Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1249 - Chương 1249: Chiêm Vân Lượng

Chương 1249: Chiêm Vân Lượng Chương 1249: Chiêm Vân LượngChương 1249: Chiêm Vân Lượng

Chuong 1249: Chiem Van Luong

"Không vội, chúng ta hiện tại đã có bốn người, mặc dù đã không còn sợ Bát Túc Ma Ngưu thú kia. Nhưng nếu có thể tránh được thì tốt nhất không nên chạm mặt nó, nếu không sẽ lại phải ác chiến một hồi. Trong lãnh địa của Ma Ngưu thú kia, có vài cây Bích Tiêu linh thảo bốn ngàn năm hỏa hầu, chúng ta hãy thử vận may trước. Nếu như có thể hái trộm được linh thảo này tự nhiên là tốt nhất rồi, lỡ như không được, chúng ta lại hợp lực cùng nhau tru sát đầu Bát Túc Ma Ngưu thú kia sau." Chiêm Vân Lượng thấp giọng nói.

"Bích Tiêu linh thảo?" Trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc. Loại linh thảo này chính là chủ dược luyện chế Bích Tiêu Hoàn Anh đan. Vả lại ít nhất phải hơn ngàn năm hỏa hầu mới có thể dùng được, ở ngoại giới cơ hồ đã tuyệt tích.

Lục Tiểu Thiên đi khắp nơi thu thập hạt giống linh vật. Trong kết giới có bao nhiêu loại linh thảo, bản thân Lục Tiểu Thiên thậm chí còn không nhớ rõ nổi, nhưng lại chưa từng thu thập được Bích Tiêu linh thảo này.

Cái gọi là Bích Tiêu Hoàn Anh đan, chính là sau khi Nguyên Anh bị thương, là cực phẩm đan dược có thể chữa trị vết thương của Nguyên Anh.

Một thân bản lĩnh của tu sĩ Nguyên Anh kỳ trên cơ bản đều nằm trên Nguyên Anh. Nếu như Nguyên Anh bị thương, sẽ cực kỳ khó bình phục hoàn toàn. Mà loại đan dược này lại có thể chữa lành vết thương của Nguyên Anh trong một khoảng thời gian cực ngắn.

Hoa Doanh phu nhân cũng động lòng không thôi, trái lại thì sắc mặt Lạc Thanh vẫn vô cùng lạnh lùng, tựa hồ như đạo tâm đã hóa thành một khối hàn băng ngàn năm, sẽ không dễ dàng bị lay động bởi ngoại vật.

"Đúng, nếu không phải là Bích Tiêu linh thảo, tại hạ cũng sẽ không tùy tiện đi sờ vào mông lão Hổ, đi trêu chọc đầu Bát Túc Ma Ngưu thú kia làm gì. Nhưng tại hạ xin nói trước, Bích Tiêu linh thảo này chính là do tại hạ phát hiện ra trước, mấy vị đạo hữu cũng là do tại hạ dẫn vào. Lát nữa thu thập được Bích Tiêu linh thảo, tại hạ muốn được ưu tiên trước. Ngoại trừ phần của bốn người chúng ta được chia đều ra, số dư thừa còn lại, tại hạ cũng phải được ưu tiên." Chiêm Vân Lượng nói.

"Được, chỉ cần mọi người đều có phần, các hạ chiếm phần đầu cũng không quan trọng." Lục Tiểu Thiên gật đầu đồng ý.

Hắn thầm nghĩ tuy cái tên Chiêm Vân Lượng này đang che giấu thân phận của mình, nhưng nếu như không có ý đồ gì xấu, bản thân cũng chưa hẳn không thể dung túng cho y chiếm phần ưu tiên.

Đương nhiên, nếu như đối phương rắp tâm hại người, thì y chính là cừu địch sinh tử rồi.

Dưới sự dẫn đầu của Chiêm Vân Lượng, mấy người họ cẩn thận từng li từng tí đi xuyên qua một khu vực đầy bụi cỏ. Theo lời Chiêm Vân Lượng nói, đầu Bát Túc Ma Ngưu thú kia cực kì mẫn cẩm với pháp lực của tu sĩ Nhân tộc, có chút gió thổi cỏ lay liền có khả năng sẽ bị phát hiện. Thế nên mấy người họ đều không hề phi hành, mà chuyển sang đi bộ, nhưng tốc độ của những tu sĩ Nguyên Anh kỳ như bọn họ cũng cực nhanh.

"Cưu Quang Bế Dương thạch!" Đi được một lúc, Hoa Doanh phu nhân nhìn thấy một chỗ trên sườn núi, có mấy khối linh quáng thạch màu lam sẫm. Bên cạnh linh khoáng thạch có một mảng dây leo màu lam sẫm, lập tức nhãn tình sáng lên, linh vật trong địa phương thần bí này đều không đơn giản a.

Hoa Doanh phu nhân thần sắc khẽ động, đang định đi về phía Cưu Quang Bế Dương thạch.

"Đừng đi, những lam đẳng kia cực kỳ lợi hại. Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ, một khi bị cuốn vào, cũng sẽ trốn không thoát. Bằng không các hạ cho rằng ta sẽ để mặc mấy khối linh quáng thạch kia mà không đi lấy sao? Trước kia trong đám người đồng hành cùng tại hạ, có hai người đã vẫn lạc với gốc lam đẳng này rồi." Chiêm Vân Lượng vội vàng nói.

"Cái gì? Không ngờ lại lợi hại như vậy sao?" Hoa Doanh phu nhân nhất thời kinh hãi, mồ hôi lạnh chảy ra khắp người. Thâm nghĩ bản thân vừa rồi đúng là bị lợi ích làm cho đầu óc choáng váng, mấy khối linh quáng thạch quý giá như thế, Chiêm Vân Lượng làm sao có thể không phản ứng chút nào.

Đang nói, một con Yêu Thứu (Kền Kền) sải cánh dài hơn một trượng đang lao xuống chỗ lam đằng kia. Khi Yêu Thứu vẫn còn cách mặt đất vài thước, sợi lam đăng lại đột nhiên lao lên, quấn lấy Yêu Thứu. Đầu Yêu Thứu còn chưa kịp giấy giụa, liền bị lượng lớn lam đẳng xiết chặt. Sau vài tiếng kêu đau đớn chói tai, thân thể Yêu Thứu liền bị xiết đứt thành mấy chục khối.

Hoa Doanh phu nhân nhìn thấy một màn này liền sợ hãi run người. Ánh mắt nhìn về phía Chiêm Vân Lượng mang theo vài phần thần sắc cảm kích. nếu như vừa rồi Chiêm Vân Lượng không nhắc nhở nàng, dù cho thực lực của nàng có mạnh hơn đầu cửu giai Yêu Thứu kia rất nhiều, nhưng kết cục đoán chừng cũng không khá hơn chút nào.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên âm thầm cảnh giác, xem ra Chiêm Vân Lượng rất quen thuộc với tình huống nơi đây.

"Bò... 0.… ——" Tiếng bò rống lại vang lên lần nữa, Lạc Thanh và Hoa Doanh phu nhân lại lộ ra thần sắc kiêng kị. Chỉ bất quá lần này âm thanh cũng không lớn, chỉ khiến cho hai người cảm thấy hơi choáng váng, cũng không có mãnh liệt như trước đó vậy.

Trong lúc mọi người còn đang bàng hoàng, một hư ảnh cự Ngưu cao tới mấy trượng, bẩm sinh có tám chân từ trên đỉnh núi đằng xa đằng vân giá vũ bay tới giữa không trung.

Tinh túy của ánh mặt trời không ngừng hội tụ vào hư ảnh Cự Ngưu giữa không trung, tạo ra một dị tượng vô cùng độc đáo.

"Khá lắm, không ngờ vận khí lần này lại không tệ lắm, lại trực tiếp gặp ngay thời điểm Bát Túc Ma Ngưu thú đang tu luyện. Chỉ cần chúng ta không đi quấy ray việc tu luyện của nó, thì sẽ không có nguy hiểm gì cả." Trong mắt Chiêm Vân Lượng lộ ra thần sắc hưng phấn nói.

"Đi thôi! Chúng ta hãy tăng tốc lên."
Bình Luận (0)
Comment