Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1248 - Chương 1248: Địa Phương Thần Bí

Chương 1248: Địa phương thần bí Chương 1248: Địa phương thần bíChương 1248: Địa phương thần bí

Chuong 1248: Dia phuong than bi

Trên thực tế trong lòng hắn đã xu hướng đồng ý tiến vào rồi. Tu vi tên bạch bào thanh niên này trông cũng không yếu, nhưng cũng còn nằm trong phạm vi thừa nhận của hắn.

Hơn nữa y chính là trốn ra từ trong đó, sẽ tương đối quen thuộc địa hình, cho dù là suy nghĩ cho cá nhân y, nhưng cũng sẽ không thể nào dẫn bọn họ đi vào nơi tuyệt địa không cách nào chống cự được.

Suy cho cùng, linh khí ở Thanh Vũ đại lục dù gì cũng mỏng mảnh hơn một chút. Hơn nữa trải qua mấy trăm năm hỗn chiến như vậy, số lượng linh vật tiêu hao càng khó mà tính toán được. Thanh Vũ đại lục của hiện tại không còn là vùng đất tốt để tu luyện nữa.

Lục Tiểu Thiên tự nhiên muốn tấn giai với tốc độ nhanh nhất có thể, có lẽ là nên đi tới Lam Ma hải vực, hoặc là Xích Uyên đại lục sẽ tốt hơn một chút.

Về phần Vọng Nguyệt tu tiên giới, Lục Tiểu Thiên tự thấy bản thân so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác mà nói, đã làm được rất nhiều rồi. Hơn nữa hắn hiện tại chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, bất kể là Quỷ tộc, hay là Vọng Nguyệt, hoặc là Nam Hoang, kẻ mạnh hơn hắn có nhiều lắm, lưu lại hay không lưu lại, căn bản không ảnh hưởng gì đến đại cục.

Tuy nhiên, Lục Tiểu Thiên đã từng đi qua truyền tống trận bên dưới địa cung kia. Nó đã bị ai đó cố ý phá hủy một phần rồi, muốn tu sửa lại hoàn hảo không phải là chuyện đơn giản. Hơn nữa mảnh khu vực đó đã bị thế lực Quỷ tộc chiếm cứ, Lục Tiểu Thiên lén lút tới đó tu sửa truyền tống trận, có khả năng sẽ bị Quỷ tộc phát hiện.

Mà tên bạch bào nam tử trước mắt này, lại giúp cho Lục Tiểu Thiên nhìn thấy hy vọng rời khỏi nơi này.

Về phần Linh Khư bí cảnh trong truyền thuyết, không có sức hấp dẫn quá lớn với Lục Tiểu Thiên.

Hiện tại dấu vết của Linh Khư bí cảnh đã lộ ra, bất kể là Vọng Nguyệt, hay là Nam Hoang, thậm chí là Quỷ tộc đều đặc biệt để tâm đến bí cảnh này.

Lục Tiểu Thiên tự nhận với thực lực hiện tại của mình, cho dù có tiến vào đó, nhiều lắm cũng chỉ có thể coi như là một pháo hôi cấp cao. Khi thật sự phát sinh tranh đấu, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Vọng Nguyệt tu tiên giới, cũng cực kỳ có khả năng sẽ biến trở thành đối thủ.

"Vừa rồi ta chỉ có một mình, hiện tại có thêm ba vị đạo hữu, đối phó với Bát Túc Ngưu Ma thú kia, không phải là chuyện khó nữa." Chiêm Vân Lượng giải thích.

"Thực lực của Bát Túc Ma Ngưu thú kia đại khái là thập giai đỉnh phong. Nếu như thật sự không thể chống lại, lẽ nào tại hạ lại đi chịu chết sao?"

"Cũng được, vậy ta liền đi cùng ngươi xem thế nào. Lạc sư muội và Hoa Doanh phu nhân, ý hai người thế nào?" Trong lòng Lục Tiểu Thiên đã quyết định chủ ý, cũng không còn do dự nữa, trực tiếp lên tiếng đáp ứng, mặc cho tên gia hỏa này cũng không giở được trò gì.

"Ta đi theo ngươi." Lạc Thanh mặt không biểu tình đáp.

"Thôi được, đi thì cùng đi, chỉ bất quá chốc nữa khi đối phó với Bát Túc Ma Ngưu thú kia, vẫn nhờ Lục đạo hữu chiếu cố một chút mới được." Hoa Doanh phu nhân vô cùng kiêng kị Bát Túc Ma Ngưu thú kia, hơn nữa cái tên Chiêm Vân Lượng trước mặt này cũng không đáng tin cho lắm, trong lòng nàng cũng không nguyện ý tham dự vào.

Chỉ là ngay cả Lạc Thanh cũng đã gật đầu, nàng nếu như không đi, cũng không thích hợp cho lắm, chỉ có thể ký thác hy vọng lên người Lục Tiểu Thiên thôi.

"Có vị Chiêm đạo hữu quen thuộc địa hình ở đây, ba người chúng ta chỉ cần theo sát Chiêm đạo hữu, chắc hẳn sẽ không xảy ra vấn đề gì.' Miệng Lục Tiểu Thiên nói như thế, nhưng trong lòng lại truyên âm cho Hoa Doanh phu nhân.

"Đúng vậy, đúng vậy, chốc nữa mấy vị đạo hữu cứ theo sát tại hạ là được." Chiêm Vân Lượng vội vàng gật đầu, nhưng trong lòng lại có chút khinh thường.

Đã đi tới nơi đó, còn cho rằng giống như ngoại giới sao, có thể dựa vào nhiều người để giành thắng lợi à? Nếu như có thể dựa vào mấy người này tiêu diệt Bát Túc Ma Ngưu thú kia thì cũng tốt thôi, cho dù là không thể, cũng không có tổn hại, chỉ là tốn công đi thêm một chuyến.

"Thấy Chiêm đạo hữu dường như không hề cảm giác xa lạ khi gặp đám Quỷ tộc này, lẽ nào bên trong cũng có sao?" Lục Tiểu Thiên theo sát sau lưng Chiêm Vân Lượng, tiếp tục hỏi.

"Gặp phải một vài lần, nhưng đều là từ xa, chưa từng giao thủ qua." Chiêm Vân Lượng biết Lục Tiểu Thiên đang thăm dò mình, bởi vậy mà nửa thật nửa giả trả lời qua loa. Chỉ là tên thanh niên tóc bạc này hỏi mình đã gặp qua Quỷ tộc rồi sao, không biết có tác dụng gì.

Mấy người họ vừa nói vừa tiến vào địa phương bốc lên linh khí kia. Trong một sơn động phía sau chỗ lùm cây chính là lối vào. Lục Tiểu Thiên và Chiêm Vân Lượng dẫn đầu đi vào. Hoa Doanh phu nhân nhận được truyền của Lục Tiểu Thiên, cố ý rớt lại phía sau, phân biệt phát ra một tấm Truyền Âm phù cho Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung.

Vừa rồi mấy người bọn họ mới đánh lui một nhóm Quỷ tộc. Nếu như sau khi mấy người họ tiến vào địa phương thần bí này mà không có thu hoạch gì, lúc trở ra còn bị Quỷ tộc bao vây thế thì phiên phức lớn rồi.

Sau khi tiến vào sơn động, đại khái đi chừng mấy chục dặm, địa hình bên trong bỗng nhiên trở nên thông thoáng hơn. Đi xuyên qua một mảnh hồng quang yêu dị, lại đi tiếp một hồi, cảm giác yêu dị trong hồng quang đó không hề vơi bớt bao nhiêu, lại còn cảm giác thấy như đã đi được tới hơn vạn dặm rồi.

Lục Tiểu Thiên thầm kêu lên kinh ngạc, hắn không cho rằng cảm giác của bản thân là sai.

"Ngao ——" Một tiếng Hổ gầm hùng tráng không biết truyền đến từ đâu, và bao xa. Những ngọn cây chọc trời, ít nhất cũng to mấy chục trượng, tạo thành một khu rừng âm u khó thấy ánh mặt trời. "Chiêm huynh, Bát Túc Ma Ngưu thú kia ở đâu?" Lục Tiểu Thiên hỏi Chiêm Vân Lượng.
Bình Luận (0)
Comment