Chương 1194: Trần Hạc Niên lo lắng
Chương 1194: Trần Hạc Niên lo lắngChương 1194: Trần Hạc Niên lo lắng
Chương 1194: Trân Hạc Niên lo lắng
Nghĩ đến điều này, ý niệm trong lòng Nguyên Mẫn nhanh chóng xoay chuyển. Toàn bộ tu sĩ Kim Đan kỳ của Linh Tiêu cung cộng lại cũng mới chỉ có mười mấy người, mà người có tư cách nhất, hơn nữa công huân đủ nhiều, có thể đổi được Kết Anh đan, tựa hồ cũng chỉ có một mình Lục Tiểu Thiên thôi! Lẽ nào là hắn đang độ kiếp?
Nguyên Mẫn càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này nhất. Chỉ là nhìn biểu tình của Trần Hạc Niên, tình huống tựa hồ không lạc quan mấy.
Trong lòng Nguyên Mẫn không khỏi lo âu. Nàng quen biết rất nhiều người trong đồng đạo, nhưng đa phần chỉ có thực lực bình thường, mà Lục Tiểu Thiên chính là một trong những người mạnh mẽ nhất mà nàng biết.
Bởi vì có sự tôn tại của Lục Tiểu Thiên, đừng nói là Linh Tiêu cung, ngay cả những môn phái khác sau khi biết nàng có giao tình với hắn, đều luôn kính lễ ba phần.
Cho dù Lục Tiểu Thiên chưa kết anh, nhưng ở trong mắt các tu sĩ, chí ít hắn cũng coi như tồn tại nửa bước kết anh rồi.
Gạt bỏ đi những mối quan hệ lợi hại trong đó, Nguyên Mẫn thực sự cũng rất kính phục loại người có phẩm tính như Lục Tiểu Thiên. Sát phạt quyết đoán, nhưng cũng có điểm mấu chốt của mình. Trên tay dính không ít máu, nhưng lại không phải dạng người hiếu sát.
Nếu như ngay cả Lục Tiểu Thiên cũng không thể vượt qua lôi kiếp, thế thì khí số của Linh Tiêu cung quả thật đã tận.
Mang theo suy nghĩ như vậy, Nguyên Mẫn thấp thỏm lui ra ngoài, chỉ là lông mày vẫn nhíu chặt, nhìn chằm chằm kiếp vân kia, một khắc cũng không rời.
Nguyên Mẫn và Hỗ Nguyên Hoa vừa mới rời khỏi, lại có hai bóng người từ đằng xa lao đến, khiến cho Hỗ Nguyên Hoa giật mình.
Đặc biệt là Hỗ Nguyên Hoa, hiện tại trong Linh Tiêu cung chỉ có y và La Tiềm, hai tu sĩ Kim Đan kỳ tọa trấn.
La Tiêm đã không màng thế sự, mọi việc đều do y xử lý. Đệ tử tuân tra bên ngoài lại không có chút phát giác nào, lại vào lúc mấu chốt như thế này, sợ rằng sẽ lại bị lão tổ mắng cho trận.
Về phần trách phạt thì không đến nỗi phải thế, dù sao thì rất nhiều việc trong Linh Tiêu cung đều cần phải có người xử lý.
"Hạc Niên đạo hữu, vừa rôi ta và Tinh Hà đạo hữu đang trở về Vọng Nguyệt thành, đi ngang qua Linh Tiêu cung này, phát hiện động tĩnh nơi đây không hề tâm thường, không mời mà đến, mong rằng Hạc Niên đạo hữu đừng để tâm."
Văn Trường Vân, đại tu sĩ của Kim Đan kỳ, hiện giờ vẻ mặt cũng rất là kinh hãi, nhưng lão với Tinh Hà lão quái vẫn bồi tội với Trân Hạc Niên trước để thể hiện lễ nghi.
'Không sao, hiện tại Linh Tiêu cung ta nhân tài điêu linh, vừa đang lo nghĩ làm sao mời được người tới giúp hộ pháp cho đệ tử độ kiếp, có hai vị ở bên lược trận, tin rằng những kẻ muốn gây rối cũng không có cái gan này." Trần Hạc Niên khách khí vài câu, vẻ mặt vẫn vô cùng lo lắng nói.
"Là Lục Tiểu Thiên đang độ kiếp? Chậc chậc, động tĩnh này thật là lớn. Lão phu năm xưa độ kiếp, có thể được một phần mười thế này là đã không tồi rồi."
Tinh Hà lão quái không ngừng tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ. Nếu như độ Nguyên Anh kiếp bình thường, lão cũng lười ngó ngàng tới. Chỉ là cái tên Lục Tiểu Thiên này, đừng nói là Vọng Nguyệt tu tiên giới, ngay cả mấy tu tiên giới khác, cũng không ai mà không biết tới hắn.
Nguyên Anh lôi kiếp của Lục Tiểu Thiên lại có động tĩnh lớn như vậy, Tinh Hà lão quái liền đề nghị Văn Trường Vân cùng tới quan sát xem sao, bất quá chỉ chậm trễ chút thời gian, cũng không hề hỏng việc gì.
"Tinh Hà đạo hữu, khi xưa lúc đạo hữu còn ở Kim Đan hậu kỳ, cho dù có mười người như đạo hữu, cũng chưa hẳn là đối thủ của Lục Tiểu Thiên." Văn Trường Vân cười ha ha nói.
"Sợ là cũng chưa hẳn, Hạo Âm hồ lô kia của Lục Tiểu Thiên đúng là nghịch thiên một chút, nếu hắn không có thông linh pháp khí. Bản thân lão phu lại có thêm mấy người trợ giúp, cũng còn có thể đấu một trận." Sắc mặt Tinh Hà lão quái đỏ bừng, sau đó trợn mắt nói."Đừng nói chỉ ta, ngay cả ngươi Văn đại tu sĩ, năm xưa trước khi kết anh cũng có hơn được Lục Tiểu Thiên đâu."
"Cái này thì.. . Văn Trường Vân cứng họng không nói nên lời. Lão di nhiên cũng là một người không dễ dàng chịu thua, nhưng mở to mắt nói lời trái lòng, lại ở trước mặt hai vị đồng đạo, lão quả thật còn chưa làm được.
"Hạc Niên đạo hữu không cần quá mức lo lắng. Trông tướng mạo Lục Tiểu Thiên cũng không phải là dạng người chết yểu. Hắn và đệ tử Viên Hạo của Cổ Kiếm tông ta có nhiều khúc mắc. Việc này nói đến vẫn là Cổ Kiếm tông ta không đúng. Ta cũng có tìm hiểu về tiểu tử này một chút, hắn xưa này làm việc gì cũng đều luôn tính toán kỹ lưỡng trước, lại chuẩn bị vô cùng đầy đủ mới độ kiếp. Phàm những người phi thường, mỗi hành động đều khác với bình thường. Ngay cả chúng ta, cũng không tránh khỏi phải khó tin với những gì hắn làm được. Nếu trước đó đã như vậy, hắn đã làm được những điều mà chúng ta mặc định rằng là không thể, thế thì vì sao lần này lại không thể bình yên vượt qua chứ”"
Văn Trường Vân tránh né việc đấu võ mồm với Tinh Hà lão quái, xoay qua trấn an Trần Hạc Niên.
"Mong là sẽ giống như những gì Văn đạo hữu nói." Ngoài miệng Trần Hạc Niên nói thế, nhưng sắc mặt cũng không hề tốt lên chút nào.
Cho dù điều Văn Trường Vân vừa nói rất có lý, nhưng khi sự việc xảy ra trên người mình, liên quan đến hưng suy của Linh Tiêu cung, Trần Hạc Niên lại làm sao có thể bảo trì được tâm trạng bình thản.
Cổ Kiếm tông thế lớn nghiệp lớn, có thể thua được, nhưng tình trạng Linh Tiêu cung hiện giờ đã bấp bênh như ngọn đèn trước gió rồi.
Trân Hạc Niên lúc này cũng không có tâm tình để hàn huyên. Văn Trường Vân và Tinh Hà lão quái cũng hiểu được tình cảnh của Trần Hạc Niên lúc này, nên cũng không tiếp tục làm phiền.
Ba người im lặng quan sát biến hóa của kiếp vân trên bầu trời, vẻ kinh ngạc và sợ hãi trong mắt cũng càng ngày càng đậm.