Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1358 - Chương 1358: Hành Tung Bí Ẩn (2)

Chương 1358: Hành tung bí ẩn (2) Chương 1358: Hành tung bí ẩn (2)Chương 1358: Hành tung bí ẩn (2)

Chương 1358: Hành tung bí ẩn (2)

Lục Tiểu Thiên tựa hồ như không hề chú ý tới dị tượng ở phía sau lưng. Chỉ thấy hắn cong ngón tay bắn ra một tấm Câu Hồn võng khác về phía nguyên anh lão giả.

Trên thực tế, không phải bất kỳ tu sĩ nào cũng có thể dễ dàng chặn bắt nguyên anh. Việc bắt lấy nguyên anh cũng không hề dễ dàng hơn việc giết chết một đồng giai tu sĩ. Giống như Bát Túc Ma Ngưu thú, với thực lực của nó, giết chết một hai tên tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, cũng không phải là vấn đề gì. Nhưng sau khi giết chết đối thủ, nguyên anh của họ muốn chạy trốn, dù trong tay Bát Túc Ma Ngưu thú còn có vài thủ đoạn, cũng không thể kịp thi triển.

Hiện giờ Lục Tiểu Thiên muốn bắt lấy nguyên anh này, để dữ trữ cho Huyết Đỉnh Luyện Ma trận, nên không ngừng bắn ra các tấm Câu Hồn võng ngăn chặn mọi hướng. Ít nhất là bây giờ từ bên ngoài nhìn vào, Lục Tiểu Thiên tựa hồ đã tiêu hao hết phân nửa tinh lực cho việc vây bắt nguyên anh này.

Ngay khi hắn đang khống chế Câu Hồn võng vừa bắt lấy nguyên thần của lão giả râu dê. Tảng đá nhô ra bên dưới gốc cây to cách Lục Tiểu Thiên không xa kia, đột nhiên nổ tung. Một trung niên nữ tử sắc mặt vàng nhợt, ánh mắt âm lãnh lao ra. Vài chuôi thủy tinh đoản đao bên trên có sương mù lượn lờ đâm mạnh về phía Lục Tiểu Thiên.

Sương mù lượn lờ bên trên mang đến cho người ta một loại cảm giác quỷ dị tựa hư tựa thực.

Đối với cá nhân Lục Tiểu Thiên Việc khống chế Câu Hồn võng không cần bao nhiêu pháp lực, dùng phó nguyên thần khống chế là được. Vẻ bề ngoài trông vô cùng lao lực vừa rồi, là do hắn cố ý làm ra mà thôi, cũng như việc cố tình đưa lưng về phía tảng đá kia, chính là muốn đối phương chủ động xuất thủ.

Tuy Lục Tiểu Thiên đã phát hiện ra được hành tung của đối phương, nhưng hắn cũng cực kỳ kiêng ki địch nhân vô cùng thân bí này. Nếu như để Lục Tiểu Thiên chủ động xuất thủ, hắn cũng không thể nắm chắc nhất kích đắc thủ. Vì thế liền lợi dụng việc vây bắt nguyên anh, hấp dẫn đối phương chủ động xuất kích.

Trung niên nữ tử này tưởng rằng bản thân đã sắp đắc thủ, đột nhiên xung quanh nổi lên kiếm khí, tám thanh Phiêu Miểu phi kiếm giống như thiên ngoại lưu tinh giáng xuống, bao phủ cả ả cùng với mấy chuôi đoản đao tán phát ra sương vụ kia vào trong.

Lục Tiểu Thiên súc thế đã lâu. Kiếm trận vừa xuất động, liền bạo phát ra uy lực tuyệt mạnh. Pháp lực xung quanh khuấy động, kiếm khí tung hoành đan xen, dùng tốc độ mắt thường khó có thể phân biệt được, giảo sát mấy chuôi đoản đao.

Keng keng keng, âm thanh đao kiếm va chạm vang lên không dứt bên tai.

Trong lòng trung niên nữ tử thầm kêu hỏng bét. Ả còn chưa kịp phản ứng, Phiêu Miểu phi kiếm và đoản đao đã va chạm không dưới mấy trăm lần.

Phi kiếm của tên thanh niên tóc bạc này cực kỳ sắc bén, trong tình huống bất ngờ bị kiếm trận của hắn vây công, mấy chuôi đoản đao mơ hồ phát ra từng đợt am thanh rên ritram thấp.

"Người này quá lợi hại, không thể địch lại!" Bạch y trung niên nữ tử nhìn thấy kiếm trận của Lục Tiểu Thiên sắc bén như thế, trong lòng không khỏi bồn chồn lo lắng.

Mấy chuôi Phiêu Miểu phi kiếm lần nữa bắn ra như những tia sáng, trực tiếp xuyên thủng cơ thể của bạch y trung niên nữ tử. Lục Tiểu Thiên thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẻ mặt rất nhanh lại cứng đờ. Chỉ thấy thân thể bị Phiêu Miểu phi kiếm xuyên thủng kia vỡ vụn thành vô số mảnh, một đạo bạch quang chui xuống lòng đất, mấy chuôi đoản đao có sương mù lượn lờ cũng bị bóng trắng đó thu đi.

"Không ngờ lại có chút giống như Khôi Ảnh Phân Thân thuật của bản thân trước kia!" Ánh mắt Lục Tiểu Thiên trở nên lạnh lùng.

Sưu sưu vài tiếng, Phiêu Miểu phi kiếm liền chui vào lòng đất, trong nháy mắt, trên mặt đất xuất hiện tám cái lỗ to bằng nắm đấm, là những gì còn sót lại sau khi phi kiếm chui xuống bên dưới.

"Thi triển Thổ Độn thuật, pháp lực ba động không nhỏ, ngươi dự định bỏ chạy như vậy sao?" Lục Tiểu Thiên cười nhạt nói, ý đồ hấp dẫn sự chú ý của đối phương, đồng thời Phiêu Miểu phi kiếm dưới lòng đất tới lui ngang dọc, xuyên thủng hết thảy mọi trở ngại.

A, dưới đất vang lên một tiếng kêu đau đớn. Ngay sau đó, khí tức của đối phương liền biến mất, phi kiếm mất đi mục tiêu, từ dưới đất bắn lên không trung, kéo theo một chuỗi huyết châu.

"Pháp môn ẩn nặc thân hình này của ngươi, xác thực là hiếm thấy trong đời ta, nhưng chung quy vẫn là thực lực của người không đủ." Đối phương muốn bỏ chạy từ dưới lòng đất, Lục Tiểu Thiên cũng không hề vội vã.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Ngũ Hành độn pháp, Băng Phong Lôi, Tam Kỳ độn thuật, kỳ môn độn giáp, ngay cả hạng người thực lực cao cường, muốn có thể thân không biết quỷ không hay mà trực tiếp độn ra một cự ly tương đối, lại còn xuyên qua các loại đất đá cứng rắn, hoàn toàn là không hiện thực. Vật thể muốn xuyên qua càng kiên cố, khả năng bạo lộ ra khí tức cũng sẽ càng lớn.

Vừa rồi chỉ là nháy mắt công phu, liên mất đi khí tức của đối phương. Chỉ có hai loại khả năng, một là thực lực của đối phương hơn xa bản thân, đương nhiên loại tình huống này không thể nào tồn tại, nếu như cảnh giới đối phương hơn xa Lục Tiểu Thiên, thì cũng đã không bị hắn đả thương.

Hai hoặc là nếu như đối phương vận dụng loại bí thuật nào đó, tạm thời thoát khỏi Phiêu Miểu kiếm trận, nhưng Lục Tiểu Thiên tin rằng nguyên thần bản thân không yếu, một tên tu sĩ chiến lực không bằng mình, muốn thoát thân dễ dàng như vậy dưới mí mắt hắn, thật là không hiện thực.

Đối phương đã bị hắn dùng phi kiếm đả thương, hiện tại cực kỳ có khả năng đang lợi dụng thuật pháp ẩn nặc cực kỳ thần dị kia để ẩn nấp ở gân đâu đây mà thôi. Thần thức của Lục Tiểu Thiên đảo qua các khu vực gần đó, từ sau khi phát hiện ra dấu vết của đối phương lúc nay Lục Tiểu Thiên càng chú ý đến hoàn cảnh xung quanh hơn, thậm chí còn chú ý đến hoa cỏ, cây cối, núi non và đất đá ở gần đó.
Bình Luận (0)
Comment