Chương 122: Lời đồn
Chương 122: Lời đồn
Đang lúc Lục Tiểu Thiên đang thảnh thơi nghỉ ngơi dưới tán cây, lúc này hai nhóm người trong hang động quả thật tâm tình đều trầm trọng dị thường.
Trong hang động tràn ngập mùi máu tanh và hối thối, không ít con hắc xà chui xuyên qua linh võng bị đám người Ngô Nghiên luân phiên canh giữ giết chết. Dưới mặt đất cũng có không dưới trăm cái thi thể hắc xà. Tuy rằng thu hoạch không ít yêu đan, đối với phần lớn tu sĩ Linh Tiêu Cung mà nói, cũng là một khoảng lợi ích không nhỏ. Nhưng không có một ai nét mặt vui mừng, vì dể kéo dài trận chiến đồng thời duy trì pháp lực luôn sung túc, để đề phòng tu sĩ Ác Linh Cốc giết tới. Bọn họ không thể không dùng linh thạch hồi phục pháp lực, một ngày qua đi, chiến đấu liên tục không ngừng đã tiêu hao lượng lớn linh thạch, hơn nữa tình cảm cũng chưa hề có chuyển biến tốt đẹp hơn chút nào.
Sắc mặt Ngô Nghiên trắng bệch, không nói lời nào. Khốn cảnh của tiểu đội là do nàng phán đoán tình thế sai lầm mà tạo thành. Lúc này mặc cho nàng suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra lối thoát nào. Ở Linh Tiêu Cung nàng tuy rằng không giống với những tử tôn của tiền bối Trúc Cơ kỳ khác cao ngạo tự đại, nhưng trong lòng nàng cũng có vài phần ngạo khí, chỉ là lúc này phần ngạo khí đã bị sự thật vô tình nghiền ép tan tành.
"Các ngươi nói, Lục Tiểu Thiên đi ra ngoài, có phải đang nghĩ biện pháp cứu chúng ta ra không?" Chu Ngang sau khi thay phiên lui về sau, lưng dựa vào vách hang động thở dốc nói.
"Đừng nằm mơ nữa, hắn chỉ có một ình, có thể sống sốt đã là việc không tồi ròi. Hơi đâu còn quan tâm đến chúng ta, bên ngoài Ác Linh Cốc có thể đang mai phục không ít tu sĩ. Một mình hắn có thể có tác dụng gì? Nữ cung thủ tên Uông Ngưng Mai trước đó giễu cợt Lục Tiểu Thiên giờ bĩu môi nói.
"Điều này cũng không hẳn, Lục Tiểu Thiên trước khi gặp được chúng ta, không phải cũng đơn độc sinh tồn hơn hai mươi mấy ngày sao? Lỡ như hắn trùng hợp gặp phải tiểu đội khác của Linh Tiêu Cung chúng ta lại giết trở về, chúng ta không phải là được cứu rồi sao?" Ấn tượng của Chu Linh đối với Lục Tiểu Thiên cũng không tồi, nàng cũng biết lúc này nàng đã rơi vào tuyệt cảnh, chỉ có thể đem hy vọng ký thác vào loại khả năng mong mảnh nhỏ bé này thôi.
"Có một tin đồn không biết các ngươi nghe qua chưa." Chúc Ngộ Xuân ngồi bên cạnh Chu Ngang đột nhiên nhớ tới một chuyện.
"Lời đồn gì?" Chu Linh hỏi.
"La Tiềm ở Linh Thiên Phong Vực các ngươi biết chứ?" Chúc Ngộ Xuân nói.
"Trong đám đệ tử Linh Tiêu Cung, thực lực của La Tiềm có thể xếp vào mười vị trí đầu. Cho dù là chưa từng thấy qua, nhưng cũng có nghe qua, bất quá người ta có lợi hại hơn nữa, thì có liên quan gì đến tình trạng chúng ta bây giờ." Uông Ngưng Mai nhíu mày nói.
"Ta có một hảo hữu ở Linh Thiên Phong Vực nói với ta. Trước khi chúng ta tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa mấy ngày, La Tiềm bị một đệ tử Luyện Khí kỳ không chút danh tiếng của Thanh Liên Phong Vực đánh bại." Chúc Ngộ Xuân khẽ nói.
"Các gì? Thanh Liên Phong Vực? Vực đó đâu có đệ tử xuất sắc nào, La Tiềm bị người của Thanh Liên Phong Vực đánh bại sao? Sự việc chấn động như vậy ta sao lại chưa từng nghe nói qua? Con người ngươi, bình thường đã nói nhiều, e rằng cũng không có câu nào là thật." Chu Linh là người đầu tiên không tin nói, mọi người có mặt cũng đầy vẻ nghi ngờ không tin.
"Đúng vậy, trước khi tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa, ta mỗi ngày đều tới đấu võ đài. La Tiềm cũng đâu có đánh qua với đệ tử Thanh Liên Phong Vực." Uông Ngưng Mai nói.
Chúc Ngộ Xuân nhất thời vẻ mặt không vui nói: "Ta giống như loại người thuận miệng nói bừa sao? Trận đánh này căn bản không đánh trên đấu võ đài, mà là phát sinh ở Linh Thiên Phong Vực. Nguyên do là vị đệ tử đó của Thanh Liên Phong Vực ở phường thị đã đắc tội với La Tiềm, sau đó lại vừa khéo có việc đi ngang qua Linh Thiên Phong Vực. La Tiềm tự mình dẫn người ngăn cản hắn lại, trước tiên là một tên tuỳ tùng của La Tiềm tên Trương Đào bị đánh bại. La Tiềm nóng mặt không chịu được liền tự mình xuất thủ, nhưng cũng không chiếm được chỗ tốt nào, còn bị thụ thương không nhẹ. Sau đó La Tiềm thẹn quá hoá giận, muốn sử dụng pháp khí Lôi Thương. Nghe nói lúc đó còn kinh động tới tiền bối Trúc Cơ kỳ của Linh Thiên Phong Vực, La Tiềm có bối cảnh, tự nhiên sẽ không bị phạt nặng. Tên tuỳ tùng của y thì xui xẻo rồi, Sự việc này gây ra náo động không nhỏ ở Linh Thiên Phong Vực, có lẽ không thể là giả được."
"Nói bậy, sự việc lớn như vậy, vì sao lại không hề truyền ra ngoài? Lại nói, đệ tử Luyện Khí kỳ so với La Tiềm còn lợi hại hơn, sao có thể vô danh trong Linh Tiêu Cung chứ?" Uông Ngưng Mai vẫn không tin nói.
"Người ta La Tiềm bại trong tay một đệ tử vô danh, việc mất mặt như vậy tự nhiên sẽ không muốn quá nhiều người biết. Các ngươi không nghe qua cũng là điều bình thường." Chúc Ngộ Xuân thấy mọi người đều hoài nghi, vẻ mặt không cao hứng nói.
"Cũng không phải hoàn toàn là giả, trước khi tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa, La Tiềm đích thực đã thụ thương." Ngô Nghiên nãy giờ vừa luôn hối hận và tự trách đột nhiên lúc này mở miệng nói. Phụ thân của nàng cũng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nàng dĩ nhiên cũng biết nhiều hơn đệ tử bình thường khác một chút. Phụ thân của nàng còn cố ý dặn dò nàng sau khi tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa, nhớ chú ý tới đệ tử của Thanh Liên Phong Vực, chỉ là không nghĩ tới trong quá trình này còn có quá nhiều rắc rối.
"Xem đi, Ngô sư tỷ cũng nói rồi, ta không hề nói sai chứ." Chúc Ngộ Xuân nhất thời vẻ mặt đắc ý ngẩng cao đầu nói.
"Coi như La Tiềm sư huynh thụ thương, nhưng cũng chưa chắc sẽ là Lục Tiểu Thiên gây nên." Đồng thời Uông Ngưng Mai cũng lạnh lùng ngoan cố cãi lại.
"Vậy cũng không nhất định, Lục sư đệ cũng là đệ tử của Thanh Liên Phong Vực, đệ tử Thanh Liên Phong Vực tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa cũng không có tới ba tiểu đội. Trong đó tiểu đội của Tiền Tự kẻ chết, người bị thương, Lục sư đệ có thể sống đến hiện tại, tự nhiên cũng có chỗ hơn người."
Chu Ngang giống như Chúc Ngộ Xuân, đối với dạng đệ tử tinh anh như La Tiềm có một loại bản năng phản cảm. Chính là những người này bởi vì xuất thân khác biệt, cuộc so tài trong Linh Tiêu Cung, phần lớn Trúc Cơ Đan đều bị những người này đoạt được. Người có xuất thân là tán tu, chân chính không có bối cảnh có thể bộc lộ tài năng trong cuộc so tài này là chuyện không hề dễ dàng, tỉ lệ chỉ khoảng chừng có hai mươi phần trăm thôi.
Ngô Nghiên và Chu Linh trầm mặc, với tình cảnh hiện giờ của các nàng, lại hy vọng Lục Tiểu Thiên là người đã đánh bại La Tiềm trong lời đồn kia, ít nhiều gì cũng để các nàng còn có điểm hy vọng. Sự thật thì cho dù một người có lợi hại hơn nữa, cũng địch không lại một tiểu đội tu sĩ của Ác Linh Cốc. Nhưng dưới tình huống không hề có chút biện pháp nào, cũng chỉ có thể đem hy vọng uỷ thác lên một lời đồn hư vô mờ ảo này thôi.
"Diệp sư huynh, Bạch sư đệ được phái ra ngoài tìm Lưu sư huynh tới hiện tại cũng không có tin tức nào, chỉ sợ là... " Triệu Dung đi tới cạnh Triệu Hưng Bình cố gắng giữ giọng bình thản nói, bất quá vẻ lo lắng trên mặt làm thế nào cũng không che giấu được.
Diệp Hưng Bình vừa đi vừa suy nghĩ, nét âm trầm trên mặt nhìn y giống như một con dã thú bị thương, bất cứ lúc nào cũng sẽ bùng nổ. Y liếc mắt nhìn quanh, vẻ mặt của những đồng môn khác cũng mang đầy lo lắng, cho dù là Vu Liễu Phượng trước đó trộm liếc mắt đưa tình với y cũng không còn vẻ phong tình đó nữa, ngồi ở một bên cau mày không thôi.
Hai lần tổng cộng phái ra ngoài năm người, không ngờ lại không có chút tin tức nào, ngay cả một lời cũng không có truyền về. Trong cấm địa nguy cơ mai phục tứ bề như vậy, việc này có ý nghĩa gì rõ ràng mọi người điều biết. Nếu như gặp phải yêu thú cũng thôi đi, Diệp Hưng Bình lo lắng nhất là có tu sĩ của môn phái khác mai phục ở bên ngoài. Hiện tại tiểu đội của hắn đã tổn thất không ít nhân thủ, đã chịu không nổi tổn hao nữa rồi.
"Diệp sư huynh, chúng ta hiện tại làm sao bao giờ?" Vu Liễu Phượng vẻ mặt đáng thương hỏi.
"Buổi tối hôm nay, thừa dịp đệ tử của Linh Tiêu Cung không có chú ý, lần lượt rút khỏi hang động."
Sau một hồi khá lâu, Diệp Hưng Bình khó khăn làm ra quyết định. Mặc dù lúc này từ bỏ vây chết đệ tử Linh Tiêu Cung sẽ dẫn đến bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển, nhưng ở bên ngoài có tu sĩ của môn phái khác đang núp trong bóng tối âm thầm hạ độc thủ, tiếp tục ở trong hang động như vậy lúc nào cũng có thể sẽ lâm vào tuyệt cảnh giống như đệ tử của Linh Tiêu Cung. So sánh với linh vật, vẫn là cái mạng nhỏ của bản thân càng trọng yếu hơn.