ ra vui mừng.

"Thật sự khiến thân già ta lo lắng không thôi a. Trong cuộc đại chiến này, tu vi hiện giờ của con cũng không có bao nhiêu tác dụng gì, sau khi quay về lập tức bế quan, không kết anh không cho phép ra ngoài." Ánh mắt Hỏa Tiêu chân nhân nghiêm khắc và từ ái nhìn ngân giáp nữ tử nói.

Tuy rằng trước đó đã có Diệt Tuyệt lão quái tới cứu viện, nhưng khi mấy người họ đột ngột mất đi tung tích, Hỏa Tiêu chân nhân tức giận không thôi.

Ngân giáp nữ tử là đứa tôn nhi có hy vọng kết anh nhất trong số mất tên hậu đại vốn đã không nhiều của lão, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lão cũng không biết bản thân sẽ tức giận như thế nào.

Về phần Đế Thích Hành, tâm trạng cũng giống như Hỏa Tiêu chân nhân vậy.

Cũng may hiện tại trông hai người họ không có bị thương tích gì, cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Bình Luận (0)
Comment