Chuong 1275: Yeu vat than bf
Chuong 1275: Yeu vat than bfChuong 1275: Yeu vat than bf
Chuong 1275: Yeu vat than bi
"Muốn chạy?" Nhìn thấy hai Nguyên Anh đang muốn bỏ trốn, trên mặt Lục Tiểu Thiên hiện lên một tia giễu cợt. Nguyên Anh có thể chạy thoát khỏi tay hắn, quả thật là không nhiều. Nếu như là Nguyên Anh của đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, may ra còn có một tia hy vọng.
Sau khi tu luyện Thôn Hồn đại pháp, Lục Tiểu Thiên đã không ngừng thử nghiệm các biện pháp bắt giữ Nguyên Anh, nguyên thần trong suốt gần hai trăm năm qua. Trình độ đã đạt tới mức tương đối hoàn mỹ. Mà cường độ Nguyên Anh ngưng thực của hai người này lại thua kém Lục Tiểu Thiên rất nhiều, hắn hoàn toàn có thể nhất tâm nhị dụng, không phí bao nhiêu khí lực, liền trực tiếp bắt lấy Nguyên Anh của họ bỏ vào bình Phong Hồn.
Hiện giờ, trong tay Lục Tiểu Thiên, ngoại trừ Nguyên Anh của Chiêm Vân Lượng ra, thì cũng đã có tới bốn cái Nguyên Anh. Một cái của nữ tử váy lam, hai cái vừa bắt được, cùng với một cái có sẵn trong túi trữ vật của Chiêm Vân Lượng, đủ để khởi động Huyết Đỉnh Luyện Ma trận ở cấp độ cao hơn.
"Nhưng rõ ràng là Huyết Đỉnh Luyện Ma trận của Chiêm Vân Lượng có chút thiếu hụt, không biết tên Hạng Nhất Hàng kia có thể nhìn ra manh mối hay không." Lục Tiểu Thiên chống cằm suy nghĩ. Sau đó hắn thu lấy Tu Di giới chỉ, hút lấy tinh huyết của hai người này, rôi mặc cho thi thể của chúng nằm lăn lóc dưới mặt đất.
Huyết Đỉnh Luyện Ma trận mà tên thanh niên này thi triển vừa rồi, rõ ràng còn lợi hại hơn trong miêu tả của Chiêm Vân Lượng một chút. Nếu như không nhờ có Phá Giới trùng, cho dù Lục Tiểu Thiên có vận dụng Phiêu Miểu kiếm trận, nhưng trong tình trạng ở bên trong Huyết Đỉnh Luyện Ma trận, lại còn phải chiến đấu với hai người này, chỉ sợ cũng là một phen khổ chiến.
Tới hiện tại bây giờ, pháp lực trong cơ thể Lục Tiểu Thiên cũng đã tiêu hao không ít. Nhưng nghe cuộc trò chuyện vừa rồi của hai người này, bộ trận pháp mà tên thanh niên vận dụng hẳn là thuộc về Hạng Nhất Hàng.
Điều này cũng có nghĩa là, Hạng Nhất Hàng biết được Huyết Đỉnh Luyện Ma trận hoàn chỉnh. Mặc dù hiện tại bản thân đã tiêu hao không nhỏ, nhưng sức hấp dẫn của bộ trận pháp này vẫn rất lớn đối với Lục Tiểu Thiên. Cuối cùng hắn hạ quyết định liều một phen, dù gì thì hiện tại bản thân Lục Tiểu Thiên vẫn còn át chủ bài chưa dùng đến.
Suy nghĩ một lúc, Lục Tiểu Thiên liền thu lấy ba cây huyết đỉnh trụ trước mặt, chúng rõ ràng đã bị tổn hại, nhưng cứ tạm thời thu lấy, nói không chừng ngày sau còn có cơ hội dùng đến.
Nơi này vừa xảy ra một trận đại chiến, không thích hợp làm nơi phục kích Hạng Nhất Hàng, nhất định phải chọn một chỗ khác mới được.
Lục Tiểu Thiên nuốt vào mấy viên đan dược, ngự kiếm bay khỏi nơi này.
Trên đường hắn đi ngang qua một khu sơn cốc, lại tìm kiếm thêm mấy chục dặm, cuối cùng dừng lại ở trên một khu đất có địa hình bằng phẳng, sau đó bố trí ba cây Huyết Đỉnh trụ ở địa phương tương đối bí ẩn, rồi nhanh chóng đả tọa khôi phục lại pháp lực bị tiêu hao.
Không qua bao lâu, mảnh sừng trâu mà Bát Túc Ma Ngưu thú đưa cho hắn liền trở nên nóng rực, thần thức Lục Tiểu Thiên vừa động, liền nhìn thấy Bát Túc Ma Ngưu thú sắp chống cự không nổi nữa.
Theo ước định với Bát Túc Ma Ngưu thú, Lục Tiểu Thiên dùng pháp lực phong tỏa sừng trâu này, sau đó lại giải trừ phong tỏa, liên tục lặp lại ba lần.
Ước chừng một nén hương thời gian, một người một Ngưu trước sau đuổi tới.
Bộ dạng Bát Túc Ma Ngưu thú chạy ở đằng trước vô cùng chật vật, trên thân có mấy vết thương do kiếm gây ra trông vô cùng khủng bố. Nhưng điều khiến Lục Tiểu Thiên ngạc nhiên chính là vẻ mặt của Hạng Nhất Hàng ở phía sau cũng vô cùng khó coi, y phục trên người cũng có nhiều chỗ bị rách.
"Tình huống không đúng lắm!" Trong lòng Lục Tiểu Thiên run lên. Rõ ràng là Bát Túc Ma Ngưu thú và Hạng Nhất Hàng đều đang chạy trối chết. Thứ có thể khiến hai tên gia hỏa này đồng thời bỏ chạy, tất nhiên là không đơn giản.
Đầu Bát Túc Ma Ngưu thú khốn khiếp này, rõ ràng là muốn kéo cả hắn xuống nước.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên có chút phẫn nộ, đợi xong việc lại tính sổ với tên khốn ma Ngưu này.
Nếu như hai người họ đang chạy trốn, Lục Tiểu Thiên dĩ nhiên không vận dụng bộ trận pháp phải vất vả lắm mới có được này.
Khi Bát Túc Ma Ngưu thú còn cách một khoảng, phản ứng của Lục Tiểu Thiên tự nhiên cũng không chậm, trực tiếp thu lại Huyết Đỉnh trụ, phá không bay về phía xa.
Lục Tiểu Thiên vừa mới bay đi không tới mười dặm, phía sau lại xuất hiện ba tên tu sĩ khác đang hoảng sợ bỏ chạy. Một lão giả với khuôn mặt nham hiểm, lỗ mũi hếch lên trời, một nữ tu với y phục nhiều màu sắc và một vòng cổ cũng sặc sỡ không kém, một trung niên mặc hắc ý với khuôn mặt tái nhợt.
Trên thân ba người này đều có thương thế, khiến cho sắc mặt Lục Tiểu Thiên càng thêm khó chịu. Tồn tại có thể khiến cho nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ và cả đầu Bát Túc Ma Ngưu thú kia chật vật như vậy, hắn cũng tuyệt đối không thể nào ngăn cản được.
Vì sao đám người này không tách nhau ra chạy? Le nào tồn tại đuổi theo đám người này không phải chỉ có một? Trong lòng Lục Tiểu Thiên hiện lên rất nhiêu nghi vấn.
Nhưng sự thật không để cho Lục Tiểu Thiên nghi hoặc quá lâu. Rất nhanh, trăm đầu yêu vật giống như là Lang (Sói), thân cao gân một trượng, toàn thân đen nhánh như than, phía sau có hai cái đuôi xuất hiện. Một cỗ khí tức cuồng bạo khát máu giống như núi lửa phun trào, đang điên cuồng đuổi theo phía sau.
"Đây là yêu vật gì?" Trong lòng Lục Tiểu Thiên kinh hãi, chỉ riêng khí tức chí ít cũng là thập giai yêu vật. Mà trông số lượng này, càng khiến người ta cảm thấy tê dại cả da đầu. Bốn năm trăm con yêu vật này mà tràn ra, sợ rằng dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ của mấy đại tu tiên giới Vọng Nguyệt, Thiên Khung, Tinh Túc, Nam Hoang có cộng lại, cũng không có nhiều như thế.
Không, không đúng lắm, nhiều yêu vật cao giai như thế, căn bản không có khả năng tập hợp lại một chỗ.
Mỗi một con yêu vật khi trưởng thành tới thập giai, đã không khác gì Nhân tộc bình thường. Mà muốn đạt tới tang thứ này, số lượng linh vật tiêu hao khó mà cân đo đong đếm nổi, càng huống chỉ là tới mấy trăm con.
Cho dù là dạng tông môn như Cổ Kiếm tông, hay là Thanh Đan cung, một nơi động thiên phúc địa, cũng tuyệt đối không thừa nhận nổi mức tiêu hao kinh khủng thế này.