Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1384 - Chương 1384: Vị Trí Chân Chính Của Linh Dược Viên

Chương 1384: Vị trí chân chính của linh dược viên Chương 1384: Vị trí chân chính của linh dược viênChương 1384: Vị trí chân chính của linh dược viên

Chương 1384: Vị trí chân chính của linh dược viên

Mọi người tìm kiếm ở xung quanh một hồi, nhìn không ra được sở hở ở chỗ nào.

Linh dược viên vốn có, lúc này đã biến trở thành một bãi hỗn độn. Bốn phía rách nát tàn phá, khắp nơi đều là linh mộc gãy đổ, mặt đất đầy dấu vết lồi lõm do các cuộc chiến đấu gây ra.

Cuối cùng khi mọi người không hề phát hiện ra được chỗ gì kỳ quặc, ánh mắt đều đồng thời nhìn về phía mấy đầu hắc thiết Sư còn lưu lại. Bây hắc thiết Sư này, chỉ có một con bị hủy mất trong lúc phá trận, toàn bộ trận pháp liền đình chỉ vận chuyển, số lượng hắc thiết Sư còn lại cũng không ít.

"Không có sơ hở thì chính là sơ hở lớn nhất, trận pháp trước đây toàn nhờ vào một bây hắc thiết Sư duy trì, không chỉ có tác dụng vây khốn địch nhân, hơn nữa Huyễn Mục thuật cũng dựa vào trận này. Nếu đã như vậy, trước tiên hủy hết đám hắc thiết Sư này rồi nói."

Triệu Hân thân là một thành viên của Triệu tộc, lý giải về Huyễn thuật không phải thứ mà mấy người Lục Tiểu Thiên có thể sánh bằng, lập tức nói.

"Nếu đã như vậy, thế còn đợi cái gì nữa." Lục Tiểu Thiên gật đầu, trực tiếp tế ra Phiêu Miểu phi kiếm công kích một đầu hắc thiết Sư trong đó.

Âm, cấm chế trên hắc thiết Sư rung động một hồi, Phiêu Miểu phi kiếm bị chấn bay. Ánh mắt Lục Tiểu Thiên híp lại, chất liệu tạo thành hắc thiết Sư này cũng rất bình thường, nhưng cấm chế bên trên lại không hề tâm thường. Hóa mục nát thành thần kỳ, đây chính là thủ đoạn của cổ tu sĩ.

Công kích của đám người Ngưu Đàm, La Tiềm lần lượt đánh lên trên hắc thiết Sư.

Lúc này không có ngoại vật quấy nhiễu, mọi người có thể tâm vô bàng vụ phóng tay thi triển tu vi. Một chốc lát sau, cấm chế sụp đổ, hắc thiết Sư ầm ầm nổ thành vô số mảnh vụn.

Mọi người ngựa không dừng vó bắt đầu công kích con thứ hai. Cứ lặp lại như vậy, mãi cho đến con hắc thiết Sư cuối cùng đồng dạng nổ thành mảnh vụn. Đột nhiên trời xoay đất chuyển, đất rung địa lay, linh dược viên vốn có liền âm ầm sụp đổ. Đại địa nứt vỡ, hình thành một vết nứt to lớn.

Từ trong vết nứt to lớn truyền đến một lực hút to lớn. Sắc mặt Lục Tiểu Thiên biến đổi, cho dù hắn dùng hết sức lực trụ vững, cũng không thể nào đứng yên được.

"Không được, vết nứt dưới mặt đất thật là cổ quái!" Ngưu Đàm tế ra tiểu Tốn Ma ngưu ấn hình thành một màn ánh sáng bao phủ bản thân, cũng không ngăn cản được lực hút dưới vết nứt.

Mọi người kiên trì được một hồi đều không thể nào cầm cự được nữa, lần lượt bị hút vào trong vết nứt kia. Mãi cho đến khi toàn bộ mọi người đều bị hút xuống dưới đó, luồng lực hút đáng sợ này mới biến mất. Cho dù Lục Tiểu Thiên có nguyên thần mạnh mẽ, cũng cảm thấy một tràng hoa mắt chóng mặt. Khi hắn và mọi người định thần lại, một tràng dược hương kỳ dị đã chui vào trong mũi. Phóng mắt nhìn ra, chỉ thấy bên cạnh một gốc cự mộc thô to, có mọc ra vài gốc linh trúc toàn thân có một màu bích lục, chỉ cao vài đoạn.

"Bích Trâm trúc!" Trên mặt Lục Tiểu Thiên tràn đầy vẻ kinh hãi, Bích Trâm mộc vạn năm sẽ hóa trúc, loại trúc này cứng hơn cả kim thạch, vạn pháp khó phá, dùng để luyện chế loại pháp khí như phi kiếm, chỉ riêng độ sắc bén, dù là Phiêu Miểu phi kiếm, chỉ sợ cũng kém sắc ba phần. Mà sau khi Bích Trâm mộc hóa trúc, còn có thể dùng bí pháp luyện chế thành Bích Trâm trúc chiến giáp. Lời đồn trúc này còn có một tác dụng lớn khác, là chế tạo thành trúc khôi lỗi. Chỉ là phương pháp luyện chế trúc khôi lỗi bằng Bích Trầm trúc này đã bị thất truyền lâu rồi.

Mà Bích Trâm mộc muốn hóa trúc, ngoại trừ cần có linh khí sung túc ra, còn cần phải có cơ duyên, vạn mộc khó gặp một trúc, có thể ngộ bất khả cầu.

Bích Trâm mộc ở trong tu tiên giới, còn có thể thấy được một hai lân. Còn Bích Trầm trúc, lại câu mà không được. Vốn trong kết giới của Lục Tiểu Thiên cũng có một gốc nhỏ Bích Trâm mộc, chỉ là mãi còn chưa thể thôi thục thành Bích Trầm trúc, có thể thấy độ khó muốn hóa trúc của nó như thế nào.

Số Bích Trầm trúc trước mặt này thật sự là hiếm thấy trong đời Lục Tiểu Thiên. Trong mắt đám đại tu sĩ, giá trị của vật này còn cao hơn cả Hạo Thược linh thảo.

Mười mấy cây Bích Trâm mộc, mỗi một cây đều sinh ra loại trúc này. Dưới Bích Trâm mộc, còn có lượng lớn linh thảo, giá trị đều không thấp, thậm chí còn có Kết Anh quả cần thiết để luyện chế Kết Anh đan.

Ở phía Đông của Bích Trầm mộc, có khoảng mười mấy gốc linh thảo, chính là Hạo Thược linh thảo, tỏa ra sinh cơ bừng bừng với linh lực nông đậm gần như là thực chất.

Mà ở bên phải của Hạo Thược linh thảo, trên một sườn đồi tươi tốt, cây xanh rợp bóng mát, bên trên có mấy chục con chim màu xanh lục to cỡ bàn tay, toàn thân sáng óng ánh bay qua bay lại.

"Chân Huyễn Băng Đồng!" Lúc này giữa mi tâm Lục Tiểu Thiên, một con mắt bằng băng tinh hiện ra. Hắn đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy mấy chục gốc Bích Trâm mộc hóa thành linh trúc kia, chỉ có một hai đoạn trên một gốc Bích Trâm mộc là Bích Trầm trúc dài khoảng cỡ một hai thước. Còn mấy chục con chim màu xanh lục to cỡ bàn tay ở trên sườn đồi kia, chỉ có ba con là thật, còn lại đều là hư ảnh. Bản thể của nó cũng không phải là chim cầm, mà là một khối linh ngọc toàn thân sáng óng ánh, linh ngọc hóa hình, Linh Tủy Tinh Thể ngọc!

"Quả nhiên, nơi này mới là vị trí chân chính của linh vật, không ngờ nó lại nằm ngay bên dưới linh dược viên giả kia. Chỉ là nơi này vẫn còn có Huyễn thuật cấm chế. Triệu gia với truyên thừa Huyễn thuật, lẽ nào nơi này có liên quan gì đó với Triệu gia?"

Trong lòng Lục Tiểu Thiên âm thầm suy đoán. Trước mắt toàn là linh vật, nhưng hắn cũng không dám vọng động. Nếu nơi này vẫn còn tồn tại Huyễn thuật, thì chưa hẳn sẽ không có cấm chế khác. Linh vật thì không phải chỉ có một loại, nhưng mạng lại chỉ có một thôi.

Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên, ngoại trừ Chân Huyễn Băng Đồng đang tìm kiếm vị trí cụ thể của linh vật. Phần lớn lực chú ý của hắn đều đặt trên người Triệu Hân. Những người khác cũng nhìn không ra sự kỳ quặc của Huyễn thuật nơi này, nếu như Lục Tiểu Thiên không có Chân Huyễn Băng Đồng, đồng dạng cũng nhìn không ra. Sự tồn tại của Huyễn thuật, khiến Lục Tiểu Thiên không cách không liên tưởng địa phương này có liên quan gì đó đến Triệu tộc.

Khi Lục Tiểu Thiên vừa truyền âm nói cho La Tiêm, Bát Túc Ma Ngưu thú và Kiều Lam những gì mà bản thân phát hiện. Thì thân hình của Ngưu Đàm cũng mãnh liệt lao ve phía Hạo Thược linh thảo. Triệu Hân thì nhắm vào Bích Trâm trúc. Chỉ bất quá lực chú ý của Lục Tiểu Thiên vẫn luôn đặt trên người Triệu Hân, lại phát hiện mục tiêu chân chính của Triệu Hân không phải là Bích Trâm trúc, mà là một khối mộc có màu sắc hoàn toàn giống hệt nằm trên một gốc Bích Trâm mộc cao nhất.

Pháp lực quấn quanh trên tay Triệu Hân, ả cong ngón tay móc về phía trước, cành lá trên khối mọc kia chợt mở ra, lộ ra bên trong một cái kính hình tròn chừng một thước, mặt kính có hắc quang lượn lờ, bên trong có vài huyễn tượng đang chuyển động.

"Lẽ nào mặt kính đó có điều cổ quái?" Tốc độ Triệu Hân tuyệt đối không chậm, nhưng lực chú ý của Lục Tiểu Thiên một mực đặt trên người ả, tự nhiên cũng không hề chậm hơn ả bao nhiêu.

Hơn nữa trong số nhiều linh vật ở nơi này, có nhiều huyễn tượng như thế, đừng nói là thủ đoạn bình thường cũng không chộp lấy được. Mà lực chú ý của Ngưu Đàm, Bát Túc Ma Ngưu thú và Kiều Lam đều đặt trên Hạo Thược linh thảo, ai nấy cũng đều thi triển thủ đoạn bay về phía linh thảo đó, không hề quan tâm đến Triệu Hân hay là Lục Tiểu Thiên.

La Tiêm nhận được truyền âm của Lục Tiểu Thiên, thì phi thân lao ve phía những con lục điêu do Linh Tủy Tinh Thể ngọc hóa thành.

Có một người có thể tuyệt đối tin tưởng ở bên cạnh, xác thực có thể tiết kiệm được phiền phức tương đối. Nếu không dù bây giờ bản thân có phân thân chỉ thuật đi chăng nữa, nhìn thấy động tác không chút do dự trì hoãn của La Tiềm, trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng có chút cảm động.

Hạo Thược linh thảo có sức dụ hoặc quá lớn với với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, hay là thập giai yêu thú, không phải đôi ba câu liền có thể lột tả được đầy đủ. Mà La Tiềm lại có thể không chút do dự làm theo lời của y nói, phần tình phần nghĩa này, cũng không còn gì đủ để hình dung.

Nếu như không có La Tiềm, giữa tấm kính mà Triệu Hân nhắm vào với Linh Tủy Tinh Thể ngọc, Lục Tiểu Thiên sẽ còn phải chân chừ một chút. Hiện tại dưới tình huống đã giải quyết được nỗi lo về sau, Lục Tiểu Thiên liền có thể phóng tay thi triển thủ đoạn.

Dưới động tác của Triệu Hân, tấm kính đen kia liền nhanh chóng bay về phía ả. Chỉ là vào lúc ả sắp đắc thủ, thì lại có một đạo kiếm khí quen thuộc công tới, vừa hay chém ngay giữa Triệu Hân và tấm kính.

"Lại là cái tên gia hỏa khó ưa này." Triệu Hân hận đến nghiến răng nghiến lợi, căn bản không cân quay đầu lại, chỉ dựa vào kiếm ý này, liền biết kẻ xuất thủ chính là tên thanh niên tóc bạc kia rồi.
Bình Luận (0)
Comment